Phát Sóng Trực Tiếp Sinh Hoạt Của Địa Cầu

Chương 60: Chương 60: Chương 53: Thông báo tử vong




Convert: Bến

Editor: Manh

Một số phóng viên cơ trí đã tới trước mặt Kiều Hân Hân, bọn họ tranh nhau hỏi --

“Chào tiểu thư, xin hỏi cô tên là gì? Cô đã xuất bản tác phẩm nào chưa?”

“Tiểu thư có quen biết với Hàn Văn sao?”

“Lần này Hàn Văn gặp chuyện bất bình không phải là vì tiểu thư đấy chứ?”

“Quan hệ giữa hai người nhất định không tệ, tôi từng thấy Hàn Văn đặc biệt nói với tiểu thư vài câu trước khi rời đi.”

Đối mặt với câu hỏi của các phóng viên, Kiều Hân hân nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu nói: “Tôi không quen anh ấy.”

Trước đó, khi đối mặt với câu hỏi của phóng viên, Hàn Văn cũng trả lời như vậy.

Tranh Tử nhìn Kiều Hân Hân, trong chớp mắt cô chợt cảm thấy... Kiều Kiều cùng Hàn Văn thật giống nhau!!

*

Khi các phóng viên vẫn còn đang đặt câu hỏi, biên tập viên của Văn Hóa Lục Lam lập tức bước tới, mời bọn họ trở về chỗ ngồi của mình.

Tiểu Kê thúc giục: “Hai người còn không mau vào hậu trường đi!”

Thiệt tình, hôm nay là lễ ký hợp đồng của Tô Linh Nhiên, những vị phóng viên này cần gì phải không ngừng hỏi han cô nàng kỳ quái này chứ?

Không phải là nói nhiều hơn hai câu với Hàn Văn sao, có gì đặc biệt hơn người đâu.

Một đám phóng viên nghị luận xôn xao, cảm thấy tiếc nuối vì không kịp chụp ảnh cô gái kia. Khi Hàn Văn nói chuyện cùng Kiều Hân Hân, chỉ những ai mắt sắc tay nhanh mới chụp được, vừa vặn có thể làm tin nóng độc quyền.

Kỳ tài của giới đồ cổ chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng cùng người bạn gái nào, tin tức vỉa hè về anh lại càng thêm ít ỏi.

Vừa định rời đi cùng Tranh Tử, Kiều Hân Hân nhìn thấy Tô Linh Nhiên trên sân khấu đứng dậy.

Cô ta sửa lại làn váy, đoạn bước về phía hai người bọn họ.

Hành động của Tô Linh Nhiên lập tức khiến mọi người chú ý. Các phóng viên bắt đầu tranh thủ chụp hình, chỉ thấy Tô Nhiên Bước bước xuống từ bậc thang, đi tới khu vực an toàn.

Ồ, Tô nữ thần có lời muốn nói sao?

Các phóng viên vội vàng rời chỗ, bám theo Tô Linh Nhiên, nhắm thẳng ống kính về phía cô ta.

Người hâm mộ ở phía sau cũng ngẩng đầu ngóng trông, mọi người đều tò mò không biết vì sao Tô Linh Nhiên lại rời sân khấu.

“Tô, Tô, Tô...” Tranh Tử cũng không thể thốt thành lời cái tên ấy, trời ơi! Thật sự là Tô Linh Nhiên đấy! Là tác giả của bộ truyện tranh mà cô mua đều đặn hàng tháng đấy!

Đây là lần đầu tiên Tranh Tử tiếp xúc với nữ thần ở khoảng cách gần như vậy, mà với Kiều Hân Hân thì cũng là thế.

“Kiều Kiều phải không?” Tô Linh Nhiên gọi tên cô.

“Xin, xin chào...” Kiều Hân Hân rất căng thẳng, cô không ngờ Tô Linh Nhiên sẽ chủ động qua đây nói chuyện.

“Chào cô.” Tô Linh Nhiên nở nụ cười vui vẻ, cô ta coi những người xung quanh như không tồn tại, chỉ chăm chú nhìn Kiều Hân Hân, nói: “Nghe nói hai người rất muốn chụp chung với tôi đúng không?”

Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử xông vào hậu trường chính là vì muốn bí mật chụp ảnh cùng cô ta, hoặc là xin một chữ ký từ chính chủ.

“Đúng vậy.” Kiều Hân Hân cứng ngắc gật đầu. Đối mặt với thần tượng của mình, cô đã hoàn toàn ngây ngốc.

Tô Linh Nhiên bước tới hết sức tự nhiên, cô ta đứng giữa Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử, nói với Tiểu Kê ở bên cạnh: “Có thể chụp giúp tôi một tấm không?”

“A! Được chứ!”

