Phế Thoại Tiên Sinh

Chương 11: Chương 11




Chương thứ tư: Nạn đào hoa 2

Phí tiên sinh từng bước khôi phục bình thường, tuy rằng trò chuyện với Mạc tổng giám còn có chút không lắm tự nhiên, thế nhưng Phí tiên sinh lại có thể bát quái lại có thể nói chuyện tiếu lâm rồi. Các đồng chí bộ tài vụ lần thứ hai vui mừng khôn xiết cùng hắn kết thành một khối, chẳng qua kỳ thực trong lòng các vị đều là tâm hồn bát quái lại cháy, hi vọng có thể chắp vá nguyên nhân Phí tiên sinh thất thường từ trong chu ti mã tích.

Mà trong giai đoạn Phí tiên sinh từ chấn kinh đến hoàn toàn bình tĩnh, Mạc tổng giám không có phát biểu bất kì ngôn luận nào cũng không có bất kì hành động nào.

Hôm nay, Phí tiên sinh tăng ca cuối tháng như thường lệ. Tám giờ kém, Mạc tổng giám mang theo bữa tối xuất hiện.

“Chào buổi tối Mạc tổng giám.” Phí tiên sinh nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh quy quy củ củ nói.

Mạc tổng giám như cũ vạn năm diện vô biểu tình, thanh âm bình đạm nói: “Thế nào chỉ một mình cậu tăng ca, Erkin đâu?”

“Ai?” Phí tiên sinh ngây ngốc, “Người trẻ tuổi mà, tôi bảo hắn về trước rồi.”

Mạc tiên sinh gật đầu, ném một gói thức ăn nhanh cho hắn: “Phiếu ưu đãi McDonald lần trước của cậu sắp đến kỳ.”

Phí tiên sinh âm thầm nghiến răng, kẻ nào a, không cần trả miếng thế này. Chẳng qua ngoài mặt hắn vẫn là hoan hoan nhạc nhạc nói: “Úi, cảm ơn tổng giám đại nhân.”

Mạc tiên sinh không nói tiếp, chỉ là nhìn Phí tiên sinh vừa nhíu mày vừa nỗ lực giải quyết thức ăn nhanh. Nửa ngày, Mạc tiên sinh mới mở miệng: “Cậu có cái gì muốn nói với tôi sao?”

Phí tiên sinh cắn bánh táo, mập mờ nói: “Nhĩ hảo đồng hương.”

Mạc tiên sinh sợ run một phát, vuốt vuốt tóc hắn: “Con thỏ Sao Hỏa.”

Phí tiên sinh cúi đầu, cảm thấy đầu lưỡi chua chua ngọt ngọt.

Tô Lạc, tôi cũng đã nghĩ nếu như không thích cậu thì tốt rồi. Nói tôi dong dài cũng tốt, chọc người phiền cũng tốt, sự nhi mụ cũng tốt, nghiêm túc cũng tốt, đáng đời cũng tốt. Đã từng sợ hãi, đã từng chờ mong, đã từng đau đớn, tôi đều vì cậu gánh lấy. Nhưng tôi đứng tại chỗ này, có thể chờ cậu bao lâu đây?

“Ai đến liền ôm ai, luyến ái là bản năng, không cần gánh lấy vinh hạnh độc hữu. Tên ai sẽ vẽ thành vết sẹo chói mắt, so với hoài niệm này càng sâu hơn…” Chợt vang lên tiếng chuông tin nhắn, là bài hát năm kia cùng cậu cùng một chỗ thì hát. Cậu cực kì thích, tôi vẫn luôn cảm thấy rất tàn nhẫn.

“Phát ngốc cái gì vậy?” Mạc tổng giám khua khua Phí tiên sinh đang ngốc trệ.

Phí tiên sinh tìm đông kiếm tây trên bàn một trận, cuối cùng móc ra điện thoại di động từ trong túi áo.

“Tổng giám, tôi xong đời rồi, ” Phí tiên sinh mặt như đưa đám, “Tuần trước Cao Lãnh chi hoa tiểu thư ở lầu mười bốn hẹn tôi buổi tối hôm nay cùng ăn bữa cơm, ách, cụ thể mà nói là một giờ trước.”

Phí tiên sinh cực kì 囧 sau khi vì tăng ca mà quên mất cuộc hẹn, trong họa có phúc thoát khỏi tiểu thư lầu mười bốn, thế nhưng lại bị công ty K chê cười rất nhiều. Thanh niên thiếu xương Erkin mỗi ngày ánh mắt đồng cảm làm cho Phí tiên sinh gần muốn sụp đổ, thực là giải thích không rõ a.

Sau khi đã trải qua nạn đào hoa 囧 lại 囧 của Phí tiên sinh, chuyện tiếu lâm tiên sinh động kinh luôn.

Chuông điện thoại di động của chuyện tiếu lâm tiên sinh sửa thành: “Nhiều một chút, mỗi ngày nhiều một chút, là tôi bao nhiêu khát vọng yêu. Tìm kiếm cực lãng mạn kinh thiên yêu, là tình yêu ngày mỗi ngày nhiều thêm một chút. Mong sao, tôi thật mong sao, để cho tôi hát vang ca ngợi yêu. Tìm kiếm một người cực kì tịch mịch, để tôi vì anh ấy hát vang.”

Thế là, bộ tài vụ công ty K bị cơn lốc màu hồng phấn càn quét.

“Mấy người làm sao tất cả đều xuân tâm nảy mầm rồi?” Phí tiên sinh không nói gì.

“Khí tức cực có đủ nhiều tự nhiên.” Nhiệt tâm đại tỷ thân là đàn bà có chồng cũng co giật theo.

Bát quái tiểu thư mỉm cười, đối Phí tiên sinh mắt đi mày lại: “Các anh không phát hiện sao, Mạc tổng giám chúng ta gần đây đều khóe mắt ngậm xuân ni. Chúng tôi muốn hưởng ứng lãnh đạo.”

Phí tiên sinh có chút buồn bực, hắn cũng không có phát hiện đuôi mày khóe mắt Mạc tiên sinh dôi ra cái gì. Chẳng qua, gần đây Erkin nhưng lại thường thường trốn ở góc xó gọi điện thoại, khe khẽ nói nhỏ a, hình ảnh này rất là quỷ dị.

Thế nhưng Phí tiên sinh có chút thích ứng sinh hoạt như vậy. Mỗi ngày như cũ bát quái như cũ chuyện tiếu lâm, mỗi ngày bởi vì Erkin ngớ ngẩn vừa giận lại bất đắc dĩ, mỗi ngày ở trước mặt Mạc tiên sinh làm chút chuyện tạp nham.

===chap4 con’t===

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.