Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

Chương 165: Chương 165: Khắc chế, không thể dọa tức phụ bỏ chạy




Editor: Luna Huang

Cố Khuynh Thành vẻ mặt đắc ý nhìn Mộ Quân Tà.

Nhưng Mộ Quân Tà liếc nàng một cái, mang theo nụ cười như có như không, nói: “Nàng thật là biết gạt người.”

Gạt người?

“Ta thế nào gạt người, ngươi cũng không nên vu oan ta!” Cố Khuynh Thành bĩu môi, vươn ngón trỏ, trên ngực so với tường mềm không được bao nhiêu của Mộ Quân Tà, đâm đâm đâm… Hận không thể đâm thủng một cái lỗ!

Mộ Quân Tà ôm hông của Cố Khuynh Thành, không để ý tới ngón tay tác quái của nàng, thẳng đưa đến bên giường ngồi xuống, để nàng lên đùi mình, lúc này mới lên tiếng, phun ra ba chữ, “Vong ưu đan.”

Cố Khuynh Thành thoáng cái hiểu được, cảm tình tôn thượng đại nhân, nghe được đối thoại của nàng và Minh Trường Phong, biết trên đời này căn bản không có loại đan dược vong ưu đan này, cố ý pha trò nàng, chỉ là lầu trên lầu dưới khoảng cách xa như vậy, hắn là thế nào nghe được?

“Nga, ngươi nghe trộm!” Cố Khuynh Thành bỗng nhiên nghĩ tới, thân là người tu hành, phàm là thực lực khá cao, tinh thần lực cường độ đều lớn hơn người thường, thậm chí là thực lực đến cấp bậc nhất định, đều có thể thả ra tinh thần lực, quan sát tình huống chung quanh, chỉ là có phạm vi có thể quan sát được của mỗi người bất đồng.

Cái này đại biểu, Mộ Quân Tà nghe trộm nàng và Minh Trường Phong nói chuyện, đây quả thực là…quá quá quá ghê tởm!

Nhưng Mộ Quân Tà lại lơ đểnh, “Gian phòng tổng cộng lại lớn như vậy, căn bản không cần ta nghe trộm, hai người các ngươi nói chuyện sẽ truyền tới lỗ tai của ta.” Nói cách khác, phòng của ngươi quá nhỏ, căn bản không làm phiền ta sử dụng tinh thần lực.

(Luna: Ổng chê thẳng luôn, không biết Ám Dạ thần điện to bao nhiêu để ổng dám chê chỗ này ha)

Đây là đang chê bai gian phòng của nàng, đồng thời khoe khoang thực lực của chính mình?

Cố Khuynh Thành hết chỗ nói rồi, khóe miệng cuồng giật hai cái, đẩy Mộ Quân Tà ra, xoay người nằm vật xuống giường, trở mình, đưa lưng về phía, úng thanh úng khí nói: “Ngày hôm nay đi ngủ sớm, buổi tối ta dẫn ngươi đi xem trò hay.”

“Ân?” Mộ Quân Tà cũng nằm xuống, ôm Cố Khuynh Thành vào trong lòng, tựa hồ đối với trò hay nàng nói, còn không biết sự tình.

“Tôn thượng đại nhân, ngươi lợi hại như vậy, không phải là cái gì cũng biết sao? Thế nào, chuyện nhỏ này, ngươi trái lại không biết?” Nắm chặt tất cả cơ hội có khả năng, tiến hành phản kích, đây là tiêu chuẩn xử sự của Cố Khuynh Thành, bất quá bộ tiêu chuẩn này áp dụng trên người Mộ Quân Tà

Chỉ cần Mộ Quân Tà thua thiệt, nàng liền cao hứng!

Nhưng nàng đã quên Mộ Quân Tà là một người không cam nguyện bị phản kích.

Chỉ thấy Mộ Quân Tà hơi nâng thên, đặt ở trên người của Cố Khuynh Thành, đáy mắt lộ ra mùi nguy hiểm, “Nàng xác định không nói?”

“Xác định!” Cố Khuynh Thành kiên định không gì sánh được lắc đầu, nhưng một giây kế tiếp thấy được của của Mộ Quân Tà, bỗng nhiên càng phát càng sáng, hình như là âm mưu thực hiện được…

Trong lòng bỗng nhiên trầm xuống, Cố Khuynh Thành âm thầm nuốt bọt miếng một cái, “Ngươi, ngươi muốn làm gì…”

“Ta muốn xem, nàng có nói hay là không.” Môi mỏng của Mộ Quân Tà khẽ nhếch, câu dẫn ra một nụ cười không rõ ý tứ hàm xúc, hai bàn tay to, bắt đầu công kích dưới nách cùng bên hông của Cố Khuynh Thành.

Đây là tiết tấu tập kích bằng kích ngứa?

Cố Khuynh Thành sửng sốt, bị Mộ Quân Tà nhân cơ hội thực hiện được, một giây kế tiếp, nàng cười như điên, “Không nên như vậy!” Vội vã khước từ bàn tay to của Mộ Quân Tà, không ngừng ưỡn ẹo thân thể, tránh né ma trảo của Mộ Quân Tà.

Bình thường, nàng cũng không tính là một người sợ nhột, cũng không biết chuyện gì xảy ra, bàn tay to của Mộ Quân Tà hình như mang theo ma lực gì, vừa đụng da của nàng, một khối da thịt, lập tức trở nên phi thường mẫn cảm, hoàn toàn không chịu khống chế của nàng.

