Editor: @ArtHau
Beta: @Aki Re
Ở dưới chỗ cây Sơn Trà màu xanh lục, bỗng nhiên xuất hiện một bóng người.
Tô Mộc chớp mắt, nhìn hoàn cảnh quen thuộc xung quanh, lần này bên cạnh cô không có những người khác, cho nên cô chỉ có thể vỗ mặt mình, không phải nằm mơ...... Cô cư nhiên đã về lại 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》
Tô Mộc ngây ngốc hỏi: “Đây là chuyện gì?”
Hài tử ta phóng tủ lạnh: 【 Xem ra Tiểu Hung vẫn là NPC trong trò chơi, không có biến thành người (?????)】
“Tôi rõ ràng vừa mới có thể rời khỏi trò chơi, tôi như thế nào lại không có biến thành người?” Tô Mộc muốn phát điên.
Sát thủ không quá ấm: 【 Theo như suy đoán của tôi, là bởi vì 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》 đang được chỉnh sửa, cho nên Tiểu Hung mới có thể từ 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》 chạy đến bản điện thoại, nhưng bởi vì di động không còn điện, phiên bản điện thoại cũng bị đình chỉ vận hành, cho nên, Tiểu Hung không có nơi ở dung thân, mới có thể tạm thời từ trong trò chơi bước ra. 】
“Nói cách khác......” Tô Mộc không xác định hỏi: “Chỉ cần tôi không tồn tại trong trò chơi là có thể biến thành người!?”
Gió thổi khí lạnh: 【 Cũng không nhất định là vậy. Lần này thời gian Tiểu Hung ở bên ngoài thực ít, nếu dài thêm một chút nữa sẽ trở thành phi sinh vật, mà khi Tiểu Hung tồn tại sẽ bị thế giới bài xích, rồi tan thành mây khói. 】
Tan thành mây khói...... Đó là hồn phi phách tán!
Nói không chừng cô sẽ ở thế giới này game over!
Thân mình Tô Mộc run lên, ủy khuất nói: “Tôi cũng chỉ có thể ở trong trò chơi thôi sao?”
Nhị mao: 【 Tiểu Hung cô phải tin tưởng năng lực chính mình, nếu mà cô không thể đi ra ngoài, thì nhất định nam nhân của cô sẽ giúp cô đi ra ngoài, cô yên tâm, không có gì là không thể giải quyết được!】
“Nam nhân của tôi?” Tô Mộc nghi hoặc, “Tôi từ khi nào có nam nhân?”
Gió thổi khí lạnh: 【 Sớm muộn cũng sẽ có.】
Kế tiếp, người xem đều không nói đến đề tài này nữa.
Tô Mộc ẩn ẩn có cảm giác, mấy người đó thoạt nhìn là người nhàm chán thích xem náo nhiệt hình như là có chuyện gì đó không thể cho cô biết, tất cả người xem đều là thần, mà cô chỉ là một người bình thường, có thể có chuyện gì gạt cô sao?
Mở thương thành ra, Tô Mộc nhìn điểm tích phân của mình, mười phần vừa lòng, cô sắp có thể đổi được dáng người ma quỷ, có được một đôi ngực cup C, thật là mong chờ!
Tô Mộc đang tính toán dùng tích phân như thế nào, từ đâu phía trước xuất hiện một bóng ma, cô ngẩng đầu, gặp được bạch y nam nhân cô hận đến ngứa răng.
Cô cảnh giác lập tức lùi về sau một bước, “Này, anh đừng nghĩ lại đánh tôi!”
Hắn đứng trước mặt cô không nói gì, trong ánh mắt minh minh diệt diệt, nhìn không thấu hắn đang nghĩ gì.
Tô Mộc cảm thấy nam nhân này có chút không thích hợp, cô hỏi hắn, “Anh...... Có chuyện gì thế?”
Hắn vẫn không nói.
Trầm mặc.
Quỷ dị trầm mặc!
Tô Mộc lùi về sau một bước nữa, cô có trực giác rằng, mình cách xa hắn là việc tương đối an toàn.
Nhưng mà, cô vẫn chưa lùi được xa lắm đã bị nam nhân kia gắt gao nắm lại.
Cô kinh ngạc nhìn hắn.
Quý Bắc Lưu khẽ nhúc nhích môi, không tự nhiên nói: “Tôi cảm thấy, tôi nên làm một việc.”
“Làm, làm gì?”
Quý Bắc Lưu không nói, chỉ bắt lấy cổ tay cô, lôi kéo cô vào trong ngực, một tay còn lại nâng cằm cô lên, ngay sau đó, hắn đột nhiên hôn lên môi cô.