Cố Nhược Vân có chút không biết nói gì, người này có thể bình thường một chút không? Chính là đối với Tá Thượng Thần, nàng cũng không có nhiều cảm giác không tốt lắm, dù sao nàng có thể cảm nhận được, nam nhân trước mắt chính là miệng thiếu đòn mà thôi. (L: ý nói là anh TTT này hay nói những lời làm người ta muốn đánh đó)
“Được rồi, chúng ta nói chính sự đi, có phải ngươi biết người vừa rồi hay không?”
Lời nói của thiếu nữ làm cho tươi cười trên mặt nam nhân yêu nghiệt chậm rãi biến mất, cặp mắt phượng nhẹ nhàng nheo lại, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ giơ lên cười lạnh.
Chính là rất nhanh, hắn đã thu liễm gió lốc bắt đầu khởi động trong mắt, nhẹ nhàng hít vào một hơi thật sâu, nói: “Tiểu Vân Nhi, chúng ta đổi cái địa phương lại nói.”
“Được.”
Trong mắt Cố Nhược Vân xẹt qua một chút kinh ngạc, lại cũng không nói thêm gì: “Vậy đi địa bàn của ta đi.”
... ...... ...
Trong sân, gió xuân nhẹ thổi, lá liễu nhẹ bay.
Vệ Y Y giống như không nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của người khác, ở bên cạnh Cố Nhược Vân vội trước vội sau, bưng trà rót nước, nếu người không biết, còn tưởng rằng nàng là tiểu nha hoàn của Cố Nhược Vân.
Tá Thượng Thần thu hồi ánh mắt kinh ngạc, dương môi cười: “Tiểu Vân Nhi, không nghĩ tới bản lĩnh của ngươi lớn như vậy, ngay cả Quỷ Y Vệ Y Y trong truyền thuyết đều thu vào trong môn, xem ra ta thật đúng là xem nhẹ ngươi.”
Đến cùng là ai ở bên ngoài nói nàng là phế vật?
Ngươi là thiên tài, vậy ngươi có thế làm cho Quỷ Y cam tâm tình nguyện hầu hạ ngươi sao?
Huống chi, nha đầu kia còn là muội muội của Cố Sanh Tiêu, muội muội của tên kia làm sao có thể sẽ là một phế vật? Ngẫm lại thì căn bản không có khả năng.
“Là chính nàng muốn đi theo ta,“ Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà, rồi sau đó buông chén trà, nói: “Hơn nữa, Vệ Y Y không phải thuộc hạ của ta, nàng chỉ là đến giúp ta làm việc thôi, sư môn của nàng chỉ có một, đó chính là Y Môn.”
“Xem ra ngươi có biết chuyện của Y Môn, Tá Thượng Thần khẽ cười nói: “Vậy ngươi cũng hẳn là biết tình huống của nàng, hiện tại Vệ Y Y là đối tượng truy nã của Y Môn, mặc dù Y Môn không có cường đại như Linh Tông, nhưng mà thực lực vẫn là có thể đánh đồng cùng Luyện Khí Tông, hiện tại người sư môn đều biết nàng trộm đi y học bảo điển, cho nên nàng lại cũng không cách nào về địa phương kia, hơn nữa Vệ Y Y đã từng trúng độc, ngay cả hiện tại độc tố đã giải, nhưng mà vẫn là làm cho thực lực của nàng giảm xuống rất nhiều, ngươi cùng với nàng nhất định có phiền toái không đếm được.”
Cố Nhược Vân có chút sửng sốt: “Chuyện của Quỷ Y, Y Môn cũng không biết, vậy vì sao ngươi lại biết nàng chính là Vệ Y Y bị Y Môn truy nã kia?”
“Trên đời này không có chuyện bổn hoàng tử không biết, nhưng mà…...” Hắn ngừng lại một chút, cười nói: “Thân phận của Quỷ Y cho dù là những người đó đoán cũng có thể đoán được, dù sao trừ bỏ người có được y học bảo điển ai còn có thể có y thuật xuất thần nhập hóa như thế? Về phần người Y Môn không có tìm đến, hoàn toàn là vì mấy năm nay Y Môn gặp phiền toái, các nàng không cách nào phân thân.”
Vệ Y Y trầm mặc một lúc lâu, hỏi: “Ngươi vừa rồi nói ta bị truy nã, là chuyện gì xảy ra?”
Năm đó, một đôi gian phu dâm phụ kia muốn thương tánh mạng của nàng, kết quả nàng chạy thoát đi ra ngoài, rời khỏi mảnh địa phương kia đi tới Thanh Long Quốc, cho nên sau này đã xảy ra cái gì, nàng là hoàn toàn không biết.
“Nữ nhi của môn chủ đời trước bị si ngốc, nghe nói là có ngươi làm, cho nên ngươi bị Y Môn truy nã, hạ lệnh truy nã này chính là tiểu sư muội của ngươi, cũng chính là môn chủ hiện nay của Y Môn.”
“Ngươi nói cái gì?”
Vệ Y Y cả người đều kích động, không thể tin được lắc lắc đầu: “Không có khả năng! Làm sao tiểu Đồng có thể si ngốc? Này tuyệt đối không có khả năng!”
