Dù sao đối với người bình thường mà nói, ai cũng không cảm thấy Thẩm Bân có thể đánh thắng được một người đàn ông khỏe mạnh hàng năm làm việc nhà nông, nhưng cố tình cậu ở trước mặt bao người tẩn cho người ta một trận.
Người bị đánh quả thực hoài nghi nhân sinh, đây là ấn ở trên mặt đất chà đạp đấy!
Tiếp theo Thẩm Bân vỗ vỗ tay đứng dậy, còn phủi phủi vết bẩn không tồn tại trên váy, hơi hơi mỉm cười, lập tức biến mỹ nam, mang theo công lao và danh vọng.
Diêm Hình ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, liền mang theo Thẩm Bân rời đi, ông lão và con trai lão không dám cản trở, dù sao một 'cô gái' cũng không đánh lại nổi, bên cạnh còn một người đàn ông 1m9 đứng đấy.
Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức sôi trào, ' chị gái nhỏ ' trâu bò như vậy sao?!
Vốn dĩ rất nhiều cô gái hướng về phía Diêm Hình mà tới, lúc này sôi nổi kêu la chị gái nhỏ ta có thể! Không hiểu sao lại muốn tới một phát.....
Đương sự lười nhác vươn vai, giống như mới vừa rồi cũng chưa phát sinh cái gì, khó trách rất nhiều người xấu thích đánh nhau, sau khi cậu động qua tay chân một lúc cũng cảm thấy thần thanh khí sảng, tâm tình tốt lên một bậc.
Nếu đã biết rõ đại khái sự tình, bọn họ chỉ cần tiếp tục tìm hiểu tình hình cụ thể và tỉ mỉ là được, nhưng những người có liên quan tới sự việc kia đều có vẻ không muốn nói gì nữa, cho nên Diêm Hình và Thẩm Bân đi dạo một lát trong thôn liền trở lại chỗ ở.
Tận đến khi sắp ăn tối, Diêm Hình lại lần nữa tìm được Yến Trì, trực tiếp yêu cầu nướng khoai, bởi vì Thẩm Bân không ăn thứ khác.
Yến Trì: “......” Không biết vì sao, cứ cảm thấy bản thân ăn một miệng cẩu lương.
Hơn nữa 'con gái' nhà ai lại khó chiều như vậy! Ngay cả bữa tối cũng ăn không vào! Tuy có chút khó ăn, nhưng không đến mức một hai phải nướng khoai chứ?
Yến Trì suy nghĩ như vậy trong lòng bỗng nhiên cả người sững lại, chính y lúc trước còn không phải là không muốn ăn cơm mới đi nướng khoai sao?
Vả mặt...cũng may không ai biết suy nghĩ trong lòng của mình lúc này, nếu không mất mặt.
Chờ tới khi bọn họ ăn xong khoai nướng trở lại bàn ăn, vốn dĩ vẫn như cũ muốn thử thời vận xem có người chơi khác trao đổi một chút manh mối hay không, nhưng trong đám người chơi lại có người cãi nhau.
Còn có liên quan tới Hàn Cảnh, hai chị em gái buổi chiều kia đang cùng hắn giằng co.
Người em gái còn coi là bình thường, người chị gái cực kỳ có khí phách ngự tỷ nói: “Rõ ràng chúng tôi thấy anh ở trong phòng kia lén lút, uống vào nước bẩn còn nôn ra, hiện tại nói với chúng tôi không có gì xảy ra, lừa ai chứ?”
Cô liền đem sự việc buổi chiều xảy ra nói kỹ càng tỉ mỉ với mọi người một lần.
Đương sự Hàn Cảnh cực kỳ khinh thường: “Muốn biết thì đi mà tra, các người cũng chưa điều tra ra cái gì, dựa vào cái gì muốn tôi chia sẻ manh mối? Chúng ta là đồng đội à? Không phải! Trong game này giữa người chơi với nhau vốn dĩ là cạnh tranh có được không.”
Lời này cũng không sai, ít nhất Thẩm Bân và Diêm Hình đang chậm rãi đi tới cũng không có ý kiến.
Nhưng người chị gái kia có vẻ rất tức giận: “Nếu như vậy anh còn đề nghị chúng tôi chia sẻ manh mối làm gì? Đã đề nghị thì vì sao chúng tôi không thể hỏi anh về manh mối trước? Còn có, ai nói hôm nay ra ngoài một ngày chỉ có anh mới tra được đồ vật? Về sau không định chia sẻ thì câm miệng cho tôi!”
“Cô!” Hàn Cảnh nghe được lời này vô cùng tức giận, cô gái trước mắt chỉ là có tinh thần lực cấp B, tuy đặt ở thế giới hiện thực cũng không tệ, nhưng không thể so với gã.
Rất nhiều kẻ yếu trời sinh kinh sợ hoặc là sợ hãi với kẻ mạnh, Hàn Cảnh không nghĩ tới mình một giây đụng tới một kẻ cứng đầu.
Gã cảm thấy bản thân trong cái game thầy thật đúng là xui xẻo!
Diêm Hình nhìn người chị gái kia mặt vô biểu tình mở miệng: “Các người tra được manh mối? Tôi cũng có, trao đổi một chút đi.”
Còn Hàn Cảnh, Diêm Hình cũng không thèm nhìn qua một cái, gã kia lập tức không dám hé răng, dù sao cũng là lão đại thực lực nghiền áp gã mở miệng.
