Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 570: Chương 570: Chương 571




Edit: Linhlady

Đường Nhất Hàng một mình tới nhà hàng này ăn cơm.

Trước khi Mạc Vân Quả nhìn thấy cậu, cậu đã nhìn thấy Mạc Vân Quả trước.

Nhưng mà khi nhìn thấy Mạc Văn Quả, Đường Nhất Hàng cũng không có ý định tiến lên chào hỏi.

Mạc Vân Quả luôn luôn chán ghét cậu, cậu vẫn luôn biết.

Cho nên khi Mạc Vân Quả đi đến trước bàn cậu, cậu vẫn rất kinh ngạc.

Thật ra Mạc Vân Quả cũng không có ý nghĩ gì, nhưng mà nhà hàng này cũng quá đông khách,đã không có chỗ ngồi, cho nên người phục vụ mới hỏi cô có đồng ý ghép bàn không, sau khi nhận được câu trả lời thì đưa cô đến trước mặt Đường Nhất Hàng.

Đương nhiên, tất cả mọi chuyện này Đường Nhất Hàng không biết.

Đường Nhất Hàng còn tưởng rằng Mạc Vân Quả cố tình muốn ghép bàn với cậu.

Mạc Vân Quả ngồi xuống, gọi vài món ăn, sau khi phục vụ rời đi, cô mới chuyển lực chú ý sang Đường Nhất Hàng.

Mạc Vân Quả cũng không mở miệng nói chuyện trước, cô biết Đường Nhất với boss vai ác Doãn Diễn Trạch có quan hệ, nhưng cô thật sự quá đói bụng, đói đến nổi hoàn toàn không nghĩ đến việc nói chuyện.

Đường Nhất Hàng thấy Mạc Vân Quả không có mở miệng, cậu cũng trầm mặc, cậu thật sự không nghĩ ra đề tài gì để nói chuyện với cô.

Cứ như vậy, hai người hiếm thấy trầm mặc, thẳng đến khi đồ ăn của Đường Nhất Hàng gọi trước được đưa lên, trầm mặc mới bị đánh vỡ.

Mạc Vân Quả nhìn đồ ăn đầy bàn, nuốt nuốt nước miếng, thật là đói......

Đường Nhất Hàng cầm đũa lên, gắp một miếng khoai tây, sau đó ánh mắt Mạc Vân Quả liền dừng lại trên miếng khoai tây đó.

Đường Nhất Hàng gắp một miếng thịt gà, ánh mắt Mạc Vân Quả liền bình tĩnh dừng ở trên miếng thịt gà.

Đường Nhất Hàng:......

Bị Mạc Vân Quả dùng ánh mắt “Cực nóng” nhìn chằm chằm, Đường Nhất Hàng cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Cậu giật giật thân thể, thử tính hỏi một câu “Muốn cùng nhau ăn không?”

Mạc Vân Quả nghe được lời này, ánh mắt sáng lên, nói một tiếng “Cảm ơn” lúc sau, liền cầm đũa bắt đầu ăn.

Đường Nhất Hàng:......Σ(°△°|||)

Đường Nhất Hàng chưa bao giờ biết, một người vẫn luôn nghiêm khắc với bản thân giữ dáng người lại có lúc ăn như vậy, ừm..... Xem tốc độ này, hiển nhiên là luyện qua!

Đường Nhất Hàng vươn đức tính gắp một miếng thịt kho tàu. Ơ, thịt kho tàu đâu rồi? Thịt kho tàu đâu?!

Mạc Vân Quả cắn thịt, hai cái quai hàm phình phình, hình như chú ý đến động tác của Đường Nhất Hàng, cô nhìn cậu, nhưng không ngừng động tác nhai nuốt.

Mạc Vân Quả:?

Mạc Vân Quả thấy Đường Nhất đưa đứa ra không trung nhưng không gắp miếng đồ ăn nào, hảo tâm nói một từ, “Này!”

Đường Nhất Hàng:......

Đường Nhất Hàng buông đũa, bất đắc dĩ nói: “Cô ăn đi.”

Cũng không biết Mạc Vân Quả có nghe thấy lời Đường Nhất Hàng nói hay không, đôi đứa trong tay cô vẫn không ngừng gắp đồ ăn.

Vì thế khi đồ ăn mà Mạc Vân Quả gọi được đưa lên, cô cũng đã ăn lửng dạ.

Đương nhiên, một chút đó thôi cũng không ảnh hưởng đến việc cô gắp đồ ăn.

Ở trong quá trình này, Đường Nhất Hàng cầm lấy đũa lại buông, buông lại cầm lấy.

Đến cuối cùng, cậu vẫn phải để đức sang một bên, sau đó cứ như vậy nhìn Mạc Vân Quả ăn.

Thật vất vả chờ đến khi Mạc Vân Quả ăn no, buông đũa xuống, trên bàn đồ ăn đã không còn bao nhiêu.

Đường Nhất Hàng nhìn bàn đầy hỗn độn, không biết sao, chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

Tay cậu chống cằm, mang theo một tia ý cười hỏi: “Ăn no?”

Mạc Vân Quả sờ sờ bụng, cực kỳ nghiêm túc gật gật đầu nói: “Ừm!”

Đường Nhất Hàng:......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.