Phía bên ngoài Node 3, Chartrukian trông có vẻ tuyệt vọng. Anh chàng đang cố gắng thuyết phục Hale rằng TRANSLTR đang gặp trục trặc. Susan đi qua chỗ họ với một suy nghĩ duy nhất trong đầu: tìm Strathmore.
Anh chàng nhân viên Phòng An ninh hệ thống chụp ngay lấy tay Susan khi cô đi ngang qua.
- Cô Fletcher! Chúng ta đang bị virus tấn công! Chắc chắn đấy! Cô phải…
Susan giật ngay tay mình lại và nhìn anh ta bực tức.
- Tôi tưởng sếp đã yêu cầu anh về nhà rồi cơ mà.
- Nhưng cái màn hình đang chạy! Nó đã đăng nhập những 18…
- Sếp đã yêu cầu anh phải ra về!
- Mặc xác lão Strathmore ấy đi! - Chartruklan gào lên, tiếng của anh chàng này vang vọng khắp toà nhà.
Bỗng một giọng nói trầm trầm vọng xuống từ đâu đó trên cao.
- Chartrukian!
Cả ba nhân viên của Crypto lặng gắt.
Ngay trên đầu họ, Strathmore đang nhìn xuống từ ban công phòng làm việc của ông.
Không gian như chết lặng trong giây lát, âm thanh duy nhất họ nghe thấy là tiếng vo vo phát ra từ chiếc máy phát điện đặt ở bên dưới toà nhà. Susan cố nhìn thẳng vào mắt Strathmore. Sếp! Hale chính là North Dakota!
Nhưng ánh mắt của Strathmore lúc này chỉ tập trung vào một điểm duy nhất, anh chàng nhân viên an ninh hệ thống trẻ tuổi. Chỉ mất mấy giây, ông đi xuống cầu thang, ngang qua Cypto, và dừng lại. Cách anh chàng kỹ thuật viên tội nghiệp đúng một bước chân.
- Anh vừa nói cái gì đấy?
- Dạ thưa sếp… - Chartrukian nghẹn ứ trong họng - TRANSLTR đang có trục trặc ạ.
- Thưa sếp! - Susan cắt ngang.
- Liệu tôi…
Strathmore xua tay, ông không muốn nghe cô nói. Mắt ông vẫn không rời anh chàng nhân viên an ninh hệ thống.
Phil thốt lên từng lời:
- Thưa sếp, chúng ta đang bị virus tấn công, tôi chắc chắn như vậy!
Mặt Strarthmore tím bầm lại.
- Chartrukian, chúng ta đã nói chuyện này rồi, TRANSLTR không gặp phải vấn đề nào cả, hiểu chưa!
- Thưa, có đấy ạ! - Anh chàng thốt lên.
- Và nếu như con virus đó mà xâm nhập được vào cơ sở dữ liệu chính…
- Con virus đó chui từ chỗ quái quỷ nào ra vậy - Strathmore gầm lên - Anh thử chỉ cho tôi xem nào!
Chartrukian lưỡng lự.
- Tôi không thể.
- Tất nhiên, anh không thể, nó đâu có tồn tại!
Susan nói:
- Thưa sếp, tôi cần…
Một lần nữa Strathmore khiến cô im lặng bằng một cái xua tay bực bội.
Susan nhìn Hale lo lắng. Trông anh ta đầy vẻ tự mãn và không một chút quan tâm. Quá rõ ràng rồi, cô nghĩ, Hale chẳng cần phải lo lắng gì về con virus đó, anh ta biết quá rõ điều gì đang diễn ra với TRANSLTR.
Chartrukian vẫn cứ khăng khăng.
- Con virus đó có thực thưa sếp, nhưng chương trình Gauntlet không phát hiện được nó.
- Nếu như Gauntlet không phát hiện ra - Strathmore tức giận - thì làm thế quái nào anh biết là có nó chứ?
Chartrukian đột nhiên có vẻ tự tin hơn.
- Các chuỗi ký tự hoán chuyển, sếp ạ, tôi đã chạy một chương trình phân tích tổng hợp, và kết quả là đã phát hiện ra một chuỗi ký tự hoán chuyển!
Bây giờ thì Susan đã hiểu tại sao Chartrukian lại lo lắng đến vậy. Các chuỗi ký tự hoán chuyển, cô trầm ngâm. Cô biết đó là những đoạn chương trình có thể phá huỷ dữ liệu theo những phương thức rất phức tạp. Những đoạn chương trình này rất phổ biến trong các chương trình virus máy tính, đặc biệt là những loại virus thường phá huỷ những khối dữ liệu lớn. Nhưng qua những bức thư của Ensei Tankado, Susan thừa biết những các chuỗi ký tự hoán chuyển mà Chartrukian phát hiện được là hoàn toàn vô hại - nó chỉ đơn thuần là một phần của chương trình Pháo Đài Số.
Anh chàng nhân viên an ninh hệ thống tiếp tục.
- Thưa sếp, khi thoạt trông thấy những chuỗi các ký tự hoán chuyển đó, tôi đã nghĩ rằng bộ lọc virus của Gauntlet có trục trặc. Nhưng sau đó tôi đã cho chạy kiểm tra vài lần và phát hiện ra rằng… - Anh chàng dừng lại có vẻ khó chịu - Tôi đã phát hiện rằng có người nào đó đã cố tình tắt bộ lọc virus của Gauntlet.
Tuyên bố của Chartrukian tạo ra một sự im lặng đột ngột.
