Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 376: Chương 376: Võ Hoàng, khiếp sợ bốn phương (năm)




Edit: kaylee

Hiển nhiên Cố Nhược Vân hiểu được suy nghĩ của Lam Vũ Ca, vội vàng giải thích nói: “Kỳ thực đây là con có vận khí tốt, vài ngày trước con chiếm được một kỳ trân dị bảo, là kỳ trân dị bảo kia trợ giúp con tới Võ Vương cao cấp đỉnh phong, cho nên con mới có thể dùng thời gian một tháng đột phá.”

Vận khí tốt?

Lam Vũ Ca lắc lắc đầu, cho tới bây giờ bà đã không tin vào vận khí, Cố Nhược Vân có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tăng lên nhanh như vậy, tuy có chút liên hệ với vận khí của nàng, nhưng mà tuyệt không chỉ dựa vào vận khí.

Hơn nữa, thông thường sau khi người trẻ tuổi được người khác biết mình tăng lên thực lực nhanh như vậy, khẳng định sẽ không nói ra bản thân mượn dùng vật bên ngoài, chỉ biết ôm tất cả công lao về mình, mà nàng, lại giải thích vì sao có thể đột phá nhanh như vậy, hơn nữa còn đẩy cho vận khí.

Người trẻ tuổi không kiêu ngạo tự đắc như thế, rốt cục Lam Vũ Ca cũng hiểu rõ, vì sao nàng có thể trưởng thành cho tới hôm nay...........

“Ngoại tổ mẫu,“ Cố Nhược Vân nhìn thấy Lam Vũ Ca đi ra, đứng lên từ trong ngực của Thiên Bắc Dạ, nghênh đón: “Ngày mai là sinh thần của người, ngoại tổ mẫu người cùng ta cùng đi tham gia đi.”

Lam Vũ Ca nao nao, giữa mặt mày lộ ra ưu thương: “Vân Nhi, ngoại tổ mẫu đã nói qua, mặc kệ con nói cái gì, ta đều sẽ không rời đi phía sau núi này.”

Đây là trừng phạt bà đối với bản thân...........

“Chẳng lẽ ngoại tổ mẫu người thật sự không muốn gặp lão gia tử kia như thế?” Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày: “Tuy rằng người đang trừng phạt bản thân, nhưng lại không gặp mặt người yêu, như vậy làm sao không phải là đang trừng phạt những người khác? Nếu người chân chính muốn báo thù vì mẫu thân, thì không nên giống như một người nhu nhược núp ở phía sau núi, mà là dũng cảm đối mặt với tất cả hiện thực, hơn nữa làm cho Đông Phương thế gia càng ngày càng cường đại hơn, chỉ có gia tộc cường đại mới có thể báo thù vì nàng.”

Biến cường?

Lam Vũ Ca giật mình, thế lực kia cường đại như thế, bọn họ thật sự có thể chống cự với họ sao?

Đây là chuyện Lam Vũ Ca thế nào cũng không cách nào tưởng tượng đến.

Chính là..........

Nhìn miệng cười tươi đẹp rực rỡ của thiếu nữ trước mắt, mặt mày Lam Vũ Ca sinh ra một cơn xúc động.

Có lẽ nha đầu kia, có thể trở thành hi vọng báo thù duy nhất của bà……...

“Đúng.”

Lam Vũ Ca nở nụ cười, mặt mày cong cong, sóng mắt mênh mông: “Vậy ngoại tổ mẫu đáp ứng con, ngày mai sẽ cùng con xuống núi.”

“Được, chúng ta đây đợi đến thời khắc sinh thần thì rời đi, để cho lão gia tử kia lại gấp một hồi.”

Cố Nhược Vân chớp mắt, khóe môi nâng lên một độ cong.

Từ đầu tới cuối, Thiên Bắc Dạ đều không có mở miệng nói thêm một câu, đôi mắt phượng màu đỏ gắt gao đuổi theo bóng dáng của thiếu nữ, khuôn mặt đẹp tuyệt thế giương lên tươi cười ấm áp.

“Tiểu Vân, cả đời này, mặc kệ nàng muốn làm gì, ta đều sẽ, không rời không bỏ làm bạn bên người nàng.”

.............

Đêm tối, ngôi sao lưa thưa.

Trong Đông Phương thế gia đèn đuốc sáng trưng, ánh nến lóe ra.

Mọi người đều biết tối nay Lam Vũ Ca ẩn cư đã lâu ở phía sau núi sẽ hiện thân, vì nịnh bợ cường giả đứng đầu chân chính này, thủ lĩnh của phần đông thế lực đều mang theo nữ tử chưa thành hôn nhà mình tham dự buổi dạ tiệc (tiệc tối) này, muốn mượn dùng Lam Vũ Ca đẩy mạnh tiêu thụ cô nương nhà mình cho Đông Phương Thiếu Trạch.

Cho dù tất cả mọi người đều biết rõ ràng tâm tư trong lòng của người bên cạnh mình, nhưng mà ở dưới trường hợp này, vẫn là không quên hư tình giả ý một phen, hơn nữa khách sáo ca ngợi mĩ mạo tài tình của nữ tử bên người đối phương một chút.

Lúc này, lão gia tử không còn hình tượng uy nghiêm sắc bén như trước nữa, đôi mắt chờ mong mà khẩn trương nhìn chăm chú vào ngoài cửa, ngay cả mọi người đến bắt chuyện cũng bỏ mặc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.