Việc cử hành nghi thức cho tù trưởng của tộc Thổ Mộc liền được thực hiện ở trong hang động này, bên ngoài đều là kẻ địch đeo súng, người của tộc Thổ Mộc phải che giấu bản thân thật tốt.
A Tát mới gần 8 tuổi sắp trở thành vị tù trưởng trẻ tuổi nhất trong tộc Thổ Mộc từ trước tới nay.
Trong một tràng thần chú, cậu đi về phía bà lão, bà trịnh trọng giao trượng đầu lâu khảm kim cương vào trong tay A Tát.
“Mong ông trời sẽ phù hộ cho con.”
Thân thể trần truồng của A Tát hết sức ngăm đen, ánh mắt kiên định của cậu nhìn về phía quải trượng, nhận lấy nó.
Tiếng ca đè nén vang lên như thần chú... Những người tham gia nhảy múa lượn vòng quanh A Tát, vẩy tro cốt của người chết lên người cậu.
Từ giờ trở đi, cậu chính là tù trưởng của tộc Thổ Mộc, cậu phải dẫn dắt mọi người để cùng nhau chống lại kẻ địch tới từ bên ngoài.
Tộc Thổ Mộc vẫn sống một mình ở trên hòn đảo hoang này, làm hàng xóm với quái vật. Bọn họ thoát khỏi quỹ đạo của thế giới, không có súng ống đạn dược, thứ được sử dụng nhiều nhất vẫn là cung tên cùng thương như trước.
Những binh lính ở trong quân đội kia đều là những kẻ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, người của tộc Thổ Mộc chỉ có thể ra sức giấu mình, tránh việc xung đột.
A Tát nắm quải trưởng trong tay, cậu đã nhận lấy sứ mệnh của cha, dù năm nay cậu chỉ mới 8 tuổi, lại tựa như đã trưởng thành chỉ trong vòng một đêm.
“Tôi nghĩ, chúng ta cần bàn bạc về chuyện tù binh.”
“Tù binh?” Đây vẫn là lần đầu tiên A Tát nghe được chuyện này từ sau khi trở về.
“Đúng vậy, mấy chục người của chúng ta đều bị đám người đó bắt đi...”
Tù trưởng tiền nhiệm đã mất mạng ở trong trận chiến kia, những người còn lại đều bị bọn lính đưa đến trên thuyền để giam giữ. Bọn họ phải nghĩ cách để giải cứu tộc nhân.
Mọi người anh một câu tôi một câu thảo luận về chuyện này, A Tát đứng ở trước đoàn người, vẻ mặt bình tĩnh.
Mẹ của cậu không nhịn được gạt lệ, chuyện giải cứu tù binh bị bắt nguy hiểm như vậy, sao có thể để một đứa bé dẫn dắt mọi người chứ.
Nhưng đây chính là quy củ của tộc Thổ Mộc.
*
Tuy đầu của khủng long săn mồi nhỏ nhắn, nhưng tốc độ lại kinh người, chúng mau chóng đuổi kịp A Minh, cũng triển khai những đợt tấn công kịch liệt đối với nó.
Mặc dù Tiểu A Minh là khủng long bạo chúa, nhưng dù sao nó vẫn chỉ là một chú khủng long con, rất thua thiệt về mặt đối chiến.
Kiều Hân Hân bò lên một thân cây, Tiểu A Minh bị ba con khủng long săn mồi áp sát tới trước thân cây, đã không còn đường lui.
“Grào --”
Nó hơi hơi cúi người, làm ra tư thế như muốn nhào lên.
Nòng súng của Kiều Hân Hân nhắm vào con khủng long săn mồi ở giữa, cô liên tiếp “Pằng pằng pằng” ba phát súng, trên người khủng long trúng một phát đạn, hai chân của nó hơi hơi khom, nhìn qua tựa như bị thương.
Nhưng viên đạn này chỉ phá nát lớp da bên ngoài của nó, ba con khủng long đồng thời ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người ở trên cây.
Nếu đó là một con khủng có dáng vẻ to lớn, phỏng chừng sẽ rất khó tránh thoát, nhưng cơ thể khủng long săn mồi linh hoạt, sau khi cảnh giác, những phát đạn của Kiều Hân Hân đều bị chúng tránh khỏi.
