Edit: Linhlady
- -------------------------????
Tiến vào mảnh đất nguy hiểm nhất Mãng Hoang, ngay cả Mạc Vân Quả cũng không thể không nâng cao cảnh giác.
Đoàn Tử cho cô bối cảnh vị diện này, có nhắc tới trung tâm khu ruefng này là nơi nguy hiểm nhất, đến nỗi nguy hiểm đến tình trạng nào, hiện tại cô có năng lực đánh bại không, trước mắt Mạc Vân Quả không biết.
Cho nên cô cần thiết phải cẩn thận cẩn thận, miễn cho đến lúc đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đ
ương nhiên, thật cẩn thận không đại biểu cho việc sợ hãi rụt rè, dù sao Mạc Vân Quả là nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, ngẫu nhiên còn muốn xem phòng phát sóng trực tiếp đánh giá khả năng chiến đấu của Cố Khinh Thước, sau đó thuật lại cho hắn nghe.
Cố Khinh Thước cũng biết nơi này tương đối nguy hiểm, cho nên hắn một bên phải cẩn thận che chở Mạc Vân Quả, một bên lại muốn đi tìm những mãnh thú kia khiêu chiến, muốn tăng thực lực của mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, Cố Khinh Thước tính toán nói chuyện với Mạc Vân Quả.
Lúc này, hai người ngồi đối mặt nhau, điểm khác nhau đó là, Mạc Vân Quả là ngồi trên một cái đệm, còn Cố Khinh Thước trực tiếp ngồi xuống đất.
Cố Khinh Thước nhìn thiếu nữ trước mắt chưa từng nở nụ cười, ôn nhu sủng nịch hỏi: “Nếu ta chủ động đi tìm những mãnh thú kia, ngươi có gặp phiền phức hay không?”
Cố Khinh Thước không hề muốn lừa gạt Mạc Vân Quả, hắn cũng biết thực lực hiện tại của mình ra sao, nếu chủ động đi tìm mãnh thú kia, chẳng khác nào đi tìm chết, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần.
Từ chỗ chết tìm ra đường sống mới có thể kic thích tiềm lực của mình.
Mạc Vân Quả gàn như lập tức hiểu được ý tứ của hắn, cô nghĩ Cố Khinh Thước muốn tăng thực lực lên, nhưng lại sợ bản thân không đánh thắng được mãnh thú kia, sẽ có nguy hiểm?
Không thể không nói, EQ của Mạc Vân Quả tiến bộ không ít.
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Hẳn là không có.”
Cố Khinh Thước nghe Mạc Vân Quả nói với ngữ khí không xác định, tự hỏi một chút nói: “Nếu có cái gì nguy hiểm, ngươi chạy trước đi!”
Cố Khinh Thước nói cực kỳ kiên định, so với cái mệnh này của hắn, hiển nhiên Mạc Vân Quả càng thêm quan trọng.
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Ta là bản mạng thú của ngươi, ngươi ở đâu, ta liền ở đó.”
Cố Khinh Thước nghe xong câu này vô cùng sửng sốt, hắn cho rằng đây là Mạc Vân Quả biến tướng thổ lộ.
Nhưng mà trên thực tế lại là……
Mạc Vân Quả:…… Bản mạng thú không có cách nào rời khỏi chủ nhân, chủ nhân chết, bản mạng thú vong……
Đây mới là nguyên nhân Mạc Vân Quả nói ra những lời này, bởi vì căn bản cô không thể rời khỏi Cố Khinh Thước a!
Như vậy xem ra, EQ của Mạc Vân Quả giống như cũng không có tiến bộ……
Phòng phát sóng trực tiếp nhìn hai người đối thoại, sôi nổi tỏ vẻ không nghĩ phun tào.
“Tiểu Quả Quả tự khi nào lại do dự không quyết đoán như vậy? Không nói cái khác, gặp được mãnh thú, trực tiếp đi lên đập a!”
“Ánh mắt của lầu trên kiểu gì vậy? Rõ ràng Cố Khinh Thước đang dò hỏi tiểu Quả Quả nhà ta, sau đó tiểu Quả Quả đúng sự thật nói lại mà thôi, ngươi từ nơi nào nhìn ra tiểu Quả Quả nhà ta do dự không quyết đoán?”
“Thứ ta nói thẳng, ta một trăm lẻ tám đôi mắt đều thấy……”
“Lợi hại trên lầu của ta, ta chỉ có một con mắt, ngươi lại có một trăm lẻ tám đôi mắt, cho ta mấy cái được không? ( mắt khát vọng)”
“Lầu trên không cần làm sự tình!”
“Ngươi là sự tình sao? Ngươi chỉ cần nói đúng vậy, ta liền làm! ( cười âm hiểm)”
“Ô ô ô…… Không cần lái xe a! Chúng ta đều là bảo bảo ~”
“Ai nha nha! Lại oai lâu!”
“Lại nói tiếp, tiểu Quả Quả, không phải sợ! Ngươi phải tin tưởng, hắn giải quyết không được mãnh thú, ngay cả tính ngươi cũng giải quyết không được, không phải còn có chúng ta sao? Ha ha ha ha!”
“Đúng vậy! Chúng ta chính là vô địch ngoại quải! Cho dù dùng bùa chú, ta đều có thể nổ chết những mãnh thú đó! Ha ha ha ha!”
“Nói có đạo lý, tiểu Quả Quả không cần đắn đo!”
“Come On!”
- ------