Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1290: Chương 1290: Nàng còn chưa chết 2




Những người trong các thế lực vây xung quanh bên nhau, lẳng lặng chờ đợi tả sứ đại nhân lên tiếng.

Bên trong đám người, Mộ Dung Thiến nhìn tất cả các thế lực trên Thiên Sơn, cũng không có phát hiện ra thân ảnh nàng chán ghét, trên mặt không nhịn được vui sướng, hưng phấn nói: “ Tiện nhân Cố Nhược Vân đáng chết kia không có ở nơi này, khẳng định nàng đã táng thân trong tháp thí luyện.”

Càng nghĩ nàng càng kích động, liền cười to ra tiếng.

Lúc này đây, Ôn Nhã không còn phản bác Mộ Dung Thiến, trên mặt nàng mang theo tươi cười ưu nhã như cũ, mắt đẹp nhìn tả sứ đại nhân trên đài cao.

Tầng thứ năm của tháp thí luyện, nghe nói bên trong có một con linh thú rất cường dại.

Bằng vào lực lượng của Cố Nhược Vân, căn bản không có khả năng đi ra!

Cho nên, Mộ Dung Thiến nói cũng không sai, xác thật nàng đã táng thân trong tháp thí luyện kia.

“ Nếu các ngươi đều đã đi ra, ta tới để tuyên bố kết quả khảo hạch lần này.” Tả sứ nhìn toàn bộ sân, cũng không phát hiện thân ảnh đám người Cố Nhược Vân, trong lòng nhẹ thở ra đồng thời lại có chút áy náy.

Nhưng là vì ngyà sau để cho nàng không xúc phạm tới Nguyệt nhi, hắn cũng chỉ có thể làm như thế.

“ Đội ngũ đi vào gồm mười đội, đi ra chỉ còn năm đội, mặt khác số lượng của đội ngũ cũng vừa khéo, những người táng thân trong tay linh thú, chúng ta cũng chỉ có thể tiếc hận cho bọn họ.”

Nghe thấy kết quả này, trong lòng các thế lực đều có chút không dễ chịu.

Đương nhiên, bọn họ cũng không phải tiếc hận vì đối thủ, mà là.....

Thí luyện Ẩn Môn rất là đáng sợ! không cẩn thận một chút liền chết không có chỗ chôn! Hiện tại, không biết kế tiếp chờ đợi bọn họ sẽ là cái gì.

Chẳng lẽ, cuối cùng chỉ có thể vượt qua ba trận khảo hạch mới có thể sống sót?

Nghĩ đến kết quả này, mọi người đều nắm chặt tay, trên khuôn mặt mang theo thần sắc khẩn trương.

“ Được, hiện tại chúng ta bắt đầu khảo hạch kế tiếp! Sau đó......”

“ chậm đã!”

Thời điểm tả sứ sắp sửa tuyên bố khảo hạch cuối cùng, thì mọt đạo tiếng nói thanh lãnh bỗng nhiên từ phía sau truyền đến, làm thân thể hắn cứng lại, có chút không dám tin quay đầu nhìn lại.

Sau khi nhìn thấy dung nhan thanh lãnh của nữ tử kia, trái tim tả sứ run rẩy lên.

Sao có thể?

Vì sao nàng còn có thể sống sót trở về?

Đi vào tầng thứ năm của tháp thí luyện, căn bản chính là có đi mà không có về!

“ Các ngươi tuyên bố kết quả có phải quá sốt ruột rồi hay không?” Sở La cười lạnh một tiếng, “ Thời gian còn vài chung trà, đã muốn tuyên bố kết thúc sao? Chẳng lẽ ngươi xác định chúng ta nhất định sẽ chết trong tháp thí luyện.”

Sắc mặt tả sứ biến đổi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, hắn hít sâu một hơi, khuôn mặt có chút khó coi nói: “ Nếu các ngươi cũng đã đi ra, trước tiên hãy đi xuống, tiếp theo ta còn phải công bố tỷ thí kế tiếp.”

Từ sau khi Sở La biết hành vi của tả sứ, không nhịn được đối với hắn khịt mũi coi thường, không nghĩ tới Ẩn Môn từ trước đến nay không màng thế sự, cũng sẽ bất công như thế.

Vì lợi ích của bản thân, liền muốn tổn thương sinh mạng của người dự thi!

“ Nàng còn chưa chết!”

Mộ Dung Thiến phẫn nộ: “ Nữ nhân này rốt cuộc gặp vận cứt chó gì, nhiều lần sống sót xuất hiện ở nơi này! Nàng hẳn là đã sớm chết mới phải? Chẳng lẽ vận khí của nàng rất tốt, bị truyền tống tới tầng thứ nhất?”

Nàng cũng không biết Ôn Nhã cùng tả sứ có ước định, cho nên nàng suy nghĩ nửa ngày, cũng chỉ nghĩ tới kết quả này.

Không sai!

Khẳng định là vận khí của Cố Nhược Vân rất tốt mới còn sống, giống như là vào sâu trong núi, nàng tìm một cái sơn động tránh đi, cũng không ai có thể phát hiện nàng (CNV)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.