Edit:Linhlady
Vô luận Kỷ Vô Ngu tức như thế nào, vị trí kia cũng không cách nào thay đổi được.
Mạc Vũ ngồi ở bên cạnh Mạc Vân Quả, còn Kỷ Vô Ngu ngồi ở đối diện Mạc Vân Quả.
Ba người gọi đồ ăn xong, bắt đầu tùy ý nói chuyện phiếm.
Nói là nói chuyện phiếm, thật ra là Mạc Vũ cùng Kỷ Vô Ngu tranh phong mà thôi.
Trong khi đó Mạc Vân Quả lại nhìn chằm chằm cái bàn, nguyên nhân đơn giản, vì viền bàn giát màu vàng nha!
Mạc Vân Quả đặc biệt vui vẻ, cô cảm thấy chủ nhân nhà hàng này đặc biệt có phẩm vị, nếu không làm sao lại dùng màu vàng giát viền bàn này đây?
Kỷ Vô Ngu một chút cũng không muốn cùng Mạc Vũ nói chuyện, nếu có thể nói, hắn tình nguyện nói chuyện trên trời dưới đất với Thân Thân nhà hắn, mà không phải ở chỗ này đối với một tên xú nam nhân không biết xấu hổ nói lời vô nghĩa!
Thật ra Mạc Vũ cũng không muốn cùng Kỷ Vô Ngu giao tiếp, nguyên nhân đó là, người này lại dám mơ ước em gái nhà anh.
Mạc Vũ là một muội khống, đương nhiên cảm thấy em gái nhà mình là tốt nhất.
Cái tên Kỷ Vô Ngu này một chút cũng không xứng với em gái nhà anh! Anh còn biết, người này mấy ngày hôm trước còn cùng một tiểu nữ sinh khanh khanh ta ta đâu!
Tưởng tượng đến đây, Mạc Vũ liền cảm thấy em gái hoàn mỹ nhà mình lại bị một tên tra nam đạp hư!
Cho nên vì tránh cho chuyện này xảy ra, anh nhất định phải ngăn chặn Kỷ Vô Ngu cùng em gái lui tới.
Kỷ Vô Ngu nào đâu biết ý tưởng của Mạc Vũ, nếu hắn biết nhất định sẽ đạp Mạc Vũ xuống.
Mạc Vân Quả không để ý đến chuyện bên ngoài, chuyên tâm nhìn viền khung bàn.
Kỷ Vô Ngu phát hiện Thân Thân không nhìn mình mà lại nhìn cái bàn, nội tâm: Tức giận a!
Mạc Vũ cũng thấy em gái không nhìn Kỷ Vô Ngu, trong lòng một trận sảng khoái, nhưng tưởng tượng, em gái cũng không hề nhìn mình, nội tâm: Tức giận a!
Cứ như vậy, cùng với không khí kia, đồ ăn rất nhanh được mang lên.
Kỷ Vô Ngu cắt bò bít tết xong, muốn đưa cho Mạc Vân Quả, nửa đường lại là bị Mạc Vũ cướp mất.
Mạc Vũ vui tươi hớn hở nói: “Kỷ tổng thật là quá khách khí, bất quá vẫn cảm ơn.”
Mạc Vũ cắm một khối bò bít tết bỏ vào miệng mình, vẻ mặt hưởng thụ.
Kỷ Vô Ngu:......
“Tiểu Q, ta có thể xử lý cái tên đáng ghét này không!” Kỷ Vô Ngu hỏi.
“Chủ nhân, không cần phá hư cân bằng......” Tiểu Q bất đắc dĩ nhắc nhở nói, đầu năm nay, có một chủ nhân không an phận quả thực khảo nghiệm người máy a! Người máy cũng là người được không! Cũng sẽ mệt tâm!
Kỷ Vô Ngu hừ lạnh một tiếng, thập phần bất mãn với câu trả lời của tiểu Q, nhưng hắn cũng biết trước mắt thật đúng là không thể đối xử như vậy với Mạc Vũ, nhưng không sao...... Có lẽ tìm một chút phiền toái nho nhỏ cũng có thể?
Trong mắt Kỷ Vô Ngu xẹt qua một tia tinh quang, quyết định trở về lúc sau liền cấp cho Mạc Vũ vài phiền toái, làm anh không có thời gian tới quấy rầy mình cùng Thân Thân hẹn hò ~
Mạc Vũ tổng cảm thấy một trận gió lạnh đánh úp lại, có một loại dự cảm không tốt......
Mạc Vũ rùng mình một cái, cắn một miếng bò bít tết bỏ vào miệng mình, còn ha ha một chút đồ vật áp áp kinh đi ~
Mạc Vân Quả hoàn toàn không để ý tới hai người tranh đấu gay gắt, tự mình cắt bò bít tết ăn.
Ăn ngon!
Đây là ý tưởng duy nhất của cô, ăn ngon ngon!
Mạc Vân Quả chuyên tâm ăn thức ăn của mình, Kỷ Vô Ngu bị Mạc Vân Quả lấy lòng, cũng không so đo hành động của Mạc Vũ, đôi tay chống cằm, cứ như vậy si ngốc nhìn Mạc Vân Quả.
Mạc Vũ: Lấy bốn mươi đại đao tới cho bổn tổng tài! Ta muốn chém chết cái tên đăng đồ tử này!
- ------