Tiểu Kê nhanh chóng lấy di động ra, đứng ở phía đối diện. Tranh Tử kích động tới mức suýt nhảy dựng lên, cô lập tức ôm lấy cánh tay Tô Linh Nhiên.

Vẻ mặt của Tô Linh Nhiên thoáng khựng lại, nhưng cô ta không nói gì thêm, chỉ mỉm cười nhìn ống kính.

Mà Kiều Hân Hân lại không thể tùy ý như Tranh Tử, cô giấu hai tay ở sau lưng, dáng đứng thẳng tắp, giống như khi huấn luyện quân sự ở trường trung học.

Ngoài Tiểu Kê ra, các phóng viên cũng đang tích cực chụp hình. Tô Linh Nhiên ăn mặc tỉ mỉ từ đầu đến chân, tuy Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử cũng ăn mặc xinh đẹp, cũng đi làm tóc, nhưng không thể sánh với bàn tay của thợ trang điểm hạng nhất.

Mà quan trọng nhất là, bộ lễ phục cô ta đang mặc sáng rọi khắp bốn phía.

Khi Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử đứng cạnh cô ta, hai người lập tức trở nên mờ nhạt, thành vật làm nền của Tô Linh Nhiên, nhất là Kiều Hân Hân vừa bị té một cái. Chiếc váy cô đang mặc rất sáng màu, có thể thấy rõ vết bụi mờ mờ trên làn váy.

Cô đưa tay kéo một sợi tóc dính trên váy, miễn cưỡng nở nụ cười với ống kính.

Căn bản là... Cô thực sự quá căng thẳng.

“Tô nữ thần tốt bụng ghê! Nghe nói cô ấy rất bảo vệ fan của mình đấy!”

“Đúng vậy đúng vậy, có thể đặc biệt xuống sân khấu, chủ động chụp ảnh chung cùng fan hâm mộ, hành động này của cô ấy thực là quá ấm áp!”

“Nữ thần chính là nữ thần, khác hẳn hai người qua đường kia, cậu xem cô ấy ăn ảnh không kìa.”

“Hâm mộ họ quá đi mất, nếu mình cũng là biên tập viên truyện tranh thì tốt rồi, có thể chụp ảnh cùng chị Nhiên!”

“Người kia đâu phải biên tập viên, cô ta cũng là họa sĩ vẽ truyện tranh thì phải.”

“Một ả họa sĩ vô danh tiểu tốt mà thôi, tôi cảm thấy mục đích cô ta tới đây hôm nay chính là để đoạt danh tiếng của Tô Linh Nhiên!”

“Mới nãy một đống phóng viên còn bu lại phỏng vấn cô ta, chậc chậc chậc, đây đâu phải lễ ký kết của cô ta chứ...”

Quả nhiên, mọi người rất có hảo cảm với hành động của Tô Linh Nhiên. Từng đối mặt với ống kính không ít lần trong mấy năm gần đây, cô ta đương nhiên biết mình phải làm gì trong những trường hợp cụ thể.

Các fan hâm mộ có mặt tại hiện trường đều đang khen cô, thậm chí còn hạ thấp Kiều Hân Hân đương lúc trò chuyện. Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp rất không vui với điều này.

[Phi! Hân của ông còn lâu mới là người qua đường! Hân của ông đây nổi bật nhất!]

[Nếu một ngày nào đó Kiều Kiều mặc một bộ lễ phục lộng lẫy, nhất định sẽ xinh đẹp hơn nhiều so với Tô Linh Nhiên.]

[(ˉ▽ ̄~) Xuy ~ Chủ kênh cần gì phải cướp đoạt danh tiếng của ai chứ.]

[Rõ ràng là thần tượng nhà các người thấy Kiều Kiều nhà tôi được phóng viên chủ động quan tâm nên mới đi qua lôi kéo sự chú ý mà.]

[Thứ kỹ nữ tâm cơ =.=]

[A a a a a a a tức chết đi được!! Vì sao ở đó chỉ có fan của Tô Linh Nhiên! Tôi muốn qua đó động viên Kiều Kiều cố gắng lên quá!!!]

[Quả nhiên không có một kẻ dính tới lợi ích nào có tâm tư đơn giản, hy vọng chủ kênh đừng quá mê luyến cô ta, coi chừng lại chịu thiệt đấy.]

[Bánh Pudding đã thưởng cho chủ kênh 10 hạt đậu ánh sáng.]

[Nhẹ Nhàng Trong Veo đã thưởng cho chủ kênh 10 hạt đậu ánh sáng.]

[Tiểu Kim Tử đã thưởng cho chủ kênh 10 hạt đậu ánh sáng.]

[Rượu Vodka đã thưởng cho chủ kênh 10 hạt đậu ánh sáng.]

[Vận Tốc Âm Thanh đã thưởng cho chủ kênh 10 hạt đậu ánh sáng.]

