Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 242: Chương 242: Hạ Khởi dối trá (ba)




Edit: kaylee

Hạ lão gia tử vừa vọt vào đã nhìn thấy loại cảnh tượng này, ông đau lòng hét lớn một tiếng, thân mình vừa lóe lập tức đến phía sau Hạ Tử Hi, bàn tay to nhanh chóng dừng ở phía trên bờ vai của hắn, gắt gao đè lại: “Tử Hi, con đây là đang làm gì?”

“Phụ thân, người để cho con chết đi, con thật thống khổ, người để cho con chết đi.”

Hạ Tử Hi điên cuồng muốn tránh thoát giam cầm của Hạ lão gia tử, những ngày tháng này hắn quá thống khổ, đối với hắn mà nói, chết mới là một loại giải thoát. Nếu cả đời phải thừa nhận đau đớn như vậy, thậm chí liên lụy toàn bộ Hạ gia, vậy hắn tình nguyện đi tìm chết.

“Chết? Hạ Tử Hi, ngươi ****** muốn chết thì đừng nói là nhi tử của ta! Hạ gia chúng ta tuyệt đối không có loại người hèn nhát! Mà hành vi muốn đào thoát hiện giờ của ngươi có khác người hèn nhát ở chỗ nào? Ngươi đã từng vô cùng dũng mãnh kia đi đâu rồi? Khi nào thì trở nên yếu đuối như vậy? Những tháng ngày ngươi mắc bệnh, Ngọc nhi thừa nhận cho ngươi còn chưa đủ nhiều sao? Hắn chỉ là một đứa nhỏ mười mấy tuổi, vì người làm phụ thân ngươi mà ở bên ngoài bôn ba lao lực, ngươi lại đối đãi với hắn thế nào? Ngươi muốn làm hắn từ nhỏ không có mẫu thân, sau lại mất đi phụ thân? Ngươi xứng trở thành phụ thân của hắn sao?”

Cảm nhận được cảm xúc của Hạ Tử Hi dần dần vững vàng hơn, giọng nói của Hạ lão gia tử cũng mềm nhũn, ông than nhẹ một tiếng, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Tuy rằng Ngọc nhi rất có thiên phú, lại từ nhỏ thân thể không tốt không cách nào tu luyện, thế cho nên bị thế nhân coi là phế vật, nhưng cho dù hắn không có thực lực, cũng chưa từng yếu đuối, thậm chí rất nhiều lần gạt chúng ta vụng trộm tu luyện, mặc kệ người khác nhìn hắn thế nào, hắn cũng không hề từ bỏ, ngươi thì sao? Bởi vì một chút đau đớn đã chịu không được, đã muốn chết, ngay cả một đứa trẻ ngươi cũng không bằng!”

Thân mình Hạ Tử Hi mạnh mẽ chấn động, hắn chậm rãi ngã xuống đất, âm thanh nghẹn ngào nói: “Phụ thân, con biết là con thực xin lỗi Ngọc nhi, từ nhỏ không thể bảo vệ tốt hắn, hiện giờ, lại bởi vì chuyện của con mà bôn ba chung quanh, chỉ vì tìm được thần y có thể chữa khỏi bệnh của con, nhưng cơ thể của con bản thân con rõ ràng, cho dù là đại la thần tiên đến đây, cũng cứu không được, cần gì để một mình con liên lụy toàn bộ Hạ gia? Cho nên con mới muốn kết thúc sinh mạng này của mình.”

“Nếu ngươi thật tình cảm thấy thực xin lỗi Ngọc nhi, vậy thì không nên tìm chết! Đại lục to lớn như thế, sao ngươi biết không ai có thể chữa khỏi cho ngươi? Nếu ngươi thật tình vì Hạ gia, nhất định phải đứng lên! Một người hèn nhát, là không xứng làm phụ thân của Ngọc nhi!”

Đúng vậy, hắn là người hèn nhát!

So với nhi tử từ nhỏ đã kiên cường, hắn quả thật không xứng làm phụ! Chẳng những không thể che chở hắn (HLN), ngược lại cuối cùng, còn liên lụy nhi tử còn nhỏ tuổi kia của mình vì hắn (HTH) làm nhiều việc như vậy.............

Nhưng hắn thì sao? Không chỉ không nghĩ tới sự trả giá của Ngọc nhi, thậm chí yếu đuối muốn trốn tránh!

Hắn thật sự không phải một nam nhân!

Cố Nhược Vân đứng ở cửa, ánh mắt nhìn về phía nam tử té trên mặt đất, mày nhẹ nhàng nhíu lại, nếu nàng không có đoán sai, nam nhân này chính là thiếu chủ Hạ gia, phụ thân của Hạ Lâm Ngọc!

Mặc kệ Hạ Lâm Ngọc có phải đệ đệ bản thân muốn tìm hay không, nhưng mà người này, đều phải cứu!

Nguyên nhân, chỉ vì nhi tử của nam nhân tên là Hạ Lâm Ngọc!

“Đúng rồi.”

Bỗng nhiên, Hạ lão gia tử giống như là nghĩ tới cái gì, vội vàng quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, mắt mang theo mong ước nói: “Cố nha đầu, lão nhân ta có thể cầu ngươi giúp một việc hay không? Nghe nói Quỷ Y có thể trị tất cả kỳ nan tạp chứng (L: nói chung là chứng bệnh lạ) trên thiên hạ, không biết có thể giúp mời Quỷ Y tới cứu con ta được không? Chỉ cần ngươi có thể giúp, chuyện gì ta cũng có thể đáp ứng ngươi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.