Phật Môn Ác Thê

Chương 39: Chương 39: Tiên Hồn.




CHƯƠNG 39: TIÊN HỒN.

Nam tử trung niên thấy Âm Tế Thiên không lên tiếng, liền tiếp tục nói: “Thiếu phu nhân, tiểu nhân gọi là Bắc Thận, từ nay về sau là quản sự của Minh Thăng viện, thiếu phu nhân muốn làm việc gì, xin cứ phân phó tiểu nhân là được.”

Âm Tế Thiên nghi hoặc liếc hắn một cái: “Minh Thăng viện là…”

Bắc Thận cười nói: “Hồi thiếu phu nhân, nơi này chính là Minh Thăng viện, hai chữ Minh Thăng là thiếu gia tự tay viết đề danh.”

“Minh Thăng…”

Âm Tế Thiên nhẹ giọng đọc lại một lần.

Minh Thăng có nghĩa là trong nghịch cảnh vẫn luôn tiến tới, chẳng lẽ Bắc Minh là muốn dùng tên viện để khuyên bảo chính mình không được khuất phục trước việc bệnh mãi không khỏi sao?

Bắc Thận lại nói tiếp: “Thiếu phu nhân, thiếu gia trước khi đi có căn dặn, sau khi ngài ăn sáng xong thì đến Thú viên báo danh!”

Báo danh!

Âm Tế Thiên kinh ngạc hỏi: “Nhanh như vậy?”

Hắn hiện tại không phải còn trong kỳ tân hôn sao? Như thế nào lại để hắn đến Thú viên sớm như vậy, chẳng lẽ Thú viên thiếu người?

Bắc Thận giải thích: “Thiếu phu nhân có điều không biết, hôm qua Thú viên đột nhiên phát sinh chuyện yêu thú xổ ***g, rất nhiều đệ tử trong Thú viên đều bị yêu thú đả thương, hiện giờ Thú viên loạn thành một đoàn, cho nên Vạn tổng quản của Thú viên hy vọng thiếu phu nhân có thể mau chóng đến đó nhận việc.”

Nghe hắn nói như thế, Âm Tế Thiên đột nhiên nhớ tới hôm qua có một đệ tử hoang mang rối loạn mà đi tìm Hoành trưởng lão, sau đó Tiềm trưởng lão cùng Bắc Vạn Trọng cũng vội vội vàng vàng rời đi, chắc là do việc trong Thú viên đi?

Âm Tế Thiên dùng xong đồ ăn sáng liền ly khai Minh Thăng viện, sau khi đi ra đại viện của Hoành trưởng lão, lập tức cảm thấy được không khí trong phủ rất không thích hợp. Ánh mắt đệ tử Bắc gia nhìn hắn trừ bỏ giống hôm qua đều mang theo vẻ khinh miệt, thì còn có vẻ không thân thiện, thậm chí còn khiến hắn cảm thấy bọn họ muốn đem hắn đuổi khỏi Bắc gia. Âm Tế Thiên nhìn ra xa thấy hai đệ tử đang khe khẽ nói thầm. Âm thầm tập trung tinh thần, thật nhanh hắn nghe được tiếng các đệ tử nói chuyện.

“Hắn chính là hòa thượng mà Minh thiếu gia cố ý thú về để xung hỉ hả?”

“Hừ! Cái gì mà xung hỉ chứ! Ta thấy là rước họa thì cũng không khác lắm! Ngươi xem, hắn vừa mới vào cửa Bắc gia, hai bà vú của Minh thiếu gia liền gặp tội! Còn có, hắn ngày hôm qua từ trong thú viên đi ra, yêu thú trong vườn lại đột nhiên phát điên, đả thương không ít đệ tử của chúng ta, thật sự là sao chổi!”

Nghe đến đó, khóe miệng Âm Tế Thiên gợi lên một tia châm chọc.

Trước không nói đến việc liên quan đếu Vú Liễu cùng Vú Trương có cùng hắn liên quan hay không, nhưng việc ở Thú viên, rõ ràng là người làm việc trong vườn thú làm ăn tắc trách, lại đem chuyện đổ vấy lên người hắn để trốn tránh trách nhiệm, thật sự là buồn cười!

“Hôm nay như thế nào không thấy Vú Liễu Vú Trương?” Âm Tế Thiên giả vờ không biết chuyện, hỏi hai tên hộ về Bắc Duy cùng Bắc Sinh. Bắc Duy cùng Bắc Sinh liếc nhau, sau đó nói: “Hôm qua, khi Vú Liễu cùng Vú Trương đem yêu đan cấp 8 trả lại Hoành trưởng lão thì đã đổi yêu đan cấp 8 thành yêu đan bị vỡ, cho nên bị các trưởng lão trừng phạt Tiên Hồn, đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh!”

Tiên hồn?

Sắc mặt Âm tế Thiên bất giác trầm hẳn xuống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.