Liền giống như bây giờ, nàng đã cười đến không thở ra hơi.

Tập kích, cù lét, tôn thượng đại nhân quả thực quá quá quá ghê tởm, không nên như vậy!

Ở trong lòng Cố Khuynh Thành điên cuồng hét lên, buồn cười đến trong mắt chảy ra lệ, đã nói không nên lời, chỉ có thể đứt quãng cầu xin tha thứ, “Hắc… Ha ha… Không, không nên… Ta… Ta sai…rồi… Ta nhận… Nhận sai…”

“Sai rồi là tốt rồi, ngoan.” Mộ Quân Tà thấy Cố Khuynh Thành nhận sai, lúc này mới dừng tay, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ trên gò má của Cố Khuynh Thành, dường như đối đãi tiểu miêu tiểu cẩu, Cố Khuynh Thành bất mãn, nhưng đánh không lại, mắng không lại, cộng thêm người này không biết xấu hổ, phúc hắc.

Gặp gỡ một nam nhân thực lực cao, lại thủ đoạn cao như thế, Cố Khuynh Thành quả thực lệ rơi đầy mặt…

Cũng may Mộ Quân Tà cũng không phải hư như vậy, thấy nàng cười đến thở không nổi, còn biết thay nàng vỗ vỗ ngực, giúp thuận khí, chỉ bất quá động tác này, thấy thế nào, đều là giống ăn đậu hũ!

Cố Khuynh Thành nghỉ ngơi xong, liền đẩy tay hắn ra, hít sâu vài lần, tự giác ngữ điệu vững vàng, mới mở miệng đem chuyện của Dương Nguy,Vương Ban cùng Đàm Nguyên, đều nói cho Mộ Quân Tà, sau khi nói xong, lập tức lấy ly nước, không hỏi mọi việc, đổ xuống, uống tròn ba ly, mới ngừng lại được.

Hô…thả ly xuống, Cố Khuynh Thành hung hăng thở phào nhẹ nhõm, thình lình phát hiện, nguyên lai cười cũng là một chuyện rất phí khí lực.

Bất quá, nàng thuộc về tình huống đặc biệt, ai bảo nàng là bị tôn thượng đại nhân, gài bẫy!

“Vậy nàng định làm gì?” Mộ Quân Tà thấy Cố Khuynh Thành đến hài cũng không mang, trực tiếp nhảy xuống đất, trong mắt lóe lên ám mang, Cố Khuynh Thành chưa kịp mở miệng, sau một khắc, cả người đã rơi xuống trên giường, nga không, chuẩn xác mà nói, là rơi vào trên ngực Mộ Quân Tà.

Cố Khuynh Thành thuận thế ghé vào trên người của Mộ Quân Tà, khuôn mặt nhỏ nhắn ma sát y phục trên bộ ngực hắn, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể ấm áp, cùng trái tim khiêu động hữu lực, thỏa mãn cười cười, chủ động ôm hông của Mộ Quân Tà, mềm nhũn nói: “Bọn họ muốn làm ngư ông, ta hết lần này tới lần khác để cho bọn họ làm đường lang, xem ai đùa hơn ai.”

Muốn làm ngư ông, cũng phải nhìn xem nàng có chịu hay không, nam nhân của nàng có chịu hay không!

Vương Ban trăm phương ngàn kế, tính kế nàng như vậy, vậy từ phần tính toán này, cũng đủ hắn chết mấy trăm lần, bất quá Cố Khuynh Thành không nóng nảy, muốn đưa Vương Ban vào chỗ chết, thật đơn giản, hơn nữa nàng muốn, để Vương Ban thân bại danh liệt, để tiếng xấu muôn đời, chết không có chỗ chôn.

Dám giở trò ở sau lưng, tính toán nàng, phải chuẩn bị lấy mạng mà đền!

“Ân, vậy trước tiên nghỉ một lát.” Mộ Quân Tà không hỏi thêm nữa, trái lại để Cố Khuynh Thành nghỉ ngơi trước, Cố Khuynh Thành gật đầu, tựa ở trong ngực của hắn, xem hắn thành gối ôm, dự định nghỉ ngơi như thế.

Nhưng trong lòng nàng rõ ràng, luận phúc hắc, luận âm mưu gia, luận thủ đoạn, Mộ Quân Tà cao hơn nàng nhiều lắm, nàng thậm chí hoài nghi, sở dĩ Mộ Quân Tà không hỏi kế hoạch cụ thể của nàng, là bởi vì hắn có biện pháp tốt hơn.

Không thể không nói, Cố Khuynh Thành khâm phục!

Mộ Quân Tà đích xác có biện pháp của mình, hơn nữa biện pháp như thế, so với tưởng tượng ngay từ đầu của Cố Khuynh Thành càng thêm tàn nhẫn, nếu như nói Cố Khuynh Thành chỉ là, một đường lang bộ thiền hoàng tước tại hậu, vậy chiêu này của Mộ Quân Tà gọi là vu oan giá họam so với vu oan giá họa của Vương Ban càng cao hơn.

Tuy rằng Cố Khuynh Thành không biết, nhưng vẫn là có thể tin tưởng hắn, không bao lâu dựa vào trong ngực của hắn đã ngủ, trước khi ngủ nghĩ cách cuối cùng là: Thịt người làm gối ốm, còn thật không sai, xúc cảm có thể hơn bằng gối ôm chân chính…

Mãi cho đến khi nửