Edit:Linhlady
Hôm nay là sinh nhật của thị trưởng thành phố S, danh nhân thương nhân đều được mời đến.
Tuy rằng là một yến hội bình thường, nhưng bên trong cũng là cơ hội ngầm lôi kéo kết thân của không ít người.
Âm mưu quỷ kế kia cùng Mạc Vân Quả không có chút quan hệ nào, nhưng người được mời lại có quan hệ với cô.
Làm đương gia Kỷ gia, Kỷ Vô Ngu đương nhiên sẽ có vé mời.
Mạc gia cũng được mời đến, từ sáng sớm, Kỷ Vô Ngu đã mang Mạc Vân Quả “Đoạt” lại đây, chuẩn bị cho cô làm bạn gái đi đến bữa tiệc.
Chuyện này khiến Mạc Vũ tức giận đến ngứa răng, nhưng cũng không thể làm gì Kỷ Vô Ngu.
Đêm nay, hai người vừa xuất hiện ở yến hội, liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, không ít người nói bọn họ là trai tài gái sắc trời sinh một đôi.
Cái này làm cho Kỷ Vô Ngu cực kỳ hưởng thụ, ánh mắt nhìn những người kia cũng hòa hoãn vài phần.
Với khối tài sản của Kỷ gia, có rất nhiều người nịnh bợ Kỷ Vô Ngu.
Mạc Vân Quả không quá thích cảm giác bị mọi người vây quanh, cô thấy Kỷ Vô Ngu rất bận, nhân lúc hắn không chú ý trộm chạy khỏi chỗ đó.
Yến hội là ở đại sảnh biệt thự, Mạc Vân Quả đi tới hoa viên.
Bên ngoài không khí tốt hơn bên trong không ít, Mạc Vân Quả dựa vào một thân cây, nhìn ánh trăng trên bầu trời.
Lúc này, cách đó không xa truyền đến thanh âm nói chuyện khiến cô chú ý.
“Ách ~ cô còn nói Kỹ tổng với cô nhớ mãi không quên? Tôi thấy hắn bên tiểu giai nhân kia rất tốt đẹp nha!” Đây là một giọng nói vô cùng đáng khinh.
“Hừ! Kỷ ca ca bất quá là chơi đùa mà thôi!” Đây là giọng nói của Bạch Tiểu Hoa, Mạc Vân Quả lập tức nhận ra được.
“A...... Cô cho rằng lấy dáng vẻ của cô hiện tại, Kỷ tổng sẽ có cảm tình với cô sao?” Cái giọng nói đáng khinh kia lại vang lên.
“Anh...... Anh làm gì! Ừm...... Buông tay! Ưm...... A!” Giọng nói của Bạch Tiểu Hoa có vài phần gấp gáp.
“A...... Đồ lẳng lơ! Với thân thể rách nát này của cô, có tôi coi trọng, ngoan ngoãn đi theo tôi, ân?” Thanh âm người đàn ông mang theo vài phần thở dốc, trong hoa viên trống vắng càng thêm rõ ràng.
“Ân...... Không...... Không cần...... Ân......” Bạch Tiểu Hoa rên rỉ, thanh âm kia nghe đi lên có vài phần mị hoặc, không hổ là người được tác giả sủng ái.
Mạc Vân Quả dựa vào nơi đó, có chút khó hiểu nhìn hai người giao triền, trong ánh mắt ngây thơ tràn đầy tò mò.
“Nắm thảo! Tiểu Quả Quả, không cần xem!”
“Che lỗ tai lại! Không cần nghe!”
“Không biết xấu hổ! Xú không biết xấu hổ một đôi cẩu nam nữ!”
“A a a! Tiểu Quả Quả, mau rời khỏi nơi này!”
“Đúng vậy đúng vậy! Trước công chúng, quả thực không biết xấu hổ!”
“Ai nha nha! Cay đôi mắt cay đôi mắt! Tiểu Quả Quả đi mau đi mau ~”
“Kỷ Vô Ngu đi nơi nào nha! Mau mang tiểu Quả Quả đi ngay.”
Mạc Vân Quả không có quản phòng phát sóng trực tiếp kêu rên, cô nhìn đôi nam nữ dây dưa, lại cảm thấy có chút quen thuộc.
“Thân Thân, không cần xem.”
Kỷ Vô Ngu lập tức che khuất đôi mắt của Mạc Vân Quả lại, hắn ôm cô vào trong ngực, che đi một màn ghê tởm kia.
Mạc Vân Quả có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người Kỷ Vô Ngu, cô không nói gì, ngoan ngoãn dựa vào trong lòng hắn.
Kỷ Vô Ngu chán ghét liếc mắt một cái, bên kia hai người đã bắt đầu kịch liệt, hắn bế Mạc Vân Quả lên, rời đi.
Nơi đó, hắn không hề muốn ở lại thêm một giây nào nữa.
Kỷ Vô Ngu cũng không trở lại yến hội, mà trực tiếp đem Mạc Vân Quả ôm lên trên xe, đánh xe đem Mạc Vân Quả đưa về nhà.
Khi ở trên xe, quanh thân Kỷ Vô Ngu tràn ngập hơi thở không vui, vừa nghĩ đến một màn kia, hắn vô cùng khó chịu.
- ------
Edit:các nàng muốn ta edit tới đâu úp tới đó, hay edit xong đăng một giờ cố định.....