Có một con trong số đó dùng sức húc vào cây một phát, Kiều Hân Hân nhanh chóng dùng hai tay ôm phần thân, mới không bị lắc xuống.
Ngay từ đầu, mục tiêu của ba con khủng long săn mồi là A Minh, thông minh như bọn chúng, đã biết Kiều Hân Hân cũng có thái độ thù địch, thế thì ăn sống cô luôn là được.
[Ồ, ở đây đang phát sóng trực tiếp xé nát khủng long à?]
[(**) Oa ~ Là chủ kênh người trái đất đó! Đúng là hiếm thấy! Lưu trữ lưu trữ lưu trữ.]
[Rốt cuộc súng có thể khiến chúng nó bị thương không vậy?]
[Hẳn là có thể, nhưng chỉ sợ khó có thể bắn ra vết thương trí mạng.]
[Dù sao cũng là khủng long da dày thịt béo mà...]
9 giờ tối là giờ cao điểm của TV Thái Dương, một nhóm lớn người mới tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, bọn họ vừa tiến đến liền thấy tình thế của chủ kênh cực kỳ hiểm trở.
Một cô gái đơn thương độc mã chiến đấu với bốn con khủng long!
Hình như bọn họ cũng coi Tiểu A Minh là kẻ địch... Khụ khụ.
Những khán giả mới tới rất hưng phấn! Chủ kênh người trái đất! Khủng long ở trong truyền thuyết!! Bình luận ở trong phòng lại trở nên cuồng nhiệt, còn có vài người không nói hai lời, trực tiếp khen thưởng.
[Mẹ nó, đã lâu rồi không kích động như thế!]
[Chủ kênh mỹ nữ phát sóng trực tiếp tử vong cùng khủng long, quá đặc biệt!]
[Chủ kênh thật đáng yêu ~~~]
[ Σ ( °△ °|||) Tôi cảm thấy một nhóm lớn sắc lang sắp ra chiến trường...]
[Ha ha ha ha ha không còn cách nào khác, Hân của tôi muốn nổi tiếng, không ai ngăn nổi!]
Ba con khủng long săn mồi đi quanh cái cây, Tiểu A Minh nhìn ra ý đồ của bọn nó, có chút nóng nảy.
Chúng không ngừng dùng đầu đụng vào thân cây, muốn khiến Kiều Hân Hân ngã xuống. Trong quá trình ấy, Kiều Hân Hân chỉ có thể ôm chặt cây, ngay cả thời gian dùng súng cũng không có.
Cái cây này cũng không quá cao, trải qua sự va chạm của ba con khủng long, rễ cây đã có dấu hiệu đứt lìa.
Tiểu A Minh liều mạng xông tới, lúc này, một trong những con khủng long săn mồi xông tới cắn xé cùng nó, không qua mấy đòn liền chế ngự nó ở trên mặt đất.
Vết nứt xuất hiện ở giữa thân cây, Kiều Hân Hân và nửa đoạn thân cây ở trên cùng rơi về phía mặt đất.
“Rầm!”
Một tiếng vang lớn, trên mặt đất lập tức nổi lên một lớp tro bụi.
Cô nhịn không được ho khan hai tiếng, nếu không phải đã giảm cảm giác đau đớn, phỏng chừng hiện tại cô đang nằm rạp trên mặt đất, không gượng dậy nổI.
Mắt thấy khủng long săn mồi sắp tiến về phía trước, Kiều Hân Hân muốn chạy vào trong rừng cây, đáng tiếc con đường ở phía sau cô đã bị một con khủng long khác chặn kín.
Hai con khủng long tạo thành thế gọng kìm, cái cây duy nhất cũng đã đổ trên mặt đất, Kiều Hân Hân đã không còn nơi để ẩn mình.
Tiểu A Minh kêu một tiếng bi thống, nó không thể trơ mắt nhìn Kiều Hân Hân bị ăn sạch!
Nó dùng sức giãy dụa trói buộc ở trên người, chạy về phía Kiều Hân Hân. Khi khủng long săn mồi há miệng muốn cắn, Tiểu A Minh trực tiếp dùng thân thể ngăn ở trước mặt Kiều Hân Hân!
Một đợp này của khủng long săn mồi đánh trúng ngay trên lưng Tiểu A Minh!
“Grào --!”
Tiếng kêu của Tiểu A Minh hết sức thê thảm, Kiều Hân Hân có cảm giác tim mình như đang ngừng đập.
