Edit: Linhlady
“Ai nha nha, xem cái dáng vẻ buồn bực của Tiêu Nho kìa, chậc chậc chậc ~”
“Tha thứ cho ta khi không phúc hậu mà cười 2333333333333”
“Lại nói tiếp, chỉ có một mình ta cảm thấy tò mò muốn biết làm sao tiểu Quả Quả làm sao có thể biết được tình huống của tang thi kia sao?”
“Không không không, ta cũng tò mò, chẳng qua ta không hỏi, như vậy có vẻ ta giống nhà bác học 233333333333”
“Ta thấy lầu trên chính là một tiểu ngốc nghếch ~”
“Nha, tiểu Quả Quả, ngươi tới nói nói đi?”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, ở trong đầu trả lời: “Ta cùng cô ấy nói chuyện.”
“ Hử? Nói chuyện? Là kiểu nói chuyện mà ta đang hiểu kia sao?”
“Bằng không còn có cách nào nói chuyện?”
“Di? Vì sao khi tiểu Quả Quả nói chuyện với tang thi kia chúng ta nghe không được?”
“ Hừm, khẳng định do có tinh thần lực câu thông nha!”
“Không hổ là tiểu Quả Quả nhà ta, thế mà ở chỗ chúng ta không thấy, liền tự mình sáng lập ra lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị.”
“ Hả? Lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị là cái quỷ gì?”
“A a a a! Cầu giải thích!”
“Cảm giác có vẻ rất cường đại.”
“Lĩnh vực ting thần lực đệ nhị chính lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị nha, cụ thể ta cũng không biết, hắc hắc!”
“Lầu trên gạt người!”
“Ta liền lừa ngươi, sao nào! (* ̄︶ ̄)”
“……”
“……”
Mạc Vân Quả:……
Vốn dĩ Mạc Vân Quả còn muốn biết theo như phòng phát sóng trực tiếp lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị là cái gì, lại không nghĩ đến người kia lại không chịu giải thích.
Mạc Vân Quả đem cái nghi vấn này đặt ở trong lòng, tính toán ngày sau lại hỏi lại.
Cùng lúc đó, Tiêu Nho cũng quyết định.
“Vậy gặp mặt đi.”
Theo ý của Tiêu Nho, Mạc Vân Quả lập tức truyền đại lại cho Diệp Đồng Đồng, đồng thời xe cũng ngừng lại.
Mấy người xuống xe, liền thấy được tang thi đứng ở sau xe, trên người cô nàng có vài chỗ hư thối, so với những con tang thi nhìn khiến người ta cay mắt kia, tình huống tang thi trước mắt rõ ràng muốn tốt một chút.
Tuy rằng nói trên người vẫn có một ít hư thối thịt, nhưng ít ra không khiến người khác cảm thấy ghê tởm.
Tiêu Nho nhìn tang thi trước mắt, trên mặt không có chút nào chán ghét cùng ghét bỏ, chỉ ôn nhu hỏi nói: “Nghe nói cô muốn gặp tôi?”
Diệp Đồng Đồng vô cùng vui vẻ, chỉ cần thấy người này, cô nàng liền cảm thấy vui vẻ! ヾ(≧?≦*)ヾ
“Ca ca…… Cho……”
Diệp Đồng Đồng không biết từ nơi nào lấy ra một ít đồ ăn, bên trong thậm chí còn có bánh kem nhỏ!
Tiêu Nho kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Đồng Đồng, hỏi: “Cho tôi?”
“Cho…… Cho……” Diệp Đồng Đồng chỉ liên tiếp lặp lại một chữ cái này, e sợ Tiêu Nho đói bụng.
“Cảm ơn.” Tiêu Nho thật lòng nói câu cảm ơn, tuy rằng không biết vì sao tang thi lại đối xử với mình tốt như vậy, nhưng một màn trước mắt này, đủ để cho tâm cậu ấy ấm áp lên.
“Hắc…… Hắc……” Diệp Đồng Đồng trong miệng phát ra âm điệu kì quái, nhìn dáng vẻ hẳn là đang cười.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Diệp Đồng Đồng, ở trong đầu nói với cô nàng nói: “Vì sao không nói với hắn?”
“Nói…… Nói không nên lời.” Diệp Đồng Đồng cũng đáp lại Mạc Vân Quả, cô nàng biết, cô cũng là một người tốt.
Lúc này, Mạc Vân Quả mới phát hiện, cằm Diệp Đồng Đồng đều sắp rơi xuống, căn b không có cách nào hoàn thành động tác nói chuyện có yêu cầu cao như vậy.
Ngay cả mấy chữ vừa rồi, cũng thật vất vả mới nói ra được, mà kết quả chính là cằm lại rớt xuống một ít.
Mọi người nhìn tang thi cười đến không rõ nguyên do cằm vẫn luôn có dấu hiệu xuống:……
Tiêu Nho:…… Đột nhiên cảm thấy tang thi trước mắt có chút đáng yêu……( ̄ー ̄)