Thẩm Bân đánh giá hai chị em gái xinh đẹp kia một cái, bề ngoài cũng được, cậu lập tức không nhanh không chậm đi tới cạnh Diêm Hình, động tác tự nhiên khoác lên cánh tay hắn, giống như tập mãi thành thói quen.
Kỳ thực là đang tuyên bố chủ quyền.
Lòng yêu cái đẹp người nào cũng có, hai chị em kia kỳ thực lúc mới gặp Diêm Hình cũng bị kinh diễm, chỉ là so với trai đẹp xa lạ chưa rõ tính cách mà nói, hiển nhiên trò chơi càng quan trọng hơn, liền vẫn luôn không chú ý, sau đó Thẩm Bân liền xuất hiện.
Ài......
Đàn ông ưu tú quả nhiên đều là của người khác.
Người chị thu hồi khí thế vừa rồi đối với Hàn Cảnh, gật gật đầu: “Nếu như vậy, chúng ta tìm một chỗ nói nhé?”
Yến Trì ở một bên do dự chớp mắt một cái: “Tôi cũng có manh mối, có thể gia nhập cùng không?”
Diêm Hình không cự tuyệt: “Được.”
Vì thế mấy người cùng đi tới phòng của Diêm Hình, thôn xóm nhỏ chắc chắn không có hội trường gì đó để bọn họ đàm luận sự tình, hơn nữa phòng ở của người chơi đều bài trí giống nhau như đúc không có gì khác nhau, nên cũng không ngại bị người khác nhìn.
Vẫn là hai chị em kia mở miệng trước: “Kỳ thực chúng tôi cũng không phát hiện gì nhiều lắm, buổi chiều trong thôn có hai người đàn ông, ở trong ngõ nhỏ phương diện công năng kia bị phế, đồng thời trong miệng vẫn luôn thần chí không rõ, nói nữ quỷ hại bọn họ, sau đó liền có người thảo luận nhắc tới hình như 20 năm trước trong thôn xảy ra một chuyện.”
Thẩm Bân: “......?” Ngõ nhỏ? Không phải là hai gã đàn ông kia chứ, cậu không nhớ Diêm Hình đã đá hạ bộ của họ mà, tuy có cơ hội thì mình cũng muốn hai gã đoạn tử tuyệt tôn.
Diêm Hình: “......” Để tránh ồn ào, hắn không chỉ sử dụng tinh thần lực phế đi hai thứ đồ chơi kia, còn cấy vào tiềm thức của bọn họ việc mà bọn họ sợ hãi nhất, lấy cái này để giải thích làm sao bị phế, kết quả hai gã lại ảo tưởng hết thảy là do nữ quỷ làm.
Sức tưởng tượng thật đúng là phong phú.
Đương nhiên chuyện này Thẩm Bân xác thật đến bây giờ cũng không biết, cho nên trong lòng có nghi vấn cũng thực bình thường.
“Có hỏi thăm được hai mươi năm trước trong thôn xảy ra chuyện gì không?” Diêm Hình hỏi.
Lúc này người em gái bất mãn lắc đầu nói tiếp: “Mọi người cực kỳ phòng bị, vô luận chúng tôi hỏi thăm thế nào cũng giữ kín như bưng, liền nói chỉ là mấy lời đồn nhảm trong thôn để đối phó với chúng tôi cho có lệ.”
Được rồi, đây cũng coi như manh mối, tuy rằng đối với Diêm Hình và người bên cạnh mà nói cũng không có tác dụng gì.
Kế tiếp Yến Trì mở miệng, y nhìn về phía hai chị em kia nói: “Việc các cô nói tôi cũng biết, nhưng buổi chiều khi tôi dùng khoai lang nướng hỏi được một tin tức từ miệng một đứa nhỏ, cũng không biết là thật hay giả.”
Người chị gái hứng thú: “Anh nói thử xem.”
Yến Trì: “Đứa nhỏ kia nói nó nghe thấy ba mẹ mình nói qua chuyện này, 20 năm trước hình như là một đôi vợ chồng bị chết, 'quỷ' trong miệng mọi người chính là đôi vợ chồng kia.”
Nếu tin tức do đứa nhỏ nói, có lẽ tính chính xác cũng chỉ có một nửa, Diêm Hình lặng lẽ nói: “Tin tức chúng tôi có được là, trước đó không lâu, trong thôn có ông Ngô qua đời, đó là một trong những hung thủ hại đôi vợ chồng kia.”
Diêm Hình không có nói dối, dù sao tin tức hai chị em và Yến Trì cho hắn quả thực ít đến đáng thương, hắn có thể nói ra việc của ông Ngô, chỉ cần tiếp theo cẩn thận điều tra, muốn biết chân tướng cũng không khó.
Từ đầu đến cuối Thẩm Bân không nói gì, đi theo bên cạnh Diêm Hình đảm đương nhân vật bình hoa, một bộ hiền lành vô hại.
Mèo đen đối với hình tượng đối ngoại của ký chủ nhà mình rất vừa lòng, ngày thường tỏ vẻ ngoan ngoãn một chút, người muốn hại Thẩm Bân sẽ không dùng quá nhiều tâm tư đối phó cậu, đến lúc đó cũng dễ dàng phản sát.
Dù sao người bình thường chúng ta không thể so sánh được với đám gia hỏa có tinh thần lực kia nha!
Chờ thảo luận xong manh mối, người chơi khác lục tục rời đi, Thẩm Bân nhìn một chiếc giường duy nhất trong phòng, suy nghĩ lung tung.