Gương mặt của Strathmore lúc này càng tím bầm hơn. Ai cũng hiểu anh chàng Chartrukian đang buộc tội ai - tại Crypto chỉ có máy tính của Strathmore là có khả năng tắt bộ lọc virus Gauntlet.
Strathmore lên tiếng, giọng lạnh như băng.
- Chartrukian, đúng là chính tôi đã tắt Gauntlet nhưng đấy không phải là việc của anh.
Ông tiếp tục:
- Tôi đã nói với anh rồi, tôi đang chạy một chương trình chẩn đoán rất mới, những chuỗi ký tự hoán chuyển mà anh thấy trên TRANSLTR là một phần của chương trình đó, chúng tồn tại là vì chính tôi đã để chúng ở đó. Chương trình Gauntlet đã ngăn cản tôi tải chương trình đó về máy, do vậy chính tôi đã tắt bộ lọc virus của Gauntlet đi - Strathmore nhìn Chartrukian nghiêm khắc. - Nào, anh còn gì thắc mắc trước khi bước khỏi đây không?
Susan chợt thấy mọi chi tiết trở nên sáng tỏ. Những chuỗi ký tự hoán chuyển đã bị bộ lọc virus của Gauntlet giữ lại khi Strathmore tải thuật toán Pháo Đài Số đã được mã hoá từ trên mạng Internet về máy và cố sử dụng TRANSLTR để giải mã. Do nôn nóng muốn giải mã Pháo Đài Số cho nên ông đã chủ động tắt chế độ lọc virus đi. Thông thường, việc tắt chương trình Gauntlet là việc không thể chấp nhận được. Nhưng trong tình huống này thì khác, ngài chỉ huy biết một cách chính xác nội dung và nguồn gốc của file được tải về.
- Với toàn bộ sự kính trọng của tôi, thưa sếp - Chartrukian dấn thêm - Thú thực là tôi chưa bao giờ nghe nói đến một chương trình chẩn đoán nào mà lại có chuỗi ký tự hoán chuyển…
- Thưa sếp - Susan cắt ngang, cô không thể đợi thêm được nữa - Tôi rất cần…
Cô chưa kịp nói thêm gì thì điện thoại di động của Strathmore đột nhiên đổ chuông. Viên chỉ huy lập tức nghe máy.
- Cái gì? - Ông gắt lên. Sau đó ông im lặng và lắng nghe.
Trong giây lát, Susan quên mất Hale. Cô cầu nguyện người gọi chính là David. “Hãy nói rằng anh ấy bình an“. Cô ước. “Hãy nói rằng anh ấy đã tìm được chiếc nhẫn!”
Strathmore như đọc được ánh mắt của Susan, ông liền cau mày.
- Không phải David.
Susan cảm giác như hơi thở của mình như gấp gáp hơn. Lúc này cô chỉ muốn được biết rằng người đàn ông cô yêu được an toàn.
Susan biết chắc Strathmore đang sốt ruột vì những lý do khác; nếu David không thể tìm được chiếc nhẫn sớm, sếp bắt buộc sẽ phải gửi tiếp viện đến cho anh - các đặc vụ của NSA. Đó là một canh bạc liều lĩnh mà chắc chắn sếp muốn tránh.
- Thưa sếp - Chartrukian thúc giục - tôi cho rằng chúng ta cần kiểm tra…
- Đợi máy nhé! - Strathmore nói với người gọi cho ông. Ông đưa bàn tay lên che ống nói và nhìn anh chàng nhân viên trẻ người non dạ với ánh mắt nảy lửa.
- Anh Chartrukian! - Strathmore gầm gừ - Chúng ta dừng cuộc nói chuyện ở đây. Anh hãy rời khỏi Crypto, ngay bây giờ, đó là mệnh lệnh.
Chartrukian đứng như trời trồng.
- Nhưng thưa sếp, còn chuỗi ký tự hoán chuyển…
- NGAY BÂY GIỜ! - Strathmore gào lên.
Chartrukian chết sững một lúc không nói lên lời. Rồi đột nhiên anh ta bước thẳng về phòng An ninh hệ thống.
Strathmore quay lại, ông nhìn Hale thắc mắc. Susan có thể hiểu được sếp đang thắc mắc điều gì. Hale đã im lặng từ nãy đến giờ - quá im lặng. Hale biết rõ không thể có một chương trình chẩn đoán nào lại sử dụng các chuỗi ký tự hoán chuyển, vả chắc chắn cũng có rất ít chương trình nào có thể làm khó cho TRANSLTR suốt 18 giờ qua. Biết thế nhưng Hale không hề thốt ra một lời. Anh ta hoàn toàn dửng dưng trước những diễn biến vừa qua. Chính vì vậy mà Strathmore đang thắc mắc tại sao. Susan đã có câu trả lời.
- Thưa sếp - cô cố gắng xen vào - Liệu tôi có thể nói…
- Một lát nữa - Ông vừa từ chối vừa nhìn Hale đầy ngờ vực - Tôi cần nhận cuộc gọi này đã - Nói xong ông quay lưng và rảo bước về văn phòng của mình.
Susan đã mở mồm định nói nhưng những lưỡi cô như đờ ra.
Hale chính là North Dakota! Cô đứng như trời trồng đó, thẫn thờ, thở không ra hơi. Susan có cảm giác Hale đang quan sát mình, cô liền quay lại. Hale bước tới ngay cạnh cô, anh ta đưa tay phác cử chỉ lịch thiệp hướng về phía cửa của Node 3.
- Sue, mời.