Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1409: Chương 1409: Quận Vương phủ 2




Thân phận Tá Thượng Thần cao quý, cho dù chính mình tới cửa cầu hôn, sư phụ hắn cung chưa chắc đáp ứng! Cho nên, biện pháp duy nhất chính là làm hắn yếu Tô Lâm! Chỉ có như thế, mới có khả năng Tô Lâm gả cho hắn!

Từ đây về sau, Quận Vương phủ cũng sẽ nước lên thì thuyền lên theo!

Kỳ thật, đối với Tô Lâm, thật ra Quận Vương có tin tưởng rất lớn, nha đầu này cho dù kiêu ngạo tùy hứng nhưng lớn lên cũng không kém, bằng không cũng không được xưng là đệ nhất mỹ nhân Thiên Nguyệt đế quốc, nếu có thể thay đổi tính tình điêu ngoa tùy hứng, tất nhiên Tá Thượng Thần cũng sẽ coi trọng nàng.

Không có một người nam nhân nào, có thể đối với mỹ mạo của nữ tử mà làm lơ.

Liền tính là chính mình, cho dù yêu thương mẫu thân Tô Lâm nhưng vẫn như cũ có nữ nhân khác! Chỉ là những nữ nhân đó trong cảm nhận của hắn phân lượng không đủ mà thôi, nhiều lắm cũng là công cụ hắn dùng để giải quyết sinh lý.

Đương nhiên, hiện tại Tá Thượng Thần không có tiếp nhận Tô Lâm, là bởi vì nha đầu này tính tình quá mức ác liệt, nếu nguyện ý thay đổi mà nói có thể sẽ là người trưởng thành.

Nghĩ nghĩ, Quận Vương không nhịn được nở nụ cười, tươi cười kia mang theo mười phần tự tin.

“ Được, Lâm nhi, ngươi đi xuống đi, nhớ rõ lời vi phu đã nói.”

“ Vâng, phụ thân.”

Tô Lâm gắt gao cắn môi, cúi đầu lui xuống.

Thay đổi tính cách sao?

Nếu để cho Tá Thượng Thần tiếp nhận nàng, vô luận bắt nàng làm cái gì nàng đều nguyện ý.

Nghĩ vậy, Tô Lâm gắt gao nắm tay, đôi mắt tràn ngập tàn nhẫn hiện lên môt tia kiên định.

“ Nha đầu này nhất định phải mài giũa một chút, mong rằng nàng đừng làm cho ta thất vọng.”

Nhìn bóng dáng Tô Lâm rời đi, Quận Vương bất đắc dĩ lắc đầu, chợt hướng ngoài cửa đi đến.

“ Tiểu Vân nhi, chúng ta tới rồi, nơi này chính là Quận Vương phủ.”

Bên ngoài Quận Vương phủ, tuyệt thế yêu nghiệt một thân màu hồng dừng bước chân, đôi mắt hắn chuyển hướng về phía thanh y nữ tử bên cạnh, chậm rãi nâng khóe môi, mắt phượng hàm chứa ý cười: “ Quận Vương này cùng sư phụ ta đều là người quen biết, nếu có được hắn trợ giúp, vậy ngươi muốn tìm Thiên Bắc Dạ cũng dễ dàng hơn.”

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày, đi theo phía sau Tá Thượng Thần bước vào.

Mới vừa tiến vào Quận Vương phủ, liền có một đạo âm thanh kiều diễm từ phía trước truyền đến, chợt nhìn thấy thân ảnh nhanh nhẹn giống như bướm trắng đi đến, trên dung nha kiều diễm tràn đầy tươi cười sáng lạng.

“ Thần ca ca, ngươi đã trở lại?”

Khi nói lời này, nàng liếc nhìn Cố Nhược Vân đứng bên cạnh, đáy mắt hiện lên một tia oán độc, nhưng bởi vì lời nói lúc trước của Quận Vương lại không dám biểu lộ ra ngoài.

Tá Thượng Thần có chút kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng dựa theo tính tình của Tô Lâm sau khi nhìn thấy Cố Nhược Vân khẳng định sẽ vung tay đánh nhau, cho nên dọc đường đi Tá Thượng Thần đã hoàn toàn chuẩn bị tốt, không nghĩ tới nàng giống như là không có chuyện gì phát sinh như hắn nghĩ.

Trên thực tế, Tô Lâm tuy từ nhỏ kêu ngạo tùy hứng, nhưng ngại có Quận Vương phủ ở chỗ này, nên không có người nào dám can đảm nói nàng một câu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.