Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 404: Chương 404




Edit: Linhlady

Trong lòng Mạc Vân Quả hiện giờ có một vạn câu nói Cảnh Khải Thiên ăn nàng, nhưng mà Cảnh Khải Thiên lại hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của nàng, chỉ cho rằng nàng muốn hắn chơi cùng mà thôi.

Một bên Bạch Hổ nhìn Cảnh Khải Thiên cùng đan dược trong tay, lại không dám vọng động, không có biện pháp, nó đánh không lại hắn a!

Cảnh Khải Thiên là người duy nhất ở trên thế giới này trải qua Độ Kiếp Hậu Kỳ, thực lực tất nhiên là không cần phải nói, huống chi, Bạch Hổ trước mặt có huyết mạch không thuần tịnh, hắn vẫy vẫy tay là có thể đem nó giết chết.

Thân hình Mạc Vân Quả lăn qua trái lăn qua phải, theo động tác của Cảnh Khải Thiên mà lắc lư.

Cảnh Khải Thiên vẫn luôn chọc tiên đan, càng chọc càng cảm thấy thú vị.

Hừm…… Xem ra ngày tháng sau này sẽ không cảm thấy nhàm chán.

“Tiểu miêu, ngươi biết làm sao để tiên đan hoá thành hình người không?” Cảnh Khải Thiên chọc một hồi lâu lúc sau mới thong thả hỏi Bạch Hổ.

Bạch Hổ cả kinh, vốn dĩ sắp chìm vào giấc ngủ vì một câu nói mà thân thể bất giác run lên.

“Không biết.” Nó thành thành thật thật phe phẩy đầu nói, tiên đan kia oà vật trăm ngàn năm mới xuất hiện trên thế gian.

Nó sống cũng chỉ được mấy ngàn năm, làm sao có thể biết được thứ này?

Cảnh Khải Thiên than nhẹ một tiếng, đối với câu trả lời của Bạch Hổ cũng nằm trong dự kiến của hắn.

“Ai, thật muốn nhìn xem tiểu nghịch ngợm này khi hoá thành người sẽ có dáng vẻ ra sao.” Cảnh Khải Thiên dùng sức chọc chọc tiên đan, thiếu chút nữa khiến cho Mạc Vân Quả nhảy dựng lên.

“Thôi, về sau lại đến tìm tiểu miêu chơi đi.” Cảnh Khải Thiên nói xong câu đó, tức khắc biến mất không thấy bóng dáng đâu, chỉ còn lại Bạch Hổ nhảy tới nhảy lui, ăn mừng vì cuối cùng hắn cũng đi khỏi đây.

Cảnh Khải Thiên trực tiếp mang theo Mạc Vân Quả quay về chỗ cũ, ngọn núi này linh khí nồng đậm, đối với người tu chân tầm thường mà nói, nếu tu được ở đây mấy ngày, chắc chắn sẽ ăn mừng, cúng bái cảm tạ liệt tổ liệt tông.

Nhưng đối với Cảnh Khải Thiên lại khác, địa phương nhiều linh khí như thế này, cũng không bằng linh khí hắn tạo ra đâu.

Cảnh Khải Thiên trở lại nơi này, trực tiếp vào thư phòng, nơi đó có đủ loại thư tịch hắn thu nhặt hàng nghìn năm qua, ngày thường hắn cũng không hay để ý tới, nhưng hôm nay lại khác, ngộ nhỡ trong đó lại có bí mật giúp tiên đan biến thành người thì sao?

Dù sao theo truyền thuyến từ vạn năm trước, mảnh đại lục này có rất nhiều phi thăng giả, viên tiên đan này lúc đó cũng chỉ là vật tầm thường đi?

Thế nhưng không biết vạn trước đã xảy ra chuyện gì, toàn bộ đại lục giống như bị giam cầm, lại không người phi thăng.

Mạc Vân Quả nào biết đâu rằng Cảnh Khải Thiên bức thiết muốn giúp nàng biến thành hình người, nàng ổn định vững chắc nằm ở trong lòng ngực hắn, nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm.

“Thế giới này so với thế giới của ta thì thật là vi diệu nha.”

“Tu chân a, tấm tắc, hâm mộ nha…… Theo truyền thuyết có thể trường sinh bất lão a!”

“Ha! Nói cái gì mà trường sinh bất lão, nếu lúc ấy ngươi có năng lực kia, ngươi có đảm bảo tiếp nhận được không.”

“ Ừm …… Chúng ta không nói những thứ cao thâm đó nữa được không! Hắc hắc hắc! Chúng ta vẫn nên tới nghiên cứu tiểu Quả Quả trong hình thái đan dược tròn vo đi!”

“Phốc, vì sao phải dùng từ tròn vo để hình dung? Rõ ràng là viên đô đô không phải sao!”

“Ngươi xác định tiểu Quả Quả nghe được các ngươi nói như vậy sẽ không đánh các ngươi sao!”

“Tiểu Quả Quả không có tay cùng chân, đánh không được ~(~ ̄▽ ̄)~”

“Lầu trên nói rất có đạo lý, ta thế nhưng không lời gì để nói.”

“Phốc, các ngươi khi dễ tiểu Quả Quả nhà ta như vậy là không đạo đức! Tiểu Quả Quả nhà ta sẽ bắn tiên đan đánh các ngươi!”

“Ta liền cười cười không nói lời nào. ( ̄▽ ̄)~*”

“Ta liền nhìn xem không nói lời nào. ( ̄▽ ̄)/”

Mạc Vân Quả:……

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.