Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 271: Chương 271: Trẫm và tướng quân cùng nhau cởi chiến bào (1)




Editor: @Thụy Mặc

Beta: @Aki Re

“Tốt lắm, nhiệm vụ lần này thành công viên mãn!”

Tô Mộc vừa trở lại không gian màu trắng, trên đầu lập tức nổ tung một chùm pháo hoa rực rỡ, cô nhìn tiểu bạch xà trên mặt đất, cảnh giác nheo mắt: “Có thể chúc mừng ta hoàn thành nhiệm vụ một cách nhiệt tình như vậy... Nói đi, ngươi có mục đích đen tối gì đúng không?”

“Sao ta lại có mục đích đen tối gì với ngươi được!” Tiểu bạch xà lắc đuôi, khinh bỉ nói: “Ngươi tưởng ai cũng thích loại phụ nữ trước ngực không có nổi hai lạng thịt à? Thay vì vừa ý ngươi, ta sẽ phân thân ra thêm một cái rồi tự công tự thụ còn tốt hơn.”

“Ôi mẹ ơi! Ngươi không thấy ghê tởm à!” Tô Mộc lùi lại một bước, không muốn bị thuộc tính biến thái của số 38 ô nhiễm.

Số 38 thong dong nói: “Hết cách rồi, thứ có thể lọt vào mắt ta trên thế gian này tất nhiên là phải tốt hơn ta, nhưng mà cho đến nay, ta chỉ mới gặp được một thứ... Mà thôi.”

Càng nói tới phần sau, thái độ thong dong của hắn không còn nữa, giọng điệu cũng ngày càng cô đơn.

Tô Mộc biết nhất định là hắn nhớ tới tân nương của hắn, cô không biết vì sao mà chủ đề lại đi đến chỗ làm số 38 đau đớn, cô vội nói: “Được rồi, ta biết ta ngực nhỏ, đây là lỗi của ta, được chưa!”

“Hừ, biết thì tốt.” Số 38 khôi phục lại bộ dáng cũ, rồi liếc nhìn Tô Mộc và nói: “Nguyên nhân đốt pháo hoa chào đón ngươi lần này, ngươi tự xem phòng phát sóng trực tiếp là hiểu.”

Tô Mộc nghe vậy, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía màn hình phát sóng trực tiếp, lượt xem đã đạt hai mươi nghìn, mà danh hiệu “Đồng thiếc” treo trong phòng phát sóng trực tiếp của cô đổi thành... “Bạc trắng”!!!

Cô kích động nhìn về phía tiểu bạch xà: “Ta thăng cấp!”

“Đương nhiên rồi, chúc mừng ngươi thăng cấp, cũng nhờ ta có mắt nhìn người, dẫn người...” Tiểu bạch xà chưa kịp khoe khoang xong đã bị một đôi tay túm lấy cơ thể mình lắc tới lắc lui.

“Tuyệt vời! Ta thăng cấp! Có phải là ta nên nhận được một món quà cực kì lớn không!”

“Có có có...” Tiểu bạch xà bị lắc đến mức choáng đầu hoa mắt, súyt chút nữa nôn hết ra ngoài.

Tô Mộc còn đang lắc cơ thể của tiểu bạch xà và hỏi: “Sao ta lại thăng cấp vào lúc này, ta không nhận được thông báo của hệ thống tiểu thư!”

“Bởi vì lúc này ta không ngủ say nên hệ thống tiểu thư nói cho ta biết đấy!!!” Tiểu bạch xà thét chói tai: “Nữ nhân thối tha, mau thả ra ta! Bằng không ta sẽ cắn người!”

Tô Mộc nghe lời buông tay ra, hai tay chống xuống đất, tầm mắt ngang bằng với tiểu bạch xà, vẻ mặt phấn khởi hỏi: “Phần thưởng lần này là gì, mau nói cho ta biết!”

“Ngươi...” Tiểu bạch xà mới tỉnh táo lại từ cơn choáng đầu hoa mắt đã đối mặt với con ngươi trong veo, đôi mắt xinh đẹp này tựa như có thể lây nhiễm sự vui sướng cho người khác, hắn chợt ngừng lại.

Tô Mộc nghi hoặc chớp mắt: “Tiểu Bạch, sao ngươi không nói?”

“Không phải là vì ngươi quá thô lỗ à!” Tiểu bạch xà lùi ra sau một quãng dài, dùng cách to tiếng để che giấu biểu hiện thất thần của mình, hắn thản nhiên nói ra: “Phần thưởng lần này là khi ngươi tiến vào thế giới tiếp theo để làm nhiệm vụ, ngươi sẽ được trói định phần mềm hack* hồi sinh vô hạn miễn phí từ thương thành.”

*từ gốc là “ngoại quải” đã giải thích từ TG 4.

“Phần mềm hack hồi sinh vô hạn...” Tên này nghe có vẻ rất trâu bò, nhưng mà Tô Mộc lại không cảm xúc nói: “Phần mềm hack này chẳng phải đại biểu cho việc ta sẽ chết rất nhiều lần ư?”

“Yên tâm, yên tâm.” Tiểu bạch xà châm chọc: “Vì không để phần mềm hack tốt như vậy bị lãng phí nên ta cố tình chọn cho ngươi nhiệm vụ có hệ số khó khăn lớn nhất, ngươi chết bao nhiêu lần cũng không sao cả.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.