Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 134: Chương 134: Người yêu ảo của tổng tài (3)




Editor: @ArtHau

Beta: @Aki Re

Nam nhân mặc tây trang màu đen dưới đài, khuôn mặt tinh xảo nhíu màu, thoạt nhìn, hắn cũng không cảm thấy lên đài làm chuột bạch có chỗ nào tốt.

Dưới đài là tiếng vỗ tay liên tục.

Lương Lương và Quý Bắc Lưu là bạn tốt nhiều năm, hắn ta đương nhiên biết Quý Bắc Lưu không thích cái gì, nhưng hôm nay là ngày quan trọng và đặc biệt nhất, Quý Bắc Lưu là nhà đầu tư duy nhất của 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》, Lương Lương cũng không tin ở trước camera hắn có thể ném ra sắc mặt gì.

Lương Lương biết, Quý Bắc Lưu coi trọng nhất là hiệu quả và lợi ích. Nếu Lương Lương nói trong trò chơi còn có bug, mà thời gian online lại chậm, Quý Bắc Lưu chắc chắn sẽ đá hắn ta một cước, rồi nguy hiểm cảnh cáo: “Ngươi dám trì hoãn ta kiếm tiền thử xem?“.

Mà Lương Lương vẫn luôn ở trước mặt Quý Bắc Lưu tìm chết, nguyên nhân đơn giản chính là, hắn muốn kêu Quý Bắc Lưu một tiếng “Cậu” nhưng người ngoài không ai biết.

Dưới đài tiếng vỗ tay kéo dài không thôi, Quý Bắc Lưu mặt lạnh, từng bước lên đài.

Tây trang màu đen càng làm tôn lên thân hình, góc cạnh khuôn mặt hoàn mĩ vốn nên khiến nữ nhân điên cuồng, nhưng trong xương cốt lộ ra một cổ hàn khí làm người khác nhịn không được tránh lui ba thước.

Khi lướt qua Lương Lương, ánh mắt Quý Bắc Lưu không mang theo nửa điểm phập phồng, chỉ lộ ra một cổ lạnh nhạt liếc mắt nhìn Lương Lương một cái.

Chỉ mỗi cái liếc mắt này lại làm thân hình Lương Lương run lên.

Xem ra...... Cậu hắn năm nay đã đến ba mươi, giống như tính tình ngày càng kém.

Quý Bắc Lưu ngồi trên ghế sô pha đặc biệt, người dẫn chương trình vội đưa màn hình đầu VR. Hắn đặt nó lên, nhắm mắt lại, nhấn nút đỏ trên đầu để bắt đầu trò chơi.

Trên màn hình là trạng thái trò chơi mà hắn đã tiến vào khi phát sóng trực tiếp.

Quý Bắc Lưu mở mắt ra, hắn đang đứng ở trong một thôn cổ kính, tóc đen dài kết hợp với vải lụa trắng, một bộ bạch y, bên hông là một khối bạch ngọc, khuôn mặt tuy lạnh lùng nhưng vẫn hoàn mĩ như hoạ, khí chất lạnh nhạt rất thích hợp với bạch y, càng tăng thêm khí chất tiên nhân.

Người mới vào trò chơi đương nhiên chỉ có thể mặc bộ thời trang tân thủ, nhưng hắn có thể biến thành bạch y công tử, vẫn là do Lương Lương điều chỉnh, vào trò chơi có thể soái như vậy, nghĩ lại ít nhiều liền hấp dẫn ánh mắt của người chơi khác.

Tất nhiên, bản thân Quý Bắc Lưu đã rất soái.

Mới vào trò chơi, người chơi chỉ nhận được nhiệm vụ mới, đó là giúp nữ nhân đẹp nhất thôn đuổi bọn côn đồ đùa giỡn nàng đi.

Tuy rằng Quý Bắc Lưu không thể nào chơi loại trò chơi này, nhưng nói cho cùng hắn cũng là nhà đầu tư, cho nên hắn cũng không thể không chơi, trò chơi này như là một nơi chân thật, sẽ không cho người chơi tự động tìm đường, mà chính người chơi phải tự tìm.

Nếu muốn tìm người, vậy phải hỏi những người gần đây.

Trừ những NPC trong thôn thì trong trò chơi chỉ có một mình Quý Bắc Lưu, hắn tùy ý hỏi một người chủ tạp hoá, “Nữ nhân đẹp nhất thôn của các ngươi ở đâu?”

“Nữ nhân đẹp nhất thôn chúng ta?” Chủ tạp hoá giống người thật suy nghĩ một chút, rồi chỉ một phương hướng nói: “ Nàng ở cây Sơn Trà phía trước.”

Quý Bắc Lưu đi theo hướng của chủ tạp hoá khoảng một phút, thật sự ở Cây Sơn Trà thấy một thiếu nữ áo xanh.

Thiếu nữ mĩ lệ nhìn lên không trung một góc 45 độ, tâm trạng u buồn, làn da trắng nõn vô cùng mịn màng, dưới ánh nắng có vẻ càng thêm mê người, mà nàng như là đang hy vọng điều gì đó, chim bay lướt qua bầy trời, nàng nhẹ nhàng chớp mắt một chút, ôn như nước chảy, làm người động tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.