Bọn họ không thể tới hành tinh của Kiều Hân Hân, chỉ có thể dùng cách cũ để hỗ trợ cô.

Trong mắt bọn họ, Kiều Hân Hân chính là họa sĩ truyện tranh giỏi nhất.

Chẳng bao lâu sau, cô sẽ ra mắt tác phẩm đầu tay của mình. Đây cũng chính là bước đầu giúp cô thực hiện ước mơ.

Song, vẫn có những tiếng nói không hài hòa xuất hiện.

[Chủ kênh rác rưởi, thực sự muốn bỏ lưu trữ quá đi mất.]

[Ngày nào cũng không thú vị như thế này, còn không mau lăn vào trong thế giới phim ảnh!]

[Vẽ vẽ vẽ vẽ vẽ vẽ, vẽ cái gì mà vẽ, có thể kiếm được mấy đồng chứ.]

[Trong số các kênh sinh hoạt, chương trình của cô là rác rưởi nhất đấy =.=]

Bốn câu chửi người đều được một tài khoản gửi lên. Hiện nay, số người xem trực tuyến của Kiều Hân Hân đã vượt quá ba vạn, nhưng có người vẫn trông thấy những lời này, đồng thời còn nhận ra gã kia.

[Tên não tàn lại xuất hiện rồi à? Chạc chậc chậc, không phải là sau lưng có tai to mặt lớn sao, không tiếp tục ẩn kênh này nữa à?]

[Mẹ mày bị *** **** à, đồ ngu xuẩn!]

[Không thích xem thì biến, mau mau bỏ theo dõi đi, đừng làm ô uế phòng phát sóng của Kiều Kiều.]

[Não tàn lại diễn trò rồi.]

Giọng điệu của Hoa Cúc Tàn vẫn tệ hại như cũ, là điển hình của loại người mở miệng là ăn chửi.

Tuy phần đông khán giả không nhận ra gã, nhưng những fan hâm mộ cũ đều biết gã.

Trước đây, khi mọi người đối đầu với anti-fan, không biết đã chửi nhau bao nhiêu lần rồi.

Một tên anti-fan chết tiệt còn thích lấy hoa làm tên, có buồn nôn hay không cơ chứ?

[Hiện tại ông đây cứ thích xuất hiện đấy, đờ mờ.]

[Cút!]

[Sao lại chửi nhau rồi, mấy người chú ý một chút đi, nếu ăn nói tục tĩu nữa là tôi tố cáo đấy.]

[Quản gia không góp sức sao, loại anti-fan đáng ghét này nên bị khóa thật nhanh mới phải!]

[Khóa tao cái con mẹ mày ấy, ngu xuẩn!]

Hoa Cúc Tàn lại một mình khẩu chiến với quần hùng, hắn không ngừng gõ ra rất nhiều lời.

[Lẽ nào ả chủ kênh thần kinh này không biết mình thu hút được fan nhờ cái gì sao?]

[Ngày nào cũng vẽ tranh, vẽ vẽ vẽ vẽ, đã bao lâu rồi còn chưa lăn đi thực hiện phát sóng trực tiếp tử vong?]

[Trước kia có tới hai trăm ngàn người xem trực tuyến, hiện tại lại chỉ còn ba chục ngàn! Ha ha ha!]

[Người gì mà chẳng có chút dự tính nào hết, vẽ tranh có thể kiếm ra tiền chắc? Làm phát sóng trực tiếp tử vong không kiếm được nhiều tiền hơn sao?]

[Để tao xem ả chủ kênh này tự tìm đường chết như thế nào! Sớm muộn gì cái phòng phát sóng trực tiếp này cũng tiêu đời!]

Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử đang thương lượng về việc bồi thường tại hậu trường. Tranh Tử vốn ra sức yêu cầu để mình bồi thường toàn bộ, nhưng Kiều Hân Hân tỏ vẻ nhất định phải chia đều.

Người đụng vỡ bình hoa là cô, cô không thể để mình Tranh Tử bồi thường.

Cuối cùng, mỗi người lấy ra một ngàn rưỡi.

Họ lựa chọn phương thức chuyển khoản qua di động cực kỳ thuận tiện.

Sau khi trả tiền xong, Kiều Hân Hân ngồi trên ghế nhìn phòng phát sóng trực tiếp, vừa lúc thấy lời Hoa Cúc Tàn nói.

Trong lòng cô chẳng cảm thấy khó chịu chút nào. Tuy Hoa Cúc Tàn ăn nói rất khó nghe, nhưng hắn chỉ đơn giản muốn cô nhanh chóng thực hiện chương trình phát sóng trực tiếp tử vong mà thôi.

