Phát Ngoan Tiên Sinh

Chương 6: Chương 6




Hôm nay là ngày thứ hai Phát ngoan tiên sinh trở về, cho nên văn phòng chúng ta đây đi làm sớm nhất chi nhánh, toàn thể viên chức bộ nghiệp vụ công ty M đều háo hức chờ mong cuộc đại đụng độ giữa quản lí cùng trợ lý. Nhưng mà thật đáng tiếc, bọn họ đã bỏ lỡ phần đặc sắc nhất.

Không sai, sáng sớm mang theo tâm trạng ngờ vực cùng bất an đi làm Tô trợ lý trong lúc cuối cùng, cậu và Bảo quản lí ở trước thang máy “hiệp lộ tương phùng”(oan gia gặp nhau, tương đương với “Oan gia ngõ hẹp” trong Tiếng Việt).

“Tô trợ lý, chào buổi sáng.” Bảo quản lí đi vào thang máy, thoạt nhìn vẫn giống như mọi khi, a, thế nhưng nhìn kĩ thì sẽ thấy tay hắn nắm chặt thành quyền.

“Chào buổi sáng, Bảo quản lí.” Tô trợ lý đứng thẳng lưng, cũng rất lễ phép.

Bảo quản lí khẽ cười một tiếng: “Một tuần không gặp, Tô trợ lý có gì muốn nói với tôi hay không?”

Tô trợ lý có phần bị thái độ kỳ quái của Bảo quản lí hù dọa, cậu còn không biết Bảo chủ tịch quyết định lưu người, cho là quyền sinh sát mình còn nằm trong tay Bảo quản lí. Cậu ho nhẹ một tiếng, lui từng bước nói : “Vi thần không biết.”

Bảo quản lí cười lạnh nói: “Xem ra cậu đối với màn trình diễn của mình rất hài lòng?”

Tô trợ lý cúi đầu: “Vi thần sợ hãi.”

Bảo quản lí đang nhìn tầng trệt, chợt nghe “Đinh” một tiếng, thang máy tới tầng mười bốn. Tô trợ lý còn chưa kịp phản ứng, đã bị Bảo quản lí kéo cổ tay, đi ra khỏi thang máy.

Lúc này, trong văn phòng.

“Tôi thật sự là cảm xúc dâng trào.” Lưu Nghiên tiểu thư bày tỏ.

“Tôi thấy thật ngứa ngáy trong lòng.” Phỉ Vũ tiểu thư thể hiện.

“Báo cáo của tôi ở chỗ nào, ai, ném đâu mất rồi?” Siêu nhân tiên sinh một khi kích động liền sẽ hồ ngôn loạn ngữ(nói lung tung).

“Ở trên tay anh đấy, đồ đần!” Cường nhân tiểu tỷ lúc nào cũng bình tĩnh như vậy.

Phó quản lí cười đến hết sức vui vẻ, không nói chuyện, nhưng mà ông đã pha trà ngon dự định bắt đầu xem kịch hay.

“Tôi đoán quản lí sẽ tới trước, sau đó trợ lý tiên sinh lúc đến sẽ thẹn thùng…”

“Tôi đoán Tô trợ lý sẽ tới trước, cậu ta còn phải mở cửa phòng họp mà.”

“Bọn họ gặp mặt có phải là rất khó xử hay không? Hô hô hô…”

“Tôi đoán Phát ngoan tiên sinh sẽ nổi khùng đó ~ “

“A, vậy thật là đáng sợ!”



Mọi người ở đây thảo luận hết sức sôi nổi, cửa thủy tinh sáng bóng chiếu ra hai bóng dáng. Cửa vừa mở ra, đúng là Bảo quản lí kéo tay Tô trợ lý vào đến cửa.

Chứng kiến tình cảnh này, tất cả mọi người hết sức kinh ngạc. Phó quản lí phun ra một ngụm trà, nhóm người chuyên buôn chuyện đồn đại vô căn cứ dại ra, Siêu nhân tiên sinh làm rơi báo cáo, ngay cả Cường nhân tiểu tỷ cũng nhịn không được đẩy kính mắt, mặt khác tập thể các tiểu nhân viên duy trì trạng thái = 口 = . Bọn họ hoàn toàn không thể lý giải được tình huống hiện tại. Mà Tô trợ lý chứng kiến biểu tình của mọi người lại càng hoảng hồn, vội vàng giật ra khỏi tay Bảo quản lí.

