Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 320: Chương 320




Edit: Linhlady

- -------------------------????

Cố Khinh Thước vừa ăn thịt nướng vừa nhìn đại Bạch, mắt thấy nó đang nhìn chằm chằm mình, dáng vẻ như đang suy tư gì đó.

Cơ bắt cả người Cố Khinh Thước căng thẳng, trong truyền thuyết, bản mạng thú cấp mười hai có thể hóa thành hình người, trong lịch sử, cũng không phải không có ví dụ người cùng bản mạng thú ở bên nhau cả đời.

Hành vi Mạc Vân Quả đánh giá Cố Khinh Thước, ở trong mắt hắn xem ra, nghiễm nhiên chính là đang khảo nghiệm xem mình có đủ tư cách làm bạn đời không.

Cố Khinh Thước không tin vào tình yêu, nhưng nếu như muốn tìm một người cùng hắn trôi qua quãng đời còn lại, người đó chỉ có thể là đại Bạch, mặc dù hiện tại đại Bạch còn không phải là người……

Mạc Vân Quả ngồi yên cho tới khi Cố Khinh Thước ăn xong, sau đó vặn vẹo thân mình, lập tức nhảy vào lòng Cố Khinh Tước.

“Hái thảo dược.” Mạc Vân Quả lạnh lùng nói.

Cố Khinh Thước gật đầu, đem phần Lỗ Lỗ Thú chưa ăn thu vào nhẫn lưu trữ.

Mạc Vân Quả nhìn Lỗ Lỗ Thú đột nhiên biến mất trước mặt, ánh mắt dừng ở chiếc nhẫn trên ngón tay Cố Khinh Thước, thì ra là nhà không gian, không phải trang sức……

Sau đó, Cố Khinh Thước theo chỉ dẫn của đại Bạch nhà mình đi dạo rừng rậm Mãng Hoang.

Nói là dạo, thực chất là ôm Mạc Vân Quả đi, đến chỗ cần thiết cô sẽ nhảy xuống khỏi ngực Cố Khinh Thước, nhảy trái nhảy phải nhảy nhảy, ừm…… Thật đáng yêu!

Mạc Vân Quả nghe theo chỉ dẫn của người trong phòng phát sóng trực tiếp, nỗ lực hái thảo dược, chưa nói đến cái khác, chỉ riêng thảo dược thôi, ở thế giới này thật nhiều a!

Xem ra, hệ thống đan dược ở thế giới này còn cbuwa phát triển mạnh!

Thời gian trôi đi, khi gần tối Cố Khinh Thược màn theo Mạc Vân Quả về nhà.

Về đến nhà, Cố Khinh Thước đem Mạc Vân Quả đặt ở trong nhà, dặc dò tỉ mỉ, mới ra cửa.

Sau khi Cố Khinh Thước ra ngoài, sau đó đi đến địa điểm bán Thú thú lỗ, tuy rằng bán được có năm tinh nguyên, nhưng mà có còn hơn không.

Cố Khinh Thước dùng toàn bộ tinh nguyên mua đồ ăn vặt cho Mạc Vân Quả, lúc này mới về nhà.

Trong khi đó Mạc Vân Quả ở nhà học cách luyện đan, đây là người trong phòng phát sóng cống hiến.

Thời điểm Cố Khinh Thước về đến nhà, hình ảnh hắn thấy đó là đại Bạch nhà hắn đang ngồi chồm hổm trên bàn, chăm chú nhìn đám thảo dược trước mặt.

Loại nghiêm túc ngoài ý muốn này chọc trúng điểm manh của Cố Khinh Thược, hắn cố nén dục vọng muốn ôm đại Bạch lên xoa nắn, đem đồ ăn vặt trong tay đặt ở trên bàn, vươn tay xoa xoa đầu Mạc Vân Quả hỏi: “Đại Bạch, làm sao vậy?”

Lúc này Mạc Vân Quả đang chuyên tâm học tập phương Pháp luyện đan, bỗng nhiên cảm giác được có người xoa đầu cô, thân thể nho nhỏ theo phản xạ tránh ra ngoài, nhưng do bàn quá nhỏ, Mạc Vân Quả trượt ra sau, mắt thấy cô sắp rơi xuống đất.

Áng mắt Cố Khinh Thước hơi co lại, thân thể nhanh chóng chạy về phía trước, tay phải nhanh chóng tiếp được thân thể nho nhỏ của Mạc Vân Quả.

Cố Khinh Thước cảm thấy trái tim mình vô cùng kinh hoàng, khủng hoảng trong nháy mắt vừa rồi kia không lừa được người.

Hắn cảm nhận bóng dáng nho nhỏ vững vàng nằm trong lòng mình, hắn mới hít sâu một hơi, chậm rãi bình tĩnh lại.

“Lần sau cẩn thận một chút.” Dĩ nhiên Cố Khinh Thước không đành lòng trách cứ đại Bạch nhà hắn, hắn chỉ hận mình không có năng lực có khả năng mua cho đại Bạch một cái bàn lớn hơn, như vậy nó có thể tùy ý lăn lội trên đó, hơn nữa…… Hắn nhìn trong phòng chất đầy thảo dược, phòng này cũng quá nhỏ!

Vì thế nhiều năm sau, khi Cố Khinh Thước đứng trên đỉnh cao, nơi hắn ở tất cả đồ đạc đều rất lớn! Thế cho nên sau lưng thường có vài người hoài nghi nghị luận, có phải hắn là người có sở thích dùng đồ vật to lớn hay không……

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.