Hàm răng bén nhọn của khủng long săn mồi cắn thương thân thể của Tiểu A Minh, nó vẫn gắt gao che chở cho Kiều Hân Hân, tuyệt không tránh ra nửa bước.
[QAQ Muốn khóc quá...]
[Tiểu A Minh rất tốt với chủ kênh.]
[Người đầu tiên mà nó nhìn thấy vào ngày phá trứng chính là chủ kênh đấy.]
[Lẽ nào Tiểu A Minh phải lĩnh cơm hộp(*) ở chỗ này sao?]
[Không muốn đâu... Tiểu A Minh đáng yêu như vậy, nhất định không thể gặp chuyện xấu!]
[Rõ ràng nó là khủng long bạo chúa mà...]
[Nếu Tiểu A Minh có thể trưởng thành ngay lập tức thì tốt rồi.]
[Đừng để Tiểu A Minh chết a a a a]
[666 thưởng cho chủ kênh 200 hạt đậu ánh sáng.]
[Nhìn rất đau lòng...]
Tiểu A Minh gần như đã cạn kiệt sức lực, Kiều Hân Hân bị nó đè trên mặt đất, khủng long săn mồi không chạm được tới cô.
Đối với ba đứa chúng nó mà nói, Tiểu A Minh là phần thức ăn tốt nhất!
Hai con khủng long khác như hổ rình mồi, chúng xông tới, chuẩn bị phân chia chỗ thức ăn này.
Giọt máu của A Minh chảy xuống trên mặt Kiều Hân Hân, trong nháy mắt đó, cô đột nhiên rất muốn khóc.
Cô nhanh chóng nắm chặt khẩu súng trong tay, cô biết mình chỉ có một cơ hội.
Chuyện bắn trúng chỗ hiểm của khủng long da dày không hề dễ dàng, nhưng lúc nó đang há mồm, nếu trong nháy mắt, cô có thể bắn thủng cổ họng của nó bằng đạn -- Có lẽ còn có thể hòa nhau một ván!
Vì Tiểu A Minh, cô nhất định phải nắm chắc cơ hội duy nhất này!
Khủng long săn mồi lui về phía sau hai bước, khi nó mở rộng miệng nhào lên một lần nữa, Kiều Hân Hân lập tức nâng cao khẩu súng -- “Pằng!”
Viên đạn dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai bay vào cổ họng của nó, trực tiếp đập nát lưỡi nó. Khủng long săn mồi đau đớn ngã xuống đất, khóe miệng liên tục run run.
Hai con khủng long khác sửng sốt một hồi, chúng nhanh chóng xông lên, cúi đầu cắn chân sau của A Minh, lôi về một phía.
Hàm răng lõm sâu vào da thịt, A Minh đau tới mức trực tiếp gầm gào.
A Minh bị kéo ra sau, Kiều Hân Hân ngồi dậy, nhìn hai con khủng long săn mồi ở trước mặt mà không mang một tia sợ hãi.
Hiện tại cô hoàn toàn chẳng sợ chúng chút nào.
Khủng long cũng có nhược điểm, cũng không phải không thể đánh thắng chúng nó!
Khủng long săn mồi vẫn luôn rất cảnh giác với Kiều hân Hân, hành động của cô càng đưa tới sự thù hận, d***đ*l*q*đ* sau khi một trong hai con khủng long tránh đi làn đạn của cô, liền dùng sức húc một cái lên thân thể của cô, súng ở trong tay Kiều Hân Hân lập tức bay xa mười mấy mét.
Cô đã không có vũ khí, làm sao có thể đánh thắng khủng long săn mồi bằng tay không?
Tiểu A minh vẫn giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng nó thực sự không còn chút sức lực nào nữa... Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn con khủng long săn mồi lớn nhất kia đi từng bước về phía Kiều Hân Hân...
[Bị ăn sạch bằng một ngụm QAQ]
[Thương tâm quá...]
[Nhắc nhở thân thiện: Mời các cô gái tự động che mắt.]
[Thật đáng tiếc, chủ kênh rất xinh đẹp, tôi đã tới quá chậm... Cảm thấy bộ phim này mới tiến hành được một nửa.]
[Kỳ thực có thể đi tới bước này đã là rất tốt rồi!!]
