Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1716: Chương 1716: Đại kết cục (chín)




Edit: kaylee

Hắn giống như không có thấy cự long công kích về phía mình kia, đôi con ngươi tà mị vẫn nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân, giống như ở trong toàn bộ thiên địa, hắn có thể thấy chỉ có nàng.

Ầm!

Ngay tại thời điểm linh khí hóa thành cự long công kích về phía Tử Tà, bỗng nhiên, một bàn tay nắm đuôi cự long, mà ngay tại trong chớp mắt này, cự long dần dần trở nên hư vô ở trong tay nam tử, giống như khói trắng tiêu tán đi.

Nam nhân mặc áo bào màu đỏ, giống như máu tươi lộ ra khí huyết tinh nồng đậm, tóc bạc bay múa, mắt đỏ yêu dị lạnh lùng ngóng nhìn hắc bào nam tử phía trước.

"Thiên Bắc Dạ!"

Thương Minh nhìn về phía nam tử đột nhiên xuất hiện, sửng sốt một chút, sau đó chuyển ánh mắt về phía Tử Tà: "Hắn là thế nào xuất hiện ở trong trận pháp của ngươi?"

Tử Tà nhàn nhạt cười cười: "Rất đơn giản, ở trong trận pháp này, bất kỳ người Cửu Chuyển nào đều không thể đi ra ngoài, trừ phi ngươi tự phế thực lực, nhưng này đối với ngươi mà nói quá khó khăn, một khi ngươi phế đi thực lực, hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Mà ta không muốn để cho người thực lực kém vào trong trận pháp chịu chết, cho nên, người ngoài trận pháp muốn đi vào bên trong trận pháp này, cũng phải có được thực lực Cửu Chuyển."

Đây chính là nguyên nhân Thiên Bắc Dạ có thể đi vào trận pháp!

Thương Minh phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía tóc bạc nam tử đột nhiên xuất hiện, lạnh giọng nói: "Thiên Bắc Dạ, chẳng lẽ ngươi không biết cảm tình của Tử Tà đối với Cố Nhược Vân? Người này là tình địch của ngươi, vì sao ngươi phải cứu hắn?"

Theo lý thuyết, Tử Tà thân là tình địch của Thiên Bắc Dạ hẳn là đối thủ một mất một còn của hắn, mà lúc này, hắn lại xuất hiện cứu Tử Tà! Này thật sự có chút không hợp với lẽ thường.

Thiên Bắc Dạ nhìn Thương Minh, nói: "Cho dù hắn là tình địch của ta lại như thế nào? Ta chỉ biết là, đối với Vân Nhi mà nói hắn là đồng bạn cực kì quan trọng, chỉ bằng điểm này là đủ rồi! Ta sẽ không làm cho hắn chết ở trong tay của ngươi."

"Đồ điên, hai người các ngươi đều là đồ điên, vì một nữ nhân làm được đến loại trình độ này! Trên đời này nữ nhân vô cùng nhiều, không có nàng còn có ngàn vạn người khác, các ngươi cần gì làm như vậy?"

Sắc mặt Thương Minh có chút tức giận, hắn ta vĩnh viễn không quên được, nếu vạn năm trước không phải vì Cố Nhược Vân xuất hiện, hắn ta cũng sẽ không thể sống thê thảm như thế!

"Có một số việc ngươi không rõ, người nàng yêu, ta tất nhiên sẽ bảo vệ, người nàng hận, ta chính là dùng tất cả, cũng phải tru diệt vì nàng," Khóe môi Thiên Bắc Dạ nâng lên một độ cong: "Nhưng mà thật đáng tiếc, điểm này ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không thể hiểu rõ."

Từ vạn năm trước khi lần đầu gặp được nàng, cả đời này hắn đã nhất định luân hãm, lâm vào trong lốc xoáy tình cảm không cách nào tự kềm chế.

"Ha ha!"

Thương Minh cười ha ha hai tiếng: "Đúng, ta quả thật không hiểu những điều đó, nhưng mà, ta lại biết, chỉ cần cắn nuốt ngươi, luyện hóa ngươi thành lực lượng của ta, trợ giúp ta đột phá tới cảnh giới Đại Viên Mãn! Ta còn đang lo không cách nào đi ra ngoài tìm ngươi, ngươi lại tự động đưa lên cửa, một khi đã như vậy, ta sẽ không khách khí tiêu hóa lực lượng của ngươi."

Thiên Bắc Dạ không nói gì, mắt đỏ yêu dị lạnh lùng nhìn Thương Minh, sát khí trên người dần dần nồng đậm lên.

"Cẩn thận."

Phía sau hắn, Tử Tà nhịn không được lên tiếng, hắn nhìn chằm chằm hồng bào nam tử đứng ở trước mặt, nói: "Hiện giờ lực lượng của Thương Minh rất cường đại, ngươi tạm thời không cách nào chiến thắng hắn ta, cho nên, ngươi chỉ cần kéo dài thời gian là đủ rồi, chờ nha đầu tỉnh lại, chính là lúc kết thúc chiến đấu này."

Trước kia Tử Tà vĩnh viễn cũng không thể tưởng được, hắn sẽ có thời điểm lo lắng an nguy của Thiên Bắc Dạ. Dù sao trước kia, hắn đã lầm coi Thiên Bắc Dạ thành giết người hại Cố Nhược Vân, vì vậy tự nhiên vạn phần phòng bị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.