Đây là chuyện mà rất nhiều khán giả quan tâm, chỉ là khi nhắc đến vấn đề này, mọi người đều ăn nói rất nhã nhặn, còn hắn thì ngược lại, luôn mang vẻ bực bội, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Vì thế, Kiều Hân Hân xoay người, vừa đưa tay che miệng vừa nhỏ giọng nói: “Về phát sóng trực tiếp tử vong, trước mắt tôi sẽ thực hiện chương trình một tháng một lần. Đúng 7 giờ tối ngày kia, chương trình sẽ được lên sóng, vậy nên dựa theo quy định cũ, ngày mai tôi sẽ nghỉ ngơi một ngày. Đáng ra đêm nay tôi mới thông báo, nhưng nếu đã bàn tới chuyện kia thì trực tiếp nói cho mọi người biết luôn vậy.]

[A a a a a chủ kênh trả lời rồi!!]

[Thật đáng giận! Một lần trò chuyện hiếm hoi của chủ kênh lại là để trả lời một tên anti-fan!]

[Hoa Cúc Tàn, mày chó ngáp phải ruồi rồi đấy! Mau mau đi mua vé số đi, nhất định sẽ trúng giải lớn!!]

[QAQ Hâm mộ ghen tỵ quá...]

Hoa Cúc Tàn không ngờ Kiều Hân Hân sẽ trả lời mình, chính bản thân hắn cũng sửng sốt mấy giây. Nhìn nhiều bình luận viết 10000000, hắn nuốt một ngụm nước bọt, đánh ra một câu.

[(Bĩu môi) Chỉ một lần thôi sao, ít ra cũng phải làm bốn lần chứ!]

Hắn nghĩ một tuần một lần là chuyện rất thỏa đáng.

“Tôi bận lắm, không làm được như vậy đâu...”

Chỉ làm một tháng một lần thôi mà cô đã phải chuẩn bị thật lâu rồi, nếu một tuần một lần thì thật không dám nghĩ!

Những fan hâm mộ khác tranh nhau nói chuyện cùng Kiều Hân Hân, cô nhìn bình luận, chọn mấy người để đáp lời.

Sau khi Tranh Tử ở bên kia đã chuẩn bị xong thì trực tiếp đi tới, vỗ vỗ vai Kiều Hân Hân, tò mò hỏi: “Cậu đang gọi điện thoại à?”

Lúc đứng đằng kia, cô có thể nghe thấy tiếng Kiều Hân Hân, chỉ là giọng Kiều Kiều rất nhỏ, cô không nghe rõ Kiều Kiều đang nói gì.

“Ừ, đúng vậy.”

Kiều hân Hân có cảm giác bị bắt tại trận, cô chột dạ nhìn màn hình, rất nhiều khán giả viết “23333333“.

Nhờ sự gia nhập của Kiều Hân Hân, màn hình tràn ngập tiếng mắng chửi vừa rồi lập tức trở nên hài hòa.

Dù sao, bởi vì yêu thích cô nên tất cả mọi người mới tụ họp ở chỗ này.

Kiều Hân Hân cùng Tranh Tử rời đi từ cửa sau.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, có người không nhịn được nói --

[Tôi thực sự rất thích xem cuộc sống hàng ngày của chủ kênh.]

[Tôi cũng vậy.]

[1234567.]

[Tuy tôi là fan của phát sóng trực tiếp tử vong, nhưng quả thực cũng lưu lại đây vì chủ kênh là người trái đất. Tôi thực sự rất tò mò về cuộc sống của cô ấy.]

[Tôi cảm thấy một tháng một lần đã là rất tốt rồi, phát sóng trực tiếp tử vong mệt mỏi lắm.]

[(3) Chủ kênh cố lên, em thích chị lắm đấy!]

[Đừng nghe tên anti-fan kia, cô là chủ kênh sinh hoạt tốt nhất mà tôi từng biết.]

[(3) Tôi yêu cô nhất!]

Mọi người vẫn rất thích phát sóng trực tiếp sinh hoạt hàng ngày của Kiều Hân Hân. Dĩ nhiên, khán giả cũng muốn thấy thêm nhiều hình ảnh đặc sắc hơn nữa.

[Tôi chân thành đề nghị, nếu chủ kênh có thời gian thì đi du lịch nhiều một chút! Trái đất có nhiều cảnh đẹp như vậy cơ mà, tôi rất muốn trông thấy chúng một lần!]

[Đúng đúng đúng! Du lịch du lịch! Tôi thích cái này lắm!]

Đương nhiên, càng nhiều hơn cả là những người mong chờ chương trình phát sóng trực tiếp tử vong của chủ kênh.

[7 giờ tối ngày kia \(≧▽≦)/~ Ye ye ye!]

[Đúng là hạnh phúc luôn tới đột ngột như vậy!]

[Tôi nhất định sẽ chờ trong phòng vào đúng giờ đó ~~ Chụt chụt chụt.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.