“ Ha ha, nói đến Thanh Long quốc chúng ta, ngươi có thể không biết đương kim thánh thượng là ai, cũng có thể không biết thái tử điện hạ là người phương nào, nhưng có một người, khắp đại lục ai cũng phải biết!”
“ Người kia, mười năm trước chính là phế vật Cố gia, Cố Nhược Vân!”
“ Nói đến Cố Nhược Vân này cũng thật là kỳ tích, nàng đã từng bị mọi người khinh thường, bị mọi người đánh, hiện giờ lại là người mà hai đại chế tài phải cúi đầu xưng thần! hai đại chế tài này cahcứ các ngươi cũng đã biết, đó là thống trị giả tối cao ở đại lục này!”
“ Vốn dĩ chế tài này có ở ba nơi, nhưng mà Tiên Địa thân là chế tài trong tam đại chế tài, lại từng người táng thân trong tay Cố Nhược Vân, nghe nói bởi vì Tiên Địa động vào bằng hữu của nàng, kết quả nàng lấy thực lực bản thân bao phủ toàn bộ Tiên Địa, giết hết không chừa người nào! Hơn nữa còn dẫn theo thế lực của mình tham gia chiến đấu ma nhân, đèu bị bọn họ hủy diệt hết thảy!”
“ Sở dĩ hiện tại Tây Linh đại lục chúng ta yên bình như thế này, cùng cái giá phải trả của Cố Nhược Vân không thoát khỏi quan hệ, đang tiếc chính là từ sau trận chiến ma nhân đó, Cố Nhược Vân liền rời đi nơi này, theo tin tức đang tin cậy, tựa như nàng đã đi Đông Nhạc đại lục..........”
Chỗ không xa phía trước, mọi ngươi vây xung quanh nghe người kể chuyện đến nỗi nước miếng bay tứ tung, kể về trận chiến đấu của một người vào mấy năm trước.
Nhóm quần chúng vây xem nghe thấy âm thanh người kể chuyện tình cảm mãnh liệt cũng không tự chủ được kích động lên, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc khát khao........
“ Nàng vốn là phế vật, cuối cùng lại đạt được thành tựu như vậy, nàng thật sự rất nỗ lực.”
“ Ai, đang tiếc, năm đó ta quả thực còn nhỏ yếu, không có tư cách tham gia trận chiến ma nhân, cũng không có vận khí nhận thức được tuyệt thế thiên tài kia, cho nên mục tiêu hiện tại của ta chính là nỗ lực tu luyện, hy vọng một ngày nào đó trong tương lai có thể được nàng chỉ điểm.”
Một vị nam tử trẻ tuổi bên trong đám người, chí hướng đầy mặt nói.
“ Ha ha, ngươi đừng có nằm mơ, ngươi không nghe câu người si nói mộng hay sao? Cố Nhược Vân đã đi Đông Nhạc đại lục, sao có thể xuất hiện ở nơi này? Chỉ có chí cao vô thượng trên đại lục, mới là nơi cường giả bọn họ tồn tại, còn chúng ta vẫn nên hảo hảo tu luyện đi.”
Mọi người đều cười ha ha, bọn họ nghĩ rằng khi một người đã đi Đông Nhạc đại lục liền sẽ không trở lai nơi này, như thế nào Cố Nhược Vân sẽ xuất hiện ở đây?
Cho nên, chỉ có nỗ lực tu luyện, mới có thể đi tới một mảnh đại lục khác, như vậy mới có cơ hội nhận thức nàng.
“ Đi thôi.”
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nhẹ nhàng vuốt ve tiểu gia hỏa trong lòng ngực, nhàn nhạt nói một câu.
Tiểu gia hỏa ô ô kêu hai tiếng, chợt đem đầu chôn trong ngực Cố Nhược Vân, vẻ mặt là một bộ dáng rất là hưởng thụ.
Thời điểm Cố Nhược Vân muốn rời đi, một đạo âm thanh đột nhiên vang lên bên tai nàng: “ Uy, có phải ngươi khinh thường bản công tử mộng tưởng hay không? các ngươi có phải đều cảm thấy đời này bản công tử không thể nhận thức vị tuyệt thế thiên tài kia hay không?”
Một nam tử trẻ tuổi mặt đỏ bừng, hung hăng trừng mắt mọi người xung quanh, chợt lại đem ánh mắt chuyển về phía Cố Nhược Vân đầy phẫn nộ.