Chương 114: Cường giả đến từ Linh Tông (tám)
Edit: kaylee
Cho dù nữ nhân Thiên Âm đê tiện kia vì y học bảo điển ra tay với mình, nhưng mà tiểu Đồng là nữ nhi duy nhất của sư phụ, làm sao ả có thể xá xuống tay với nàng? Phải biết rằng, năm đó nếu không có sư phụ, phỏng chừng bọn họ tuổi nhỏ đều đã chết ở trong tay đạo phỉ!
Tá Thượng Thần liếc mắt nhìn Vệ Y Y: “Nàng si ngốc là sự thật, hơn nữa ta có thể nói cho ngươi, là tiểu sư muội của ngươi làm, trong thiên hạ này, không có chuyện bổn hoàng tử không rõ ràng.”
Hận!
Vô tận hận ý giống như con kiến gặm cắn trái tim của Vệ Y Y, làm cho đôi mắt của nàng đỏ lên.
Kỳ thực, so với thù hận, càng nhiều hơn chính là tự trách.
Năm đó nàng bị đôi gian phu dâm phụ kia bắt đi, là tiểu Đồng nghe lén được bọn họ nói chuyện, mới biết được tất cả những gì nàng gặp phải, hơn nữa thiết kế cứu nàng ra, nếu không nàng căn bản trốn không thoát. Nhưng mà tiểu Đồng luyến tiếc Y Môn, không đồng ý rời đi cùng nàng.
Lúc đó, nàng còn đáp ứng tiểu Đồng, chờ sau khi thực lực của nàng khôi phục, chắc chắn trở về sư môn, cùng nàng cùng nhau vạch trần những người đó.
Ai biết vừa đi chính là mười năm.... ...
Nàng vốn cho rằng, đôi gian phu dâm phụ kia sẽ nhớ kỹ tình nghĩa của sư phụ, sẽ không làm khó tiểu Đồng, không nghĩ tới nàng thật sự là đánh giá bọn họ quá tốt…...
Tiểu Đồng vẫn là gặp phải bất trắc, nàng lại bởi vì việc năm đó mà thực lực rớt xuống nghìn trượng, rốt cuộc không thể quay về Y Môn......
“Thiên Âm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Sư phụ đối chúng ta ân trọng như núi, vậy mà hòn ngọc quý duy nhất trên tay ông, ngươi lại làm cho nàng trở nên si ngốc! Rồi sẽ có một ngày, ta sẽ giết tới Y Môn, mang theo tiểu Đồng rời đi! Chính là bây giờ còn không phải lúc…...”
Vệ Y Y hít vào một hơi thật sâu, bình ổn lại áy náy trong lòng, cắn chặt hàm răng từng từ từng chữ nói.
Thiên Âm không có giết tiểu Đồng, nói cách khác tạm thời tiểu Đồng không có nguy hiểm, hay là, ả còn muốn lợi dụng tiểu Đồng dẫn nàng đến, mà hiện giờ điều nàng có thể làm chính là tăng lên thực lực, tranh thủ sớm ngày trở về báo thù!
Tá Thượng Thần tán thưởng cười nói: “Tiểu Vân Nhi, Quỷ Y này quả thật không sai, rất có đầu óc, cũng không xúc động, biết phạm vi năng lực của bản thân, sẽ không lỗ mãng, thích hợp cho ngươi sử dụng, như vậy ta cũng yên tâm.”
Nói thật, hắn nói ra chuyện này, chính là vì khảo nghiệm Vệ Y Y, nếu nàng vì sự vọng động của bản thân mà đưa tới nguy hiểm cho Cố Nhược Vân, vậy hắn tuyệt sẽ không nương tay!
Nếu ai mang đến nguy hiểm cho nàng, vậy hắn..... Đương nhiên sẽ giết người nọ!
Vệ Y Y đương nhiên không biết bởi vì quyết định này, nàng nhặt trở về một cái mệnh, nếu không, cho dù là có gặp phải nguy hiểm lớn thế nào, Tá Thượng Thần cũng không có khả năng để cho nàng lưu lại.....
“Tá Thượng Thần, có phải ngươi nên nói một chút với ta thân phận của người mặc áo bào đen kia hay không?” Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Tá Thượng Thần: “Đừng nói với ta ngươi không biết hắn.”
Nghe nói như thế, tươi cười của Tá Thượng Thần lại biến mất, khuôn mặt lạnh xuống.
“Người kia... Đến từ Linh Tông!”
Linh Tông?
Trái tim của Cố Nhược Vân nháy mắt run rẩy một cái, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tinh xảo giống như yêu nghiệt của nam nhân.
“Ngươi nói, hắn là người của Linh Tông? Chẳng lẽ là ca ca gặp chuyện gì? Nếu không, vì sao người Linh Tông muốn giết ta?”
Tá Thượng Thần cười khổ một tiếng: “Linh Tông loại địa phương này không khác thế tục ở chỗ nào, tranh chấp quyền lợi, tranh chấp địa vị, những người đó không đối phó được ca ca của ngươi, đương nhiên muốn tìm đến uy hiếp của hắn, mà ngươi, chính là uy hiếp duy nhất của hắn!”
Cố Nhược Vân nắm chặt nắm tay, đời trước, nàng không cách nào bảo hộ người nhà, đời này, nàng tuyệt đối sẽ che chở người thân duy nhất trên đời này.