Edit: Linhlady
Những ngày tiếp theo, Cảnh Khải Thiên đối xử với Mạc Vân Quả cực tốt, hận không thể nâng nàng trong bàn tay mà yêu thương.
Mà tiến độ nhiệm vụ của Mạc Vân Quả cũng tăng rất nhanh mới đó đã đạt 90%, lúc này mọi người còn nghĩ nhiệm vụ sẽ cứ thế mà hoàn thành, thẳng đến khi nhiệm vụ sắp hoàn thành, ngọn núi mà chưa ai ghé thăm, lại nghênh đón một vị khách nhân.
Khi Cảnh Khải Thiên nhận thấy có người tiến vào, khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười đột nhiên nghiêm lại.
Cảnh Khải Thiên làm Mạc Vân Quả ở trạng thái thái vô lực, sau đó đi ra ngoài, cũng không giải thích gì thêm.
Đây là lần đầu tiên, Cảnh Khải Thiên chủ động buông Mạc Vân Quả.
“Di? Cảnh Khải Thiên muốn đi đâu vậy? Ta cảm thấy sắc mặt hắn không được tốt cho lắm.”
“Ta cũng tò mò.”
“Nếu không tiểu Quả Quả ngươi đi theo nhìn xem?”
“ Lầu trên à ngươi đang nói giỡn sao? Cảnh Khải Thiên kia tu vi đạt đến trình độ nào, tiểu Quả Quả theo sau không phải bị phát hiện sao?”
“Nói cũng đúng, ai.”
“ Ừm, thật ra không phải không có cách, ở chỗ ta có một loại máy có thể che giấu tồn tại của con người, ừm...... Sản phẩm công nghệ cao, không biết đối tượng là Tu Chân giới đại năng, có thể che dấu hay không, hắc hắc hắc ~ tiểu Quả Quả có nguyện ý thử một lần hay không a?”
“Thật ra ta cảm thấy có thể thử xem, dù sao Cảnh Khải Thiên cũng sẽ không làm gì tiểu Quả Quả nhà ta.”
“ Ừ ừ, đồng ý đồng ý.”
“Đinh! Dùng thư siêu cấp khoa học kỹ thuật vương đánh thưởng một máy che chắn tin tức.”
Mạc Vân Quả từ trong không gian hệ thống đem máy che chắn tin tức lấy ra, nói là máy che chắn, thật ra chỉ là một cái vòng tay mà thôi.
Mạc Vân Quả đem chiếc vòng kia vào tay, sau đó đi ra ngoài.
Ngọn núi này rất lớn, nhưng nơi để nói chuyện lại chỉ có một chỗ.
Mạc Vân Quả từng đi theo Cảnh Khải Thiên đi qua nơi đó, nàng lập tức liền hướng tới nơi đó mà đi.
Mà lúc này Cảnh Khải Thiên nhìn nữ nhân trước mặt, trong ánh mắt hiện lên một tia không kiên nhẫn, nhưng lại được vẻ cười khéo léo trên khuôn mặt che đi.
“Chuyện gì?” Cảnh Khải Thiên nhàn nhạt hỏi, lời nói thực ngắn gọn, hắn cũng không không muốn nói chuyện với nàng ta.
“Ta biết, tiên đan ở nơi này của ngươi.” Bạch Nhu mặc một bộ bạch y, xứng với khuôn mặt lừa gạt của nàng ta, thoạt nhìn có vài phần tiên khí, nhưng nàng ta lại không phải tiên nhân gì.
“Nha? Thì tính sao?” Cảnh Khải Thiên nhướng mày nhìn nàng ta nói.
“Chốn Tu Chân giới khốn đốn mấy chục vạn năm, nên có một người phi thăng.” Bạch Nhu nói, cả người tản ra ánh sáng đạo đức.
“Cùng ta có quan hệ gì đâu?” Cảnh Khải Thiên cười lạnh một tiếng nói, hai tay hắn chắp ở sau lưng. đôi mắt phượng hơi híp lại, thoạt nhìn có vài phần nguy hiểm.
Bạch Nhu nhấp nhấp môi, nàng ta hôm nay tới nơi này, thứ nhất là muốn thăm dò tin tức về tiên đan, thứ hai, chính là vì khuyên Cảnh Khải Thiên phi thăng.
Bạch Nhu biết, Cảnh Khải Thiên tại mấy trăm năm trước đã có thể phi thăng, nhưng hắn chậm chạp không phi thăng, nguyên nhân trong đó, nàng ta không hiểu được, nhưng vì Tu Chân giới, nàng ta không thể không xin hắn phi thăng.
“Nếu không mở một thông đạo, cái Tu Chân giới, không đến mấy trăm năm nữa, sẽ tự mình hủy diệt.” Bạch Nhu nói lời hoàn toàn là sự thật, đáng tiếc ở chỗ Cảnh Khải Thiên cũng không để ý điểm này.
“Thì tính sao?” Cảnh Khải Thiên hỏi ngược lại, hắn từ trước đến nay không để bụng sinh tử của những người khác, cái Tu Chân giới này, hủy diệt thì lại thế nào?
Bạch Nhu đứng im, nàng ta hoàn toàn không nghĩ tới Cảnh Khải Thiên lại vô tình vô nghĩa như vậy, sinh tử toàn bộ Tu Chân giới toàn bộ đều kí thác trên người hắn, tại sao hắn lại có thể thờ ơ như vậy?