Edit: Linhlady
- ------------------------????
Giang Văn Hiền nhìn tiểu gia hỏa an tĩnh, trong mắt dâng lên một tia bất mãn.
Hắn biết mình có bao nhiêu mị lực, mỗi ngày không biết có bao nhiêu phụ nữ muốn bò lên giường hắn, hắn đều chướng mắt.
Thế mà tiểu gia hỏa hắn cố tình coi trọng, nhưng lại! Tiểu gia hoả trong ngực hắn lại đang ngẩn người!
Cảm nhận nơi nào đó của mình biến hoá lại không có phản ứng gì!
Cái này làm cho Giang Văn Hiền bắt đầu hoài nghi mị lực của mình, hắn nhìn thoáng qua tài xế, trầm giọng hỏi: “Tôi soái sao?”
Tài xế:…… Đại BOSS đột nhiên hỏi soái không soái! Nên trả lời như thế nào dây! Online chờ! Rất cấp bách!
Tài xế mồ hôi đầy đầu, thiếu chút nữa không khống chế được tay lái, vội vàng nói: “Soái soái soái! Đặc biệt soái!”
Giang Văn Hiền vừa lòng gật đầu, hắn quả nhiên rất tuấn tú, mị lực khẳng định cũng là không có chút nào giảm bớt.
Thế nhưng vì sao tiểu gia hoả lại không có phản ứng gì?
Nghĩ đến đây, Giang Văn Hiền liền vươn bàn tay tội ác nhéo nhéo khuôn mặt Mạc Vân Quả.
Bởi vì cô là một con hamster tinh, cho nên khuôn mặt Mạc Vân Quả luôn luôn đều là phình phình, thoạt nhìn bụ bẫm mũm mĩm, lại xứng với hiệu tình lạnh nhạt của Mạc Vân Quả lạnh, nhìn qua đáng yêu vô cùng.
Thật giống như một tiểu khả ái, tức giận xong rồi lại muốn làm nũng……
Giang Văn Hiền thành công bị Mạc Vân Quả lấy lòng, tay hạ thủ của hắn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Nhưng mà mặc dù như vậy, khuôn mặt Mạc Vân Quả vẫn đỏ lên.
Giang Văn Hiền vừa lòng nhìn kiệt tác mình tại ra, nhưng hắn một chút cũng không hài lòng phản ứng của Mạc Vân Quả.
Khuôn mặt đều bị niết đỏ, vẫn không rên một tiếng……
Trong mắt Giang Văn Hiền xẹt qua một tia u ám, chẳng lẽ tổ chức ngầm kia đã làm chuyện quá phận với cô, cho nên với hành động của hắn tiểu gia hoả cũng không thèm để ý?
Nghĩ đến đây, trong lòng Giang Văn Hiền dâng lên một cỗ thị huyết.
Đúng là cỗ thị huyết này thành công mang Mạc Vân Quả trở lại hiện thực.
Cô ngẩng đầu nhìn Giang Văn Hiền, phát hiện toàn bộ mặt hắn đều trầm xuống, nhìn qua một chút cũng không vui.
Mạc Vân Quả lôi kéo ống tay áo Giang Văn Hiền, nói bằng giọng lạnh lẽo nhưng thực chất là nhuyễn manh: “Không cần không vui.”
Giọng nói của Hamster là thành âm nhuyễn manh của tiêu loli, hơn nữa ánh mắt trong suốt kia của Mạc Vân Quả khi nhìn Giang Văn Hiền, thành công làm trái tim hắn run lên.
Giang Văn Hiền cảm thấy, giờ khắc này, hắn bị cái biểu tình này bạo kích……
Thật manh!
Giang Văn Hiền ho nhẹ một tiếng, che dấu tâm tình phòng đãng của mình.
Hắn vươn tay lại nhéo nhéo khuôn mặt Mạc Vân Quả nói: “Ừm.”
“Ừm.” Mạc Vân Quả cũng lên tiếng.
Giang Văn Hiền nhìn khuôn mặt Mạc Vân Quả hồng hồng, ngón tay ở trên đó cọ xát, trên tay hắn có và đi vết trai, đó là do quá trình thường xuyên rèn luyện tạo thành.
Mạc Vân Quả nhìn Giang Văn Hiền, không hiểu vì sao hắn lại làm như vậy.
Còn có chuyện nữa hình như dưới mông cô có vật gì đó.
Đồ vật này, cứng rắn đâm cô có chút khó chịu……
Mạc Vân Quả cúi đầu, vặn vẹo mông, đồ vật kia giống như càng cứng……
Mạc Vân Quả:……
Giang Văn Hiền:……
Giang Văn Hiền cảm thấy, tiểu gia hỏa quả thực đang giàu vò hắn! Không biết đàn ông không thể nhẫn nhịn sao! Không biết hắn muốn đem cô ngay tại chỗ tử hình sao!
Giang Văn Hiền quay đầu đi, hít sâu mấy hơi, thực mau, hắn liền trấn định xuống.
Dù sao cũng đã chịu qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp, loại tình huống này vẫn có thể ứng phó.
Mạc Vân Quả cảm giác cứng rắn kia. Không thấy thứ kia là gì, theo bản năng điều chỉnh một chút dáng ngồi, sau đó cái đồ vật kia lại xuất hiện.
Giang Văn Hiền:……
- ------