Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 76: Chương 76: Võ Vương đối Võ Vương (hai)




Cố Nhược Vân mỉm cười, mắt trong veo nhìn nam tử mặc áo bào đen đứng ở phía trước: “Mặc kệ ta có phải không phải đang trì hoãn thời gian, nhưng mà ngươi trước khi giết ta, hẳn là vẫn nên nói với ta tên của ngươi đi?”

“Tên của ta?” Nam tử mặc áo bào đen cười lạnh một tiếng: “Tên của ta, ngươi không xứng biết! Cố Nhược Vân, cho dù ngươi kéo dài thời gian thế nào cũng không có tác dụng, không có người có thể cứu được ngươi……...”

“Ai nói không có người có thể cứu được nàng?”

Bỗng nhiên, tiếng gầm giận dữ truyền đến từ phía sau Cố Nhược Vân, rồi sau đó mọi người liền nhìn thấy cha con La gia mang theo mấy vạn tinh binh từ trong đám người đi tới, giống như là thương lượng tốt, tất cả mọi người nhường ra một con đường, để cho bọn họ có thể thuận lợi tiêu sái đến bên cạnh Cố Nhược Vân.

Trong phút chốc, mấy vạn tinh binh rút ra vũ khí, bao vây Lăng Ngọc và nam tử mặc áo bào đen.

“La Tướng Quân,“ Vẻ mặt của Lăng Ngọc có chút khó coi: “Ngươi thân là đại tướng một quốc gia, lại có thể lấy việc công làm việc tư, dùng quân đội hoàng gia quan báo tư thù!”

La Tướng Quân ‘bá’ một tiếng rút ra đại đao, ‘phanh’ một tiếng cắm vào trong đất trước mặt, hắn thân mang khôi giáp, uy phong lẫm lẫm, giống như một pho tượng chiến thần che ở trước mặt Cố Nhược Vân.

“Ai nói bản Tướng Quân lấy việc công làm việc tư, quan báo tư thù? Bản Tướng Quân là đang bảo hộ Thanh Long Quốc!” Hắn cười lạnh nhìn nam tử mặc áo bào đen: “Một người không biết lai lịch lẫn vào Thanh Long Quốc ta, thân là Tướng Quân của Thanh Long Quốc, đương nhiên phải tra ra manh mối của việc này, ai biết hắn có phải hay không gây tổn hại đến an toàn của bệ hạ! Cho nên, ở trước khi không có điều tra rõ ràng thân phận của ngươi, mời ngươi đi theo ta một chuyến.”

Trên người nam tử mặc áo bào đen quanh quẩn hơi thở âm lãnh, con ngươi giống như rắn độc tập trung vào thân thể giống như một tòa núi cao của La Tướng Quân, giọng nói khàn khàn nói: “Lão phu không muốn sinh ra mâu thuẫn với quân đội một quốc gia, nếu ngươi thức thời lập tức cút ngay! Nếu không mà nói, lão phu giết ngươi trước!”

Nháy mắt, sát khí sắc bén cuốn về phía La Tướng Quân.

Ở dưới luồng sát khí kia, La Tướng Quân sắc mặt trắng bệch, thân thể có chút đứng không nổi, nhưng nghĩ tới bản thân tốt xấu gì cũng là đại tướng một quốc gia, ở trước mặt nhiều dân chúng như vậy bị người đè ép xuống chẳng phải là rất khó xem? Vì vậy hắn thẳng lưng mình, thẳng tắp đứng ở trước mặt hắc bào nam nhân.

“Cố Nhược Vân, ngươi không sao chứ.”

La Âm vội vàng đi đến bên người Cố Nhược Vân, có chút lo lắng hỏi: “Người này là loại người nào? Vì sao hắn muốn giúp Lăng Ngọc giết ngươi?”

Nàng cũng không cho rằng bằng vào năng lực của Lăng Ngọc có thể mời đến cường giả như vậy.

“Không rõ ràng,“ Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: “Hơi thở trên người hắn thật xa lạ, ta cũng chưa từng thấy, cho nên không biết mục đích của hắn là cái gì.”

La Âm vỗ vỗ bả vai của Cố Nhược Vân, lời thề son sắt cam đoan nói: “Mặc kệ như thế nào, ngươi yên tâm, nơi này tốt xấu gì cũng là Thanh Long Quốc, cha ta cũng là một trong hai Tướng Quân, binh lực trong tay không thể yếu hơn lão bất tử Cố gia kia, còn không có người dám can đảm giết người ở Thanh Long Quốc trước mặt cha ta.”

“Vậy nhưng chưa hẳn.”

Trong mắt Cố Nhược Vân lộ ra ngưng trọng: “Thực lực của đối phương quá mạnh mẽ, mà đối với loại cường giả ở cấp bậc này mà nói, binh lực dù nhiều cũng không có tác dụng gì.”

Những người chưa đến cấp Võ Vương là tuyệt đối không biết chỗ khủng bố của thực lực này, cho dù là đối mặt với trăm vạn hùng binh, hắn đều có thể giết sạch sẽ. Nhưng mà, vì cứu bản thân, cha con La gia không tiếc trở mặt với cường giả Võ Vương, vẫn là làm cho trong lòng nàng tràn ngập cảm động.

Nhưng mà, chỉ cần La Tướng Quân có thể quấn hắn kéo dài thời gian, vậy có hi vọng chuyển bại thành thắng.... .....

Chương 105: Võ Vương đối Võ Vương (ba)

Edit: kaylee

Nhưng mà.... ...... ....

Cố Nhược Vân hơi hơi nheo mắt lại, dùng linh hồn truyền âm nói: “Tử Tà, nếu lát sau cha con La gia có nguy hiểm, cũng đừng để ý nhiều như vậy, cứu người quan trọng hơn, tuy rằng ta muốn dùng bọn họ quấn cường giả Võ Vương kéo dài thời gian, nhưng mà, ta không hy vọng cha và nữ nhi bọn họ bởi vì ta mà gặp phải nguy hiểm gì, cho nên, đến lúc đó xin nhờ ngươi.”

Nếu có thể, Cố Nhược Vân là không tính toán dùng Tử Tà chiến đấu, trừ phi đến tình huống không thể cứu vãn được.

Trong linh hồn, yên lặng một lát, rồi sau đó truyền ra giọng nói tà mị của nam nhân: “Được, ta hiểu được……..”

... ...... ......

“Ha ha!”

La Tướng Quân cười to hai tiếng: “Kỳ thực, bản Tướng Quân cũng không muốn cùng ngươi là địch, hiện tại chỉ cần ngươi cùng ta đi một chuyến, chờ sau khi ta điều tra rõ thân phận của ngươi, đương nhiên sẽ thả ngươi.”

“Hừ!”

Hai mắt của nam nhân mặc áo bào đen lạnh xuống, âm trầm nói: “Xem ra, ngươi là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, ngươi bảo vệ nàng như thế, vậy….... Lão phu cũng chỉ có thể ngươi về Tây thiên trước.”

Bá!

Thân thể của nam nhân giống như quỷ mỵ nhanh chóng lao về phía La Tướng Quân, giọng nói âm lãnh kia giống như ngay ở bên tai.

“Một Võ Tướng sơ cấp, cũng dám càn rỡ ở trước mặt lão phu, hiện tại lão phu ngược lại muốn nhìn xem, ngươi có thực lực gì mang lão phu đi!”

Nhưng mà, hắn còn chưa đi tới trước mặt La Tướng Quân, đã bị quân đội hoàng thành ngăn cản đường đi.... .....

“Một đám kiến hôi, cút cho lão phu!”

Ầm!

Một tiếng hét giận dữ từ trong miệng nam tử mặc áo bào đen truyền ra, đâm vào ngực của mọi người, giống như là bị tảng đá đánh trúng, mọi người hung hăng ngã văng ra ngoài, rồi sau đó máu tươi từ trong mũi miệng chảy ra, bộ dáng kia đặc biệt dọa người.... .....

Tuy rằng sớm biết rằng thực lực của cường giả Võ Vương, nhưng mà, hiện giờ nhìn thấy đối phương chỉ rống to một tiếng đã tạo thành hiệu quả như vậy, La Tướng Quân không khỏi toát ra một thân mồ hôi lạnh.

Nhưng mà, tình hình không cho phép hắn lùi bước, mà hắn cũng sẽ không lùi bước.

Cố Nhược Vân mày càng nhăn càng chặt, rũ mắt nói: “Tử Tà, ngươi làm tốt chuẩn bị xuất chiến.”

“Yên tâm đi, ta đã chuẩn bị tốt, nếu hắn có nguy hiểm ta sẽ lập tức ra tay.”

Tiếng nói tà khí của nam nhân chậm rãi lọt vào tai, sau khi nghe nói như thế, trái tim của Cố Nhược Vân giống như kì tích mà yên ổn xuống.

Nàng biết, có Tử Tà ở đây, tuyệt đối không có vấn đề gì.... ...... ....

“Tiểu tử, ngươi cho rằng bằng vào quân đội rác rưởi này, là có thể ngăn cản được lão phu?” Nam tử mặc áo bào đen cười lạnh một tiếng, khuôn mặt âm trầm, nói: “Người lão phu muốn giết, ai đều không thể bảo vệ được! Cho nên, ta lại cho ngươi một cơ hội, lập tức cút cho ta!”

“Ha ha!”

Tiếng cười của La Tướng Quân vô cùng sảng khóai, càng là lộ ra uy vũ khí phách của quân nhân.

“Bản Tướng Quân thân nhập chiến trường, gặp được vô số nguy hiểm, nếu sợ chết, cũng sẽ không thể đứng ở địa vị này cho đến bây giờ! Ta không phải là lão thất phu Cố gia kia, lão thất phu kia hoàn toàn là đạt được âm đức của tổ tông cùng vĩ đại của Cố Thiên con lão mới trở thành Tướng Quân một quốc gia, nhưng ta thật là thông qua bản thân từng bước từng bước đi tới! Cho nên, ngươi cho rằng bản Tướng Quân sẽ là loại người hèn nhát ném bỏ binh lính không để ý, lâm trận lùi bước kia sao?”

Giờ phút này, hình tượng của trung niên nam nhân vô cùng cao lớn, so sánh với Cố lão Tướng Quân nhát gan yếu đuối kia, đây mới là phong thái của danh môn đại tướng chân chính.

“Được, ngươi đã muốn chết, lão phu sẽ thành toàn ngươi!”

Ầm!

Hơi thở cường đại ầm ầm tới, làm cho thân thể của La Tướng Quân đột nhiên lui ra phía sau vài bước, một ngụm máu tươi phun ra, sắc mặt trắng bệch.

Nhưng mà, hắn vẫn là thẳng tắp đứng trên mặt đất, ngay cả chân cũng chưa từng gấp khúc một chút nào.

Thân là nam nhi, hắn thà rằng đứng chết, cũng tuyệt đối không thể chịu thua ở trước mặt kẻ địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.