Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả gật đầu, cô nghĩ chờ một lát cũng đúng, dù sao hắn lên cấp 150 sẽ rất nhanh thôi.
Dung Tu nhìn Mạc Vân Quả ngoan ngõan ngồi bên cạnh mình, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia thương tiếc, hắn xoa xoa đầu Mạc Vân Quả, sau đó thả tay xuống, nói chuyện với mọi người.
Mạc Vân Quả ngồi ở chỗ kia nghe bọn họ nói chuyện, rất nhanh bắt được trọng điểm.
Thì ra bọn họ muốn tìm một nơi dừng chân cho bang phái, Mạc Vân Quả nhớ tới hình như trong túi vật phẩm của mình có một cái lệnh bài, chỉ là......
Cái lệnh bài kia là màu vàng!
Mạc Vân Quả suy nghĩ một chút, cô không muốn cho Dung Tu cái lệnh bài kia, dù sao cái lệnh bài kia cũng là màu vàng cô thích nhất, nhưng mà nếu như không đưa nó ra, như vậy Dung Tu sẽ phải bàn bạc rất lâu......
Mạc Vân Quả suy nghĩ nửa ngày, vẫn quyết định hỏi ý kiến phòng phát sóng trực tiếp một chút.
Mà phòng phát sóng trực tiếp nghe xong vấn đề của Mạc Vân Quả, sôi nổi nói ra ý kiến của mình.
“Đương nhiên là cho! Hắn có được địa điểm là có thể chuyên tâm thăng cấp!”
“Đúng vật đó! Hắn có thể chuyên tâm thăng cấp, vậy tiểu Quả Quả nhiệm vụ của ngươi là có thể mau chóng hoàn thành!”
“Ta cũng là cái ý kiến này! Ha ha ha ha!”
“Chẳng lẽ chỉ có mình ta cảm thấy không nên cho sao? Dù sao đó cũng là màu vàng mà tiểu Quả Quả thích nhất!”
“Màu vàng cùng nhiệm vụ cái nào quan trọng hơn? Đương nhiên là nhiệm vụ a!”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, cô lại muốn nói, đương nhiên là màu vàng quan trọng hơn.
Nhưng cô lại tưởng tượng, cô có thể để cho Dung Tu dùng càng nhiều đồ vật màu vàng để đổi với cô!
Giờ khắc này, Mạc Vân Quả cảm thấy mình quá thông minh, quả thực quá thông minh!
Nghĩ thông suốt tất cả Mạc Vân Quả lôi kéo tay áo Dung Tu nói: “Tôi có cái này.”
Cô lấy lệnh bài kia ra, một khắc khi thấy lệnh bài này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Lệnh bài kia chỉ có một chữ —— thành!
Nhưng tất cả mọi người biết, này đó là thành bảo vật của thành chủ thành Lạc Dương, lệnh bài thần bí.
Dung Tu là người đầu tiên phản ứng lại, hắn hỏi Mạc Vân Quả: “Thứ này từ đâu tới?”
Mạc Vân Quả nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “Quên mất.”
Hôm đó cô uống say, hôm sau tỉnh lại đã thấy có thật nhiều đồ, cũng không biết cái này từ đâu mà có.
Dung Tu hít sâu một hơi nói: “Cô biết cái này là thứ gì không?”
Mạc Vân Quả nghe được lời này, ánh mắt sáng lên, thập phần khẳng định nói: “Màu vàng!”
Dung Tu:......
Mọi người: Ai hỏi màu sắc của nó nha!
“Thứ này rất quan trọng.” Dung Tu nói, “Rất quan trọng.”
Mạc Vân Quả gật đầu, đồ vật màu vàng đương nhiên rất quan trọng.
“Cô......” Dung Tu muốn nói lại thôi, tiểu cô nương này không muốn nói cho mình, nếu như mình nói ra, có phải có điểm không tốt không?
“Cho anh.” Mạc Vân Quả không biết trong lòng Dung Tu rối rắm chuyện gì, trực tiếp nói thẳng.
Dung Tu sửng sốt, trên mặt là vẻ nghiêm túc hiếm có.
“Cô xác định sao?” Hắn trịnh trọng hỏi.
Mạc Vân Quả gật đầu, sau đó còn nói thêm: “Anh phải mang hoàng kim tới đổi.”
Dung Tu ngẩn ra, theo sau cười khẽ, hắn nói: “Được.”
Sau đó, Dung Tu cầm rất nhiều hoàng kim đổi lệnh bài kia.
Mạc Vân Quả ôm một đống lớn hoàng kim, đôi mắt lạnh lùng kia cũng có chút độ ấm.
Lại sau đó...... Cô lại một lần nữa quên mất nhiệm vụ của mình.
Dung Tu cầm lệnh bài đi mở thành trì, đem vị trí đóng quân của bang phái đóng tại đó, tức khắc trên Kênh Thế Giới lại nổi lên một hồi phong ba.
- ------