Edit: Linhlady
- -------------------------????
Mã Quế Tân chạy xe như bay, thậm chí khi Mạc Vân Quả còn không kịp phản ứng, xe đã đến nơi, dừng lại.
Đây là một khách sạn xa hoa, bên ngoài có rất nhiều chiếc siêu xe, thoạt nhìn nơi này đang tổ chức yến hội long trọng nào đó.
Mạc Vân Quả còn không nói cái gì, đã nghe được Mã Quế Tân nói nói: “Mạc đại tiểu thư, đi thôi, hắn đang ở bên trong đâu.”
Mạc Vân Quả:……
Mã Quế Tân căn bản là mặc kệ Mạc Vân Quả có phản ứng gì, trực tiếp mang theo cô xuống xe sau đó đi vào.
Ở chỗ này, là nơi cử hành cuộc thi tên là “Hắc ám liệu lý chi vương”, mà Bạc Diệc Nhiên, đúng là tuyển thủ dự thi đầu tiên.
Thật ra mà nói, Bạc Diệc Nhiên hoàn toàn có thể không cần dự thi, bởi vì hắn đã đứng ở cái lĩnh vực này từ lâu, những trọng tài kia, dựa theo địa vị của của thế giới này, cũng không lợi hại bằng hắn.
Nhưng hắn lại là người đưa ra yêu cầu tham gia cuộc thi này, không có người nào biết vì sao hắn muốn làm như vậy, chỉ biết vốn dĩ có mười người từ thi đấu lọt vào vòng chung kết, im hơi lặng tiếng lòi ra thêm một người.
Thế nhưng Bạc Diệc Nhiên cũng nói, hắn cũng không tham gia bình xét, chỉ muốn cảm thụ bầu không khí thi đấu một chút mà thôu.
Sau khi biết được ý đồ của Bạc Diệc Nhiên, lúc sau, chúng tuyển thủ lúc này mới yên lòng, bắt đầu nghiêm túc thi đấu.
Giữa sân Bạc Diệc Nhiên thấy một màn như vậy, ánh mắt lóe lóe, không biết suy nghĩ cái gì.
Khi Mạc Vân Quả đi vào nơi thi đấu, hình ảnh đầu tiên cô nhìn thấy là Bạc Diệc Nhiên đang chuyên tâm sử lý nguyên liệu, ánh đèn chiếu lên sườn mặt hắn, nhìn qua có vài phần cảm giác duy mĩ.
Bạc Diệc Nhiên giống như đã nhận ra có người nhìn hắn chăm chú, hắn ngước mắt lên, liền thấy được Mạc Vân Quả.
Hắn sửng sốt, giống như rất ngạc nhiên khi cô xuất hiện ở đây, hắn dừng động tác xử lý nguyên liệu nấu ăn, ngược lại hướng về hậu trường đi đến.
Không biết Bạc Diệc Nhiên nói với chủ sự cái gì, không quá vài phút, nhân vien trong trường quay cung kính mời cô ngồi lên ghế ban giáo khảo.
Nơi đó thêm một vị trí cho cô.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Mã Quế Tân ngốc lăng, sau đó đi theo nhân viên công tác đi.
Ngồi vào ghế van giám khảo, ánh mắt Mạc Vân Quả không biết khi nào trở lại trên người Bạc Diệc Nhiên đang xử lý nguyên liệu nấu ăn, dừng lại một lúc sau, cô mới đi dời tầm mắt.
Bạc Diệc Nhiên cảm giác được tầm mắt kia biến mất, lặng yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, chính bản thân hắn cũng không hiểu sao không còn ánh mắt kia bản thân lại nhẹ nhỏm đi.
Mạc Vân Quả đem ánh mắt nhìn xung quanh, nơi này rất lớn, trung tâm có bày đủ loại nguyên liệu nấu ăn, nhìn qua rất tươi mới.
Phía sau chỗ thi đấu là một màn hình lớn, phía trên chiếu ba chữ to “Độ hạnh phúc”.
Thi đấu hắc ám liệu lý hoàn toàn khác với thu đấu mỹ thực truyền thống, mỹ thực truyền thống trú trọng hương vị cùng mỹ cảm, nhưng hắc ám liệu lý lại không giống vậy.
Trong cuộc thi này, thứ được mang ra đánh giá đó là thuộc tính gia tăng thân thể hạng cơ năng hoặc là cảm giác, tỷ như nói lực lượng, tốc độ, hoặc là độ thương tâm, độ tuyệt vọng, độ hạnh phúc.
Có thể nói, ở chỗ này, cái đó có thể thêm vào cơ thể con người trạng thái kì quái, mới là trọng điểm của trận thi đấu này.
Sau khi thi đấu theo từng chủ đề, trận này trận chung kết, chính là yêu cầu làm ra đồ ăn có thể gia tăng “Độ hạnh phúc”……
- ------