Vào một buổi tối nọ, khi Vương Du đang nằm trên huyễn tháp nghỉ ngơi thì đột nhiên nàng bật dậy, ho khan ra một vũng máu, nàng cười khổ, xem ra số nàng đã tận rồi, nàng nhắm mắt lại, qua được đêm nay thì là phúc,còn không thì coi như là tận.
Thấy nàng nhắm mắt dưỡng thần, Dao Dao lặng lẽ bước đến, điểm vào á huyệt của nàng, nàng mở mắt lên, bình tĩnh nhìn Dao Dao đang từ từ khiêng nàng bỏ vào trong xe ngựa
“Chủ tử, nô tỳ đây là muốn tốt cho người, mong người tha thứ cho nô tỳ,và...người nhớ sống tốt nhé”
Nói xong Dao Dao nghẹn ngào giục phu xe chạy đi, còn bản thân lại đi về hướng ngược lại
Đêm nay,là lần cuối nàng nhìn thấy Dao Dao
******
Phu xe chạy hơn một ngày đường, cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà đổ nát, rồi sau đó giải huyệt cho nàng
“Hoàng Hậu, lão phu trước đây đã từng bị bệnh dịch, chính người đã dùng đôi tay này cứu lấy tấm thân già của lão,nay lão báo ơn người, chỉ cần đi vào tòa nhà này,người sẽ có được thứ mình muốn. Vĩnh biệt!”
Nói xong, như một cơn gió thoảng qua, ông lão biến mất trước mặt Vương Du. Nàng giật mình, quay lại muốn tìm chiếc xe ngựa thì cả con đường lúc trước cũng đã biến mất
Chết tiệt! Là ảo cảnh!
Hết cách, nàng đành phải đi vào trong tòa nhà
Chợt một mũi tên theo gió lao tới, nàng vội vàng tránh né, từ đâu lại có thêm một mũi, rồi lại một mũi nữa,nàng không ngờ, cứ như vậy hàng trăm mũi tên đã tập kích nàng được 5 ngày...
Khi chỉ còn nửa cái mạng, nàng cắn môi, cứ tiếo tục dùng sức tránh né như vậy nàng sẽ chết vì mất sức, hít một hơi sâu, nàng rút con dao găm trong người mạnh mẽ khắc vào giữa trán một bông hoa sen 7 cánh, miệng lẩm bẩm một lọai cổ ngữ kỳ bí, làm xong xuôi, nàng phun ra một ngụm máu, thần sắc bi thương
“Phụ thân, Du Nhi xin lỗi người, lời thề với người nữ nhi không giữ được”
Rồi sau đó những mũi tên như bị điểm huyệt, tất cả rơi xuống, một giọng nói phất phơ theo gió vang dội
“Khá lắm, đủ can đảm, bị kiệt sức đến mức chỉ còn nửa c kpái mạng cũng vẫn kiên quyết không mở phong ấn ra, ngươi đúng thật đặc biệt”
Nàng kinh hãi, ai đang ở đây? Sao nàng không cảm nhận được?
“Ai? Ai đang nói chuyện?”
Tức thì một bóng đen thù lù xuất hiện trước mặt nàng, ma không ra ma quỷ không ra quỷ
Vương Du “....”
Khụ, cái kia...là ma hả?