Edit: Linhlady
- --------------------------????
Kỳ Thần ăn một ngụm, ăn ngon! Đây là ý tưởng đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn.
Thật lâu rồi hắn không có cơ hội ăn đồ ăn cô ấy làm, không thể tưởng được hiện giờ chỉ có mượn danh nghĩa của Mạc Vân Quả mới có thể ăn.
Kỳ Thần nghĩ đến điểm này, càng thêm uể oải, nhưng động tác trên tay không hề ngừng lại.
Mạc Vân Quả nhìn động tác của Kỳ Thần, có một chút không vui.
Sớm biết như vậy sẽ không mang theo Kỳ Thần đã trở lại, cư nhiên cùng cô đoạt ăn! (* ̄︿ ̄)
Kỳ Thần một chút cũng không có phát hiện tâm tình của Mạc Vân Quả, hắn chuyên chú ăn cùng nhìn biểu cảm của Y Tường Vi.
Y Tường Vi miệng nhỏ ăn từng miếng, nhìn qua tâm tình không quá tốt.
Kỳ Thần cũng đoán không ra tâm tư của Y Tường Vi, chỉ có thể ở trong lòng âm thầm sốt ruột, nhưng trên tay động tác lại vô ý thức càng thêm nhanh lên.
Mạc Vân Quả:…… Tức giận a!  ̄へ ̄
Hơn mười phút sau, trên bàn đồ ăn đã bị quét sạch.
Mạc Vân Quả sờ sờ bụng của mình, giống như có chút không no.
Y Tường Vi cũng không có tâm tư chú ý tới Mạc Vân Quả, hiện tại chỉ nghĩ nhanh chóng trở về phòng của mình, không muốn đối mặt với Kỳ Thần.
Cô ấy không dám suy nghĩ việc Mạc Vân Quả hỏi hai,câu kia có hàm nghĩa gì, cô ấy chỉ biết là, Kỳ Thần không thích mình, một chút do dự cũng không có liền nói không thích cô ấy.
Y Tường Vi hơi hơi nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra đủ loại hình ản, nhưng lúc mở mắt ra lại không dư lại cái gì.
Kỳ Thần một chút cũng không muốn, hắn làm tất cả mọi chuyện, đều không phải vì Y Tường Vi sao?
Hắn sở dĩ có thể bước lên vị trí ngày hôm nay đều không phải vì cô ấy sao?
Nhưng khi hắn có được thành công, lại mất đi cô ấy.
Trong phòng không khí có chút nặng nề, ngẫu nhiên có vài cơn gió len lỏi vào cũng không xua tan đi được.
Mạc Vân Quả cảm thấy không no, chạy đến tủ lạnh, cầm sữa chua uống, sau đó cô nhìn hai người đang cuối đầu ngồi ở bàn cơm không biết đang suy nghĩ cái gì.
Hơn mười phút sau……
Mạc Vân Quả nhìn một bàn vỏ hộp sữa chua, nói với phòng phát sóng trực tiếp: “Bọn họ còn muốn như vậy bao lâu?”
“Nếu tiểu Quả Quả ngươi không lên tiếng mà nói, ta cảm thấy bọn họ có thể đến thiên trường địa cửu.”
“Đồng ý với quan điểm của lầu trên.”
“Ta cảm giác hai người này có chuyện xưa a, ai nha nha! Làm sao bây giờ, tâm hồn bát quái của ta đã bắt đầu nhen nhóm rồi!”
“Tiểu Quả Quả mau đi hỏi một chút, hắc hắc hắc! Chuyện bái quái tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua!”
“Trên lầu một đám bát quái, hừ hừ! Nhìn xem bổn đại gia, ta không phải một người bát quái! Tiểu Quả Quả ngươi đi hỏi một chút bọn họ có đứa con hay không?”
“Phốc, cái này còn không bát quái?”
“Tiểu Quả Quả, mau đi mau đi mau đi hỏi một chút ~”
“Đồng ý đồng ý! Mau đi hỏi!”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp mọi người đều thúc giục cô đi hỏi một chút, nhưng không ai nói với cô cụ thể là hỏi cái gì? Cô không biết.
Nhìn đến có một câu hỏi là “Có con hau không”, Mạc Vân Quả nghĩ, vấn đề này rất tốt.
Vì thế Mạc Vân Quả liền mang lòng bát quái của mọi người, đi tới trước bàn ăn trước, cô đứng trước mặt hai người, hỏi một câu.
“Hai người có con sao?”
Mọi người phòng phát sóng trực tiếp:…… Quả nhiên không nên đánh giá cao tiểu Quả Quả nhà mình……
Kỳ Thần kinh ngạc nhìn Mạc Vân Quả, thật sự không thể tưởng được sao cô lại hỏi ra vấn đề như vậu.
Nhưng hắn sau đó hắn suy nghĩ, có phải cô đang ám chỉ cho mình không?
Kỳ Thần cả kinh, ánh mắt nhìn Y Tường Vi trở nên nóng rực, chẳng lẽ……
So với Kỳ Thần kinh ngạc, Y Tường Vi lại có rất nhiều sợ hãi.
Rõ ràng cô ấy đã che dấu rất tốt, như thế nào sẽ……
Trong mắt Y Tường Vi xẹt qua một tia khủng hoảng, vì sao Mạc Vân Quả lại biết mình có con? Vì sao cô lại hỏi như vậy?
Rất nhiều ý niệm ở trong đầu cô ấy xoay chuyển, trong lúc nhất thời, sắc mặt đều trắng đi.
- ------