Trong ngự thư phòng, không khí nghiêm cẩn, một người hộ vệ đứng trước nam tử hoàng bào, hướng hắn bẩm báo tin tức mà chính mình nghe được.
Hoàng đế Thiên Nguyệt trầm mặc nửa ngày hỏi: “ Không có khả năng, Cố Nhược Vân cũng không phải là từ trên trời giáng xuống, như thế nào một chút tin tức cũng đều không có? Ngươi xác định đã hởi thăm tất cả, không để sót nơi nào?”
“ Khởi bẩm bệ hạ, tin tức thuộc hạ hỏi thăm đều bắt đầu từ trước khí tranh đấu với thiên kim Tô Lâm Quận Vương phủ, lúc trước mọi chuyện đều trống rỗng, trừ bỏ Tá Thượng Thần từng đến nhờ cậy Quận Vương phủ, không có bất luận kẻ nào nhận thức nàng, giống như nàng từ trên trời giáng xuống! Hơn nữa không chỉ có như thế, liền bối cảnh thân phận của Tá Thượng Thần kia ta cũng không thể điều tra ra.”
Hoàng đế Thiên Nguyệt nhíu chặt mày, con ngươi thâm thúy hiện lên một tia sáng khác thường.
“ Không có người nào xuất hiện từ trống rỗng, chẳng lẽ bối cảnh hai người này quá mức cường đại, có cường giả chặn lại tin tức phát ra? Mà có thể làm được như thế cũng chỉ có Minh Phủ!” hoàng đế Thiên Nguyệt nói tới đây, mày kiếm mới buông lỏng ra nói, “ Ngươi đi xuống đi, đã có người không cho ngươi điều tra bối cảnh nàng, cũng chỉ có thể từ bỏ! Nếu không, ta sợ là sẽ trêu chọc cường giả sau lưng nàng, sợ sẽ mang tai ương đến cho Thiên Nguyệt đế quốc.”
“ Tuân chỉ.”
Hộ vệ củng củng nắm tay, xoay người lui xuống.