Bảo quản lí rất hài lòng với hiệu quả tại chỗ, nhưng vẫn nghiêm khắc nói: “Đều đứng ngốc hết ra đây làm gì hả? Chuẩn bị một chút bắt đầu buổi họp sáng!”

Mọi người vội vàng sửa sang lại tài liệu, không chú ý Tô trợ lý cơ mặt giật giật, vào phòng họp.

Cả ngày này, Tô trợ lý đều trải qua đặc biệt khổ sở.

Đầu tiên là Bảo quản lí, hắn này cả ngày đều thật âm trầm, không có nổi đóa cũng không có tức giận, thậm chí không hề nói nhiều với Tô trợ lý. Sau đó là bộ nghiệp vụ nhóm đồng nghiệp thân thiết, xì xào bàn tán của bọn họ hoàn toàn đánh bại Tô trợ lý.

“Hôm nay quản lí không ngờ lại cùng đi làm với trợ lý nha, hi hi hi, không ngừng hồi tưởng lại đó ~ “

Hồi tưởng cái quỷ nhà ngươi, ta cũng bị hù chết đây!

“Còn cầm tay nữa nha, a ha ha…”

Ta là bị kéo đi đó!

“Trợ lý trông rất là thẹn thùng.”

Đó là ta bối rối, mắt ngươi có vấn đề hả.

“Kỳ thật vụ ‘Vô lễ trước cửa’ này là ra mắt trá hình đi?”

Ra cái đầu, muốn ra cũng không phải ra cùng cái tên bạo quân kia!

“Hả, quản lí? Không phải đâu? Nhất định là trợ lý kia giở trò quỷ.”

Nửa phần trước là ta giở trò, bây giờ là quản lí động kinh đó.



Tóm lại, Tô trợ lý trong ngày đi làm đầu tiên của Bảo quản lí cảm thấy vô cùng bối rối vô cùng khẩn trương, đau khổ khó nói được hết! Mà xui xẻo nhất vẫn còn ở phía sau, nguyên nhân đến vào lúc tan sở.

“Tô trợ lý, hôm nay tăng ca.” Bảo quản lí vào lúc Tô trợ lý chuẩn bị tan sở thành công chặn đường cậu.

Tô trợ lý ngây ngốc một chút, nói : “Ách, còn có việc gì nữa?”

Bảo quản lí hơi hơi nhếch môi, lộ ra một nụ cười có chút tà ác : “Không có gì, chính là một tuần không ở công ty, có một số văn kiện cùng tiến độ kế hoạch cần cậu giải thích chút.”

Tô quản lí khóe miệng co rút, cúi đầu: “Vi thần tuân mệnh.”

Bên ngoài phòng của quản lí, nhóm quần chúng bộ nghiệp vụ chuẩn bị tan tầm còn đang vô cùng nhiệt huyết tám chuyện.

“Cả ngày hôm nay biểu tình của Tô trợ lý đều thật kì quái.”

“Chúng ta nên hiểu cho cậu ấy, dù sao cũng ở trong cùng một phòng với người quấy rối mà.”

“Nhưng mà bọn họ nắm tay nhau đi làm đó.”

“Này, cô có biết ý nghĩa sâu sa của việc nắm tay không?”

“Kỳ thật hai người bọn họ đang sống chung đi?”

“Hả, không thể nào?”

“Anh xem đi, đến bây giờ bọn họ còn chưa tan sở, ai~.”



Thế là dư luận càng ngày càng phát triển theo hướng ngoài dự tính.

Bên ngoài phòng quản lí không khí sôi nổi, trong phòng quản lí thì không khí quỷ dị.

“Quản lí, ” do dự nửa ngày, Tô trợ lý vẫn mở miệng, “Anh chuẩn bị xử lý tôi như thế nào?”

Bảo quản lí cười như không cười: “Không thể dùng từ ‘Xử lý’ được.”

“Có ý gì?” Tô trợ lý hỏi.

“Không có gì, ” Bảo quản lí gõ gõ lên chồng tài liệu, “Trước tiên cậu cứ làm việc cho tốt đi, cái khác không cần nghĩ nhiều, chúng ta tăng ca xong tôi mời cậu đi ăn tối.”

“Hả?” tay của Tô trợ lý run lên một chút.

Mọi chuyện đều phát triển theo chiều hướng không ngờ, trợ lý tiên sinh, hãy tự cầu cho mình nhiều phúc đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.