Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 238: Chương 238: Nghe nói.. Ngươi không có tiểu đinh đinh? (38)




Editor: @Lão Bà

Beta: @Aki Re

Thẩm Lưu Dật rót một ly trà đặt ở trước mặt phụ thân nàng.

Thẩm Phóng không vội uống trà, trong mắt ẩn hiện có chút tức giận nói: “Ta bế quan mấy ngày nay, nghe nói ngươi thường xuyên mang theo Nam Tiên ra ngoài dạo chơi, khiến nó không còn dốc lòng luyện võ, phải không?”

“Việc này...” Tô Mộc ngầm bĩu môi, trang chủ người này nơi nào là tìm cô tới nói chuyện phiếm a, đây rõ ràng là tìm cô tới tính sổ, nhưng niệm tình hắn là phụ thân của nam thần, cô vẫn giữ nguyên bộ dáng cung cung kính kính nói: “Trang chủ... kỳ thật ta cảm thấy thiếu trang chủ ngày thường luyện võ, còn phải xử lý công việc lớn nhỏ ở trong gia trang thật sự là rất vất vả, cho nên mới nhịn không được lôi kéo thiếu trang chủ đi ra ngoài dạo phố, giúp thiếu trang chủ thả lỏng một chút...”

Lời này của cô đương nhiên là nói dối, cô cũng không biết tại sao mỗi lần ra ngoài đều gặp phải Thẩm Nam Tiên, nhưng hiện tại ở trong loại tình huống này, cô cũng không đành lòng cho Thẩm Phóng biết Thẩm Nam Tiên chính là tự mình đào ngũ, vừa nhìn Thẩm Phóng một bộ dáng hung hăng như vậy, liền biết hắn cũng không phải là loại gia trưởng khoan dung độ lượng cái gì cả.

Quả nhiên, vừa nghe Tô Mộc nói, Thẩm Phóng chính là tức giận nhướng mày: “Làm loạn, Nam Tiên là cái gì? Hắn tương lai chính là người sẽ trở thành người kế thừa của Thẩm gia trang, mỗi thời mỗi khắc đều phải làm tốt những lời thiên hạ đồn đại về hắn, như vậy mới có thể phục chúng, mới có thể đem Thẩm gia trang tiến càng xa hơn, sao có thể có một khắc ra ngoài dạo phố thả lỏng?”

Chẳng lẽ ngươi muốn nam thần của ta cả đời chỉ biết ôm lấy Thẩm gia trang, ngay cả một vị lão bà cũng không có?

Bất mãn vẫn là bất mãn, Tô Mộc cũng không dám như vậy nói ra, quy quy củ củ cúi đầu nói: “Vâng, trang chủ nói thật sự rất đúng.”

Cũng không biết vị lão nhân bất cận nhân tình này làm như thế nào mà dưỡng dục ra được hai người như Thẩm Nam Tiên, Thẩm Lưu Dật một đôi tựa thiên nhân.

“Nam Tiên đứa nhỏ này từ nhỏ đã vô cùng hiểu chuyện, chính là chưa bao giờ khiến ta phải nhọc lòng.” Thẩm Phóng liếc mắt nhìn Tô Mộc một cái, lại nói: “Cũng không biết là ngươi rốt cuộc có tài cán gì, lại có thể dạy hư Nam Tiên.”

Thật tốt, nếu như Thẩm Phóng biết được cô thực chất là một nữ nhân, chỉ sợ nhất định liền muốn mắng cô là một cái hồng nhan họa thủy.

Thẩm Phóng hỏi lại: “Nghe nói, ngươi là từ Giang Nam tới Lạc Thành tìm người thân?”

“Vâng.” Tô Mộc đáp một tiếng.

“Ngươi tới Lạc Thành cũng không tìm được người thân, vậy có thân nhân ở nơi khác để tìm tới nương nhờ không?”

Tô Mộc ở trong lòng lộp bộp rơi một tiếng, Thẩm Phóng đây là đang ám chỉ tính toán muốn đem cô đuổi đi? Cô vội nói: “Ta không còn nơi nào khác để đi, thân nhân cũng không còn ai, ta được Thẩm gia trang để mắt tới, mới có thể lưu lại làm một cái chức vị đầu bếp, Thẩm gia trang đối với ta có ân thu nhận, ta cả đời đều ghi nhớ trong lòng.”

“Không cần ghi nhớ trong lòng làm gì, nếu ngươi đã có tay nghề bếp núc như vậy, ta tin tưởng ngươi đi tới đâu đều cũng không thể chết đói được, ta xem không bằng...”

“Phụ thân.”

Nghe thấy âm thanh, Tô Mộc liền ngẩng đầu lên, thấy Thẩm Nam Tiên đứng ở cửa kêu, cũng không biết vì sao, trái tim của cô liền trở nên yên ổn không ít.

Thẩm Nam Tiên đứng ở bên cạnh Tô Mộc, không có nhìn cô, chỉ hướng về phụ thân hắn thanh âm ôn hòa nói: “Phụ thân, người xuất quan, như thế nào cũng không nói cho ta một tiếng?”

“Hừ!” Sắc mặt Thẩm Phóng không tốt, hừ lạnh một tiếng, nói: “ Chuyện ta xuất quan, còn cần ta phải phái người thông báo cho ngươi biết, ngươi là thiếu trang chủ Thẩm gia trang, còn sợ không ai bẩm báo sao? Sớm không tới muộn không tới, lại cố tình chọn lúc này mà tới gặp ta, xem ra, tên đầu bếp này ở trong lòng ngươi phân lượng không nhẹ chút nào a.”

Tô Mộc bị xưng danh, trong lòng lập tức nhảy dựng.

Thẩm Nam Tiên cười nói: “Người của Thẩm gia trang đều yêu thích tiểu công tử, đối với Thẩm gia trang mà nói, tiểu công tử phân lượng đương nhiên không nhẹ.”

“Ngươi nói lời này ra hình như đối với hắn có vẻ rất quan tâm.” Thẩm Phóng lại nhìn xuống Tô Mộc đang cúi đầu: “Ngươi nói với ta là người Thẩm gia trang đều rất yêu thích hắn, đây là đang bảo ta không nên đem hắn đuổi khỏi Thẩm gia trang.”

Thẩm Nam Tiên nói: “Phụ thân là trang chủ, sự việc bên trong gia trang đều là do phụ thân quyết định toàn bộ, ta chỉ là đem sự tình mà phụ thân chưa hiểu rõ nói ra mà thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.