Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 229: Chương 229: Nghe nói.. Ngươi không có tiểu đinh đinh? (29)




Editor: @-Jenny-

Beta: @Aki Re

Sức lực của thân thể nhanh chóng mất đi, Tô Mộc cảm thấy rất không ổn, thật vất vả nước lạnh ở hồ băng áp xuống hiện tại lại có xu hướng phục hồi, đặc biệt dưới sự ảnh hưởng của nam nhân đầy hormone này, trừ bỏ sức lực nhanh chóng mất đi, thân thể lại nhanh chóng dâng lên một loại khát vọng khó tả.

Tô Mộc có loại dự cảm, cô không trốn nữa, cô thật sự muốn chịu thua tại nơi này.

Nhưng Thẩm Nam Tiên không có ý định buông tha cho cô, nếu không phải là Tô Mộc cách hắn gần như thế, có thể nói là dán ở trên người hắn, cô cũng sẽ không tưởng tượng đến biểu hiện khác, ngay cả lúc cô hôn nam nhân kia vẫn là duy trì bộ dáng mây trôi nước chảy trông rất ưu nhã, kỳ thật trong thâm tâm sớm đã... Như thế lửa nóng.

Trong một cái chớp mắt động tình liền dâng lên, thật khó để bình tĩnh lại.

Không cần hắn làm cái gì nhiều, chỉ cần duy trì trạng thái như thế này, cô cũng sẽ nhịn không được bổ nhào vào hắn.

Trên thực tế, cô cũng đã làm như vậy.

Hai tay đặt ở trước ngực của hắn, dùng toàn bộ sức lực còn lại Tô Mộc cố sức đem Thẩm Nam Tiên đẩy xuống đất, có lẽ cũng có thể nói là Thẩm Nam Tiên cũng không muốn kháng cự động tác này của cô.

Tóm lại, giờ phút này Thẩm Nam Tiên đang nằm phía trên bãi cỏ, Tô Mộc ngồi lên thắt lưng hắn, cô cong lưng cách hắn càng gần, chỉ cần kém một chút cô liền có thể hôn lên môi hắn.

Cô giữ khuôn mặt của hắn bằng hai tay, trong thời gian dài cũng không có động tác tiếp theo.

Thẩm Nam Tiên nhẹ giọng cười, giơ tay vuốt ve gương mặt cô, đem sợi tóc ướt của cô vén ra phía sau tai, cũng không làm gì khác nữa, hắn thấy được ở trong mắt cô, cô đang có khát vọng đối với hắn.

Nói như thế nào mới thích hợp đây?

Hắn chán ghét nữ nhân, càng chán ghét những ánh mắt của nữ nhân nhìn hắn như đói khát, nhưng hắn lại thập phần thích bộ dạng hiện tại cô nhìn hắn, hận không thể đem hắn ăn tươi nuốt sống, hận không thể chờ đợi đem quần áo hắn xé nát, hận không thể nào chờ đến một hồi triền miên, kích thích mây mưa...... Tất cả những biểu hiện nhỏ của cô, tất cả đều làm thể xác và tinh thần của hắn vô cùng sung sướng.

Đúng vậy, chính là ý trên mặt chữ “Thể xác và tinh thần sung sướng“.

Nhiệt độ thân thể của Tô Mộc đang không ngừng tăng lên, nếu không phải lý trí còn chưa toàn bộ mất hết, cô nhất định nghĩ rằng chính mình bị trúng độc, mà người nam nhân trước mặt này chính là giải dược, cắn răng một cái, cô đã quyết định làm gì đó, lại cúi đầu, hung hăng mà hôn lên môi nam nhân.

Thẩm Nam Tiên thích sự nhiệt tình của cô, nhưng hắn còn chưa kịp hưởng thụ bao lâu, khóe môi liền đau xót, hắn nếm được mùi máu.

Thiếu nữ trên người hắn đã thất tha thất thểu bước chân chạy, còn lớn tiếng hét lên, “Thẩm Nam Tiên! Ngươi là nam nhân tồi! Ta đã nhìn lầm ngươi! Ô ô ô......”

Thẩm Nam Tiên từ trên mặt đất ngồi dậy, đầu ngón tay lau vết máu trên khóe môi, hắn nhìn bóng dáng gầy yếu dần dần biến mất trong bóng đêm, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Một tay chống cằm, bạch y công tử hai mắt híp lại, quân tử phong độ vẫn còn ở đó, rồi lại kỳ quái nhiều thêm một phần yêu mị, hắn cười nhạt, lẩm bẩm nói: “Ta cũng sẽ không tùy tiện đối với người khác động tình.”

Cho nên vô duyên vô cớ được tặng một cái danh hiệu “Nam nhân tồi”, hắn thật là vô tội.

Tô Mộc cuối cùng chạy tới lu nước trong phòng bếp, cô ngâm trong nước hơn mười phút, trên mặt ửng đỏ còn chưa biến mất.

Số 38 mất mát nói, “Được rồi, nếu còn ngâm nữa, cả người ngươi đều sẽ sưng lên, vốn dĩ đã không cao, vạn nhất trong trường hợp để quá lâu, ngươi này không phải càng khó nhìn hơn.”

“Ngươi mới khó coi!” Tô Mộc nói với một tiếng thở dài, rốt cuộc vẫn là từ lu nước bò ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.