Tiếng kêu của Tiểu A Minh rất bi thảm, còn bi thảm hơn nhiều so với lúc nó bị cắn... Làm sao nó có thể trơ mắt nhìn Kiều Hân Hân bị ăn sạch cho được!
Nếu khủng long cũng có thể rơi lệ, hiện tại nó nhất định sẽ hung hăng khóc.
Tất cả mọi người đều cho rằng Kiều Hân Hân sẽ bị ăn, chính Kiều Hân Hân cũng cho rằng lúc này sẽ hoàn toàn kéo rèm hạ màn.
Ngay khi khủng long săn mồi đứng trước mặt cô, có thể thấy rõ răng nanh sắc bén của nó.
Nó mở miệng ra --
[Grào ---!!!!]
Một tiếng gầm truyền tới từ cuối rừng cây, hai con khủng long săn mồi lập tức cảnh giác nhìn sang, một con quái vật khổng lồ xuất hiện ở trong tầm mắt của chúng.
Đó là một con khủng long trưởng thành cao hơn 3 mét, nó chậm rãi đi về phía Kiều Hân Hân, trong cổ họng phát ra âm thanh như đang gầm nhẹ.
Loại âm thanh này, chỉ nghe thôi đã cảm thấy sợ tới mức nổi da gà.
Khủng long săn mồi cũng không phải kẻ nhát gan, chúng thường xuyên tranh giành đồ ăn với khủng long to hơn mình, phải mạo hiểm tính mạng để đối lấy từng miếng thịt.
Tuy con khủng long vừa xuất hiện có hình thể khổng lồ, chúng vẫn đứng tại chỗ như cũ, nhao nhao muốn thử.
Nhưng, rất nhanh liền xuất hiện một con khủng long giống y như vậy tại nơi tận cùng của rừng rậm này.
Chỉ có điều, so với con khủng long trước đó, nó lại càng lớn hơn! Càng thêm uy mãnh!
[A a a a a a a khủng long bạo chúa!!!]
[Khủng long bạo chúa!! Ông trời ơi, cư nhiên là khủng long bạo chúa!!]
[Khủng long bạo chúa trưởng thành!!!]
[Hhhhhh khủng long săn mồi không căn bản không phải là đối thủ! Còn không mau chạy đi!]
[Khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa khủng long bạo chúa]
[Có thể thấy là một đực một cái ☆ ▽ ☆)]
Khủng long bạo chúa càng tới gần, hai con khủng long săn mồi lùi từng bước, tựa như đã hẹn sẵn, lập tức cùng nhau quay đầu chạy trốn!
Nếu chỉ có một con khủng long bạo chúa, còn có thể thử chiến đấu một trận, hai con thì liền đầu hàng! Dám xông tới chính là chịu chết!
Kiều Hân Hân ngồi dưới đất, căn bản không dám động đậy, hai con khủng long ăn thịt loại nhỏ đã đi, kết quả là hai con khủng long khổng lồ khác lại đến... Việc này...
Mà con khủng long cái nhỏ hơn một chút trực tiếp lướt qua Kiều Hân Hân, nó đi về phía Tiểu A Minh, cúi đầu nghe ngóng thân thể của nó.
Tiểu A Minh tội nghiệp kêu một tiếng.
Kiều Hân Hân muốn đứng lên, liền nhìn thấy con khủng long bạo chúa đực cao 4 mét kia đang nhìn xuống cô từ trên cao, tựa như vua chúa ở trong thần thoại Hy Lạp.
Cô nuốt một ngụm nước bọt, không dám làm ra động tác dư thừa.
Chỉ là con mắt vẫn không ngừng liếc trộm.
Bỗng nhiên, cô thấy con khủng long bạo chúa cái kia đưa đầu qua, nó bắt đầu dịu dàng liếm láp miệng vết thương trên lưng Tiểu A Minh.
Kiều Hân Hân: “...”
????????
Trong đầu cô hiện ra vô số dấu chấm hỏi.
Lẽ nào... Hai con khủng long bạo chúa này là cha mẹ của Tiểu A Minh?!
(*) 领便当 (Lĩnh cơm hộp): Ý chỉ chết. Sau khi vai diễn của một diễn viên đã chết ở trong phim, họ thường lấy cơm hộp và đi về nhà vì đã hết phần diên. Gốc gác của từ này bắt nguồn từ giới phim ảnh.