Edit: kaylee
“Nha đầu, kỳ thực lấy thiên phú của ngươi, rất nhanh sẽ trưởng thành lên, chỉ là về sau ta không ở bên cạnh ngươi, ngươi nhất định phải bảo vệ tốt bản thân,“ Tử Tà nhợt nhạt cười, llêqquýđônn trong giọng nói kia hàm chứa không nỡ: “Mỗi lần ta nhìn thấy ngươi, đều là cả người đầy vết thương, đợi đến khi nào, ngươi mới có thể trân trọng bản thân?”
“Tử Tà, nói với ta, rốt cuộc ngươi phải trả giá gì? Còn có có phải ngươi dùng phương pháp gì đó mạnh mẽ tăng lên thực lực hay không?”
Cố Nhược Vân nắm tay của Tử Tà không dám buông ra, sợ vừa buông ra, nam nhân trước mặt sẽ thấy hắn rời đi.
Giờ khắc này, nàng sợ, thật sự sợ!
Cho dù kiếp trước đối mặt với tử vong, nàng cũng chưa từng có khiếp đảm qua.
“Ngươi yên tâm, ta cũng không có hoàn toàn rời đi ngươi, ta chỉ là đổi một loại phương thức khác, bồi ở bên cạnh ngươi, chính là lại không cách nào giúp ngươi chiến đấu, cũng không cách nào bảo vệ ngươi.”
Nha đầu kia, có nhiều kẻ địch như vậy, sao làm cho hắn yên tâm rời đi?
“Thật có lỗi, nếu không phải ta đi đến chỗ này, ngươi cũng sẽ không thể……..” Trong lòng Cố Nhược Vân tràn đầy áy náy, càng nhiều hơn chính là hối hận.
Nếu không phải lúc trước bị Thiên Thánh dẫn dắt đến đây, thì sẽ không liên lụy đến Tử Tà.
“Không,“ Tử Tà lắc lắc đầu, suy yếu cười cười: “Nha đầu, chuyện này không có quan hệ gì với ngươi, hấp dẫn ngươi tới này cũng không phải là Thiên Thánh, y cũng là trong lúc vô tình theo khí tức của ngươi buông xuống ở đây, cho dù ngươi không đến lăng mộ, y cũng có thể xuất hiện ở trước mặt của ngươi, trong lăng mộ này, quả thật có vài thứ hấp dẫn ngươi, chỉ là còn ở phía sau mà thôi, đáng tiếc, lộ trình phía sau, cần dựa vào một mình ngươi đi tiếp.”
Khụ khụ!
Tử Tà ho khan hai tiếng, một ngụm máu tươi ho ra, ở trên mặt đất kia, nhìn thấy vô cùng ghê người.
“Tử Tà, sẽ không, ngươi sẽ không rời đi ta, nhất định có biện pháp cứu ngươi, ngươi nói với ta, nhất định sẽ có biện pháp.”
Kiếp trước, nàng không cách nào bảo vệ mẫu thân, càng là ngay cả đệ đệ cũng chết ở trước mắt nàng, sau khi trùng sinh, lqd nàng đã thề, đời này kiếp này, sẽ không bao giờ làm cho bất luận kẻ nào bởi vì nàng mà hy sinh nữa.
Nhưng hôm nay, tiểu Dạ vì nàng mà ngủ say bất tỉnh, ngay cả Tử Tà..........
Không!
Nàng tuyệt đối sẽ không để cho Tử Tà rời đi!
Cho dù là……. Làm cho nàng trả giá sinh mệnh!
“Nha đầu.”
Tử Tà nâng tay kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, môi lạnh như băng nhẹ nhàng dừng ở phía trên cái trán của nữ tử, tươi cười của hắn tà mị mà động lòng người, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lau đi nước mắt ở khóe mắt nữ tử.
“Ta nói rồi, ta không rời đi, chính là đổi một loại phương thức khác làm bạn với ngươi mà thôi.”
Hắn lại như thế nào, thật sự bỏ được rời nàng mà đi?
“Tử Tà!”
Mắt thấy thân mình Tử Tà đổ xuống mặt đất, Cố Nhược Vân nhanh chóng bước lên phía trước đỡ được hắn, một khắc kia, nàng lo lắng đau đớn, giống như trài tim của mình bị xé thành mảnh nhỏ, đau đến mức nàng không cách nào tự kềm chế.
Rồi sau đó, ở dưới tầm mắt của nàng, thân thể Tử Tà bị một vầng sáng màu tím bao phủ, vầng sáng kia càng lúc càng lớn, l^q”đ chờ sau khi vầng sáng kia biến mất một con Phượng Hoàng tôn quý mà xinh đẹp xuất hiện ở bên cạnh thân thể của nàng. Phượng Hoàng có chút không nỡ liếm tay của Cố Nhược Vân, hình như làm cáo biệt cuối cùng.
Sau đó, hắn giống như là mỏi mệt, dần dần nhắm hai mắt lại, không có một chút sức sống nằm trên mặt đất.......
“Tử Tà?”
Cố Nhược Vân đứng lên, lảo đảo vài bước, ánh mắt có chút dại ra nhìn Phượng Hoàng nằm trên mặt đất.
Cho dù lúc trước trong nháy mắt Thiên Bắc Dạ ngã xuống, nàng cũng thương tâm muốn chết, nhưng mà, tiểu Dạ chỉ là lâm vào ngủ say, chỉ cần tìm được Địa Ngục Chi Liên là có thể làm cho hắn thức tỉnh.........
Nhưng mà, Tử Tà lại là……. Đã chết?
Truyện được edit tại!
p/s: đoán xem Tử Tà có chết không nà????