Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 172: Chương 172




Edit: Linhlady

100 chiếc vòng cổ bằng vàng, chính là 99800, đây là tiền tiêu vặt trong một tháng của nguyên chủ.

Cung Hân gia rất có tiền, cô cũng rất có tiền, sau khi nguyên chủ ra ở riêng, trong nhà đúng hạn sẽ chuyển tiền cho nguyên chủ, thường là 10 vạn, có khi sẽ nhiều hơn.

Nguyên chủ tiêu tiền cũng rất hào phóng, cho nên mấy năm nay cũng không để dành được bao nhiêu.

Mà hiện tại thì sao…… Ha hả

Sau khi Mạc Vân Quả đặt hàng xong, mới nhớ tới sự thật này.

Cô suy nghĩ một lần, sau khi thính toán lại một chút…… Còn có 1250.50 tệ.

Hiện tại là giữa tháng năm, đang còn nữa tháng nữa mới đến tháng sáu.

Mạc Vân Quả đã biết mình còn bao nhiêu tiền, tâm tình cũng thoải mái hơn, hai mắt toả sáng nhìn kênh mua sắm.

A, màu sắc kia thật là đẹp.

Cô suy nghĩ như vậy.

Cuối cùng, chờ đến khi kênh mua sắm kết thúc, cô mới lên giường, chậm chậm ngủ.

Sáng sớm hôm sau, cô dậy sớm, ăn sáng sau đó đến trường.

Không khí học tập của năm cuối rất khẩn trương, xảy ra một việc nhỏ thôi cũng kích thích thần kinh của mọi người, khiến phản ứng lại rất lớn.

Tỷ như đêm qua Mạc Vân Quả cùng Hách Trường Nhạc đi với nhau, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp nơi, mọi người nghị luận sôi nổi, hận không thể xử lý Mạc Vân Quả.

Trái lại Mạc Vân Quả, vẫn bình tĩnh như thường.

Tiết đầu tiên là môn toán, hôm nay sẽ sửa bài thi hôm qua.

Lưu Phương để lớp trưởng phát bài thi, sau đó bắt đầu giảng giải.

“Lúc này đây tùy từng thí nghiệm, chúng ta làm không tốt, có vài đề khả năng có chút khó, nhưng ai cũng không thể bảo đảm thi đại học sẽ không ra đề khó như vậy! Tuy rằng tổng thể làm không tốt, nhưng lớp chúng ta có một bạn làm bài được một trăm điểm!”

Nói tới đây, Lưu Phương tạm dừng một chút, hắn ánh mắt dừng ở trên người Mạc Vân Quả, lại phát hiện cô ở nơi đó phát ngốc.

Lưu Phương:…… Không phải nên có dáng vẻ kích động sao!

Phía dưới đồng học nghe được Lưu Phương nói như vậy, trong mắt đều tràn ngập tò mò, rốt cuộc là ai, lợi hại như vậy! Lại có thể được 100 điểm!

Các bạn học sôi nổi suy đoán, nghị luận sôi nổi.

Lưu Phương ho nhẹ một tiếng, cũng không có thừa nước đục thả câu, nói thẳng nói: “Vị đồng học này chính là Mạc Vân Quả.”

Các bạn học:? Bọn họ nhất định nghe lầm!

“Thưa thầy, thầy có thể lặp lại lần nữa không? Chúng em vừa rồi giống như có ảo giác.”

Lưu Phương:……

“Mạc Vân Quả, em đứng lên nói nội dung mà mình tâm đắc đi.”

Mạc Vân Quả nghe được có người gọi tên mình, đứng lên nhìn quanh bốn phía, cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người Lưu Phương.

Vừa rồi tâm tư Mạc Vân Quả đều đặt trên phòng phát sóng trực tiếp, cho nên cũng không biết Lưu Phương nói cái gì.

Cô đứng lên, im lặng nhìn chằm chằm Lưu Phương, không nói lời nào.

Lưu Phương: Hôm nay làm sao vậy? Làm sao lại kì quái như vậy!

Ánh mắt bạn học đồng loạt dừng lại trên người Mạc Vân Quả, chờ đợi cô trả lời.

Nhưng mà bọn họ ngưỡng cổ đến muốn gãy, cũng không có thấy Mạc Vân Quả nói một lời.

Luôn cảm giác hai ngày này Mạc Vân Quả không thích hợp……

Lưu Phương thấy Mạc Vân Quả ngốc lăng, thở dài một hơi, xua xua tay nói: “ Thôi, em ngồi xuống đi.”

Mạc Vân Quả theo lời ngồi xuống, sau đó tiếp tục phát ngốc.

Lưu Phương nhìn Mạc Vân Quả như vậy, giật giật khóe miệng, cầm lấy phấn viết, nói: “Hiện tại chúng ta tới giảng đề đi.”

Sau đó, hắn bắt đầu nghiêm túc nói.

Các bạn học:…… Mạc Vân Quả động kinh, thầy giáo dạy toán cũng động kinh.

Thời gian kế tiếp, bọn họ gặp được các loại thầy, cô giáo “Động kinh”, bao gồm, thầy dạy hoá, thầy dạy vật lý, thầy dạy sinh vật,……

Ừm…… Những thầy đó còn nói, Mạc Vân Quả được 100 điểm!

Bọn họ tỏ vẻ: Ha hả!

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.