Phế Thê Trùng Sinh

Chương 27: Chương 27: Quay về Hắc phủ




Edit + beta: Leslie aka Cơm nhỏ

Đến đêm, khi tất cả mọi người đều ngủ, Ô Tiền Thanh lặng lẽ ngồi dậy ngâm nước thuốc. Ô Nhược ngồi ở một bên ghi chép lại phản ứng Ô Tiền Thanh với thuốc, cũng lén mà bắt mạch cho ông xem xét thuốc có tác dụng với ông hay không.

Quan sát bốn đêm, Ô Nhược xác định linh điền có dấu hiệu khép lại, quả tim treo ở trên cao của y rốt cuộc cũng buông cuống. Tiếc là, đến sáng sớm ngày thứ sáu sau khi Ô Nhược về Ô gia, Hắc Tín liền sai người báo tin cho y biết Hắc Tuyên Dực đã trở về.

Dùng điểm tâm xong, Ô Nhược dẫn theo bọn Thi Cửu rời khỏi Thư Thanh Viện. Ra đến của lớn, y gặp hai đường đệ mới từ bên ngoài trở về, bọn họ là hai tiểu nhi tử của Nhị thúc Ô Tiền Bân và Tiểu thúc Ô Tiền Đồng, Ô Thế và Ô Bách.

Ô Thế và Ô Bách thấy Ô Nhược liền hưng phấn kêu lên: “Lục ca”

Trong nhóm con cái của Thúc Bá y, Ô Nhược đứng thứ sáu. Cho nên, những đường đệ nhỏ tuổi hơn đều gọi y là Lục ca.

Ô Nhược cười hỏi: “Các ngươi sớm như vậy đã ở đây là đi đâu về?”

Ô Bách nhanh mồm nhanh miệng: “Bọn đệ từ Đổ Nhạc Phường về “

Ô Thế tức nói: “Ô Bách, không phải ta không cho ngươi nói ra sao? Nếu cha ta biết ta đến Đổ Nhạc Phường lại còn dẫn theo ngươi, ông ấy nhất định sẽ đánh cho ta một trận”

Ô Bách hì hì cười: “Tứ bá bá sẽ không nỡ đánh ngươi đâu”

Ô Nhược cười nói: “Yên tâm, ta sẽ không cáo trạng với Tứ thúc và Ngũ thúc đâu. Nhưng mà, Đổ Nhạc Phường không phải là nơi tốt, về sau hai ngươi đừng nên đến đó nhiều”

Ô Bách nói: “Lục ca, nửa tháng ta và Cửu ca mới đi một lần”

Ô Thế mắt trợn trắng: “Ô Bách Ô đại công tử, ngươi có biết là ngươi đã tự bán mình một cách sạch sẽ rồi hay không?”

Ô Bách ngượng ngùng thè lưỡi: “Bởi vì ăn tiền nên ta vô cùng cao hứng muốn khoe với mọi người thôi mà”

Ô Nhược cười mà không nói, cũng không hỏi bọn chúng ăn bao nhiêu tiền.

Lo lắng Ô Bách sẽ tiết lộ những chuyện không nên nói, Ô Thế kéo Ô Bách chạy nhanh vào nhà.

Nhìn hai thiếu niên rời khỏi, khóe miệng Ô Nhược ý cười càng sâu: “Đổ Nhạc Phường thật ra là một nơi tốt, đúng không?”

Bọn Thi Cửu vô cùng phối hợp trả lời: “Đúng vậy thưa phu nhân”

Ô Nhược xoay người ngồi lên xe ngựa, quay qua Thi Nguyên đang dìu y lên xe nói: “Sau khi trở về, ngươi đổi phu xe mới cho ta”

“Dạ”

Trước khi quay về Hắc phủ, Ô Nhược đi vòng qua Nguyễn gia một chuyến. Sau khi thấy Nguyễn Trì Tranh vẫn không muốn gặp mình, y mới quay trở về Hắc phủ. Vừa xuống xe, Ô Nhược liền thấy một con quạ đen bay lại đậu trên vai Thi Diệc.

Thi Diệc gỡ một tờ giấy nhỏ trên chân nó, hắn vừa xem nội dung xong liền lập tức tiêu hủy. Vào đến đại môn Hắc phủ, Thi Diệc mới thấp giọng nói: “Phu nhân, An Nhuận thiếu gia và bằng hữu có hẹn ngày mai đến Tây Sách Hí Viên xem diễn hí”

Sau khi biết Ô An Nhuận phải thành thân, Ô Nhược liền sai Thi Diệc đi thăm dò Ô An Nhuận. Chỉ cần hắn vừa ra khỏi Bắc Đại Viện thì Thi Diệc phải lập tức báo lại cho y biết.

Y gật đầu: “Ngươi đi thu xếp một chút đi. Ngày mai, ta cũng muốn đến Tây Sách Hí Viên xem diễn hí”

“Dạ”

Thi Diệc xoay người rời khỏi Hắc phủ.

Lúc này. Hắc Tín đi tới: “Phu nhân, chủ tử đang ở trong đại sảnh chờ người”

“Chờ ta?” Ô Nhược mi tâm khẽ động: “Huynh ấy tìm ta có việc gì sao?”

“Chủ tử dẫn theo một người trở về giới thiệu với người”

Ô Nhược hỏi: “Ngươi có biết người kia là ai hay không?”

“Lão nô không biết”

Ô Nhược đi đến đại sảnh. Còn chưa đến nơi, y đã nghe tiếng cười sang sảng: “Hắc tiểu tử, ngươi mua tòa nhà lớn tại Cao Lăng Thành như vậy không phải là muốn định cư ở đây luôn chứ?”

Nghe được tiếng nói kia, cả người Ô Nhược ngẩn ra. Đây... đây hình như là tiếng của sư phụ y.

----- Hết chương 25 -----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.