Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 302: Chương 302




Edit: Linhlady

- -------------------------????

Khi Mạc Vân Quả tới nhà Kỳ Thần, đạp vào mắt cô là hình ảnh Kỳ Thần vẫn luôn dán vào người Y Tường Vi không buông ra.

Bất kể là mở cửa, hay là rót nước mời khách, hoặc là đi phòng bếp nấu cơm, Kỳ Thần quả thực hận không thể dính vào trên người Y Tường Vi.

Mạc Vân Quả thấy tất cả:……

Quần chúng phòng phát sóng trực tiếp thấy toàn bộ:…… Lấy bốn mươi đại đao đến đây cho bổn đại vương! Ta muốn chém chết đôi đang tú ân ái này!

Kỳ Thần hận không thể dính vào trên người Y Tường Vi, sau khi từ nhà Mạc Vân Quả trở về, hắn cùng Y Tường Vi nói chuyện rất nhiều.

Tất cả hiểu lầm từ trước đến nay sau khi nói chuyện cũng được cởi bỏ, lúc này hắn mới biết được, thì ra tất cả đều là bọn họ một bên tình nguyện.

Cũng may, bây giờ bọn họ có thể hiểu được tâm tư của đối phương.

Đối với Mạc Vân Quả, Kỳ Thần không thể nghi ngờ là biết ơn.

Cho nên khi Mạc Vân Quả quang minh chính đại nói đến cọ cơm, hắn mới mở cửa cho cô đi vào.

Tuy rằng không muốn Vi Vi mệt mỏi, nhưng mà ai bảo Vi Vi lại muốn nấu cơm cho Mạc Vân Quả ăn?

(~ ̄▽ ̄)~

Sau khi Y Tường Vi nấu cơm xong, ba người ngồi xuống bàn, Kỳ Thần dựa gần vào chỗ Y Tường Vi, Mạc Vân Quả ngồi đối diện bọn họ.

Mạc Vân Quả chuyên tâm với đồ ăn, mà Kỳ Thần cùng Y Tường Vi chuyên chú với tú ân ái.

“Vi Vi, ăn cái này, đặc biệt ăn ngon!”

“A! Vi Vi có muốn ăn cái này không?”

“Vi Vi, ăn nhiều một chút, nhìn em thật gầy.”

Mạc Vân Quả:……

Y Tường Vi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Kỳ Thần, trước kia sao lại không phát hiện ra hắn dính người như vậy?

Y Tường Vi ho nhẹ một tiếng, ý bảo Kỳ Thần đứng đắn một chút.

Kỳ Thần lập tức ngồi nghiêm chỉnh, bộ dáng ngoan ngoãn làm mọi người cho rằng vừa rồi người kia không phải hắn.

Kỳ Thần nhìn Mạc Vân Quả chăm chú ăn cơm, trong mắt xẹt qua một tia sáng.

Hắn gõ gì bàn, nói với Mạc Vân Quả: “Lần này cảm ơn cô.”

M

ạc Vân Quả ngẩng đầu nhìn hắn một cái, quai hàm phình phình.

“Nếu cô có yêu cầu gì, cứ việc nói thẳng.” Kỳ Thần ưng thuận hứa hẹn.

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, lắc đầu, cô giống như không có yêu cầu gì.

Kỳ Thần nhìn phảu ứng của Mạc Vân Quả, tiếp tục nói: “Nếu tôi cùng Vi Vi hòa hảo, như vậy giao ước của chúng ta không còn giá trị gì. Tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ cho người chuyển cho cô.”

Mạc Vân Quả gật đầu, tiếp tục ăn.

Kỳ Thần quan sát phản ứng của Mạc Vân Quả, cảm thấy mỹ mãn gật đầu.

Nói như vậy, mình có thể cùng Vi Vi quang minh chính đại tú ân ái!

Y Tường Vi nhìn Kỳ Thần cùng Mạc Vân Quả nói chuyện, cũng không ngăn cản hắn.

Chiều nay cô ấy đã biết hắn và Mạc Vân Quả có hiệp nghị, đơn giản là cô cùng hắn giả làm người yêu, còn hắn sẽ cho cô tài nguyên trong giới giải yris.

Y Tường Vi cũng biết hiện giờ đơn phương bội ước đối với Mạc Vân Quả có chút không công bằng, nhưng cô ấy tin tưởng Kỳ Thần cũng sẽ cho cô bồi thường thoả đáng.

Y Tường Vi có chút không xác định Mạc Vân Quả có phải thích Kỳ Thần hay không, nhưng cô ấy nghĩ, cô ấy sẽ không đem Kỳ Thần nhường cho cô.

Bởi vì…… Đây là hạnh phúc mà cô ấy rất vất vả mới tìm về được!

Chầu này cơm ăn đến lúc sau ngược lại không khí có chút áp lực, cũng may Mạc Vân Quả một chút cũng không chịu ảnh hưởng.

Mạc Vân Quả cảm thấy mỹ mãn ăn xong, lúc sau tạm biệt hai người.

Cô cảm thấy hơi no, cho nên muốn đi bộ một chút cho tiêu thực.

Sau đó cô lại một lần bị vây xem……

“Ai nha nha! Thật xinh đẹp a! Trên thế giới này sao lại có người xinh đẹp như vậy!”

“A a a! Cô ấy nhìn qua đây! Tôi muốn hôn mê!”

“Vậy sao cậu còn không bất tỉnh đi?”

“Vô nghĩa! Tôi hôn mê rồi làm sao có thể nhìn được cô ấy? A a a a!”

“Mỹ mỹ mỹ!”

Mạc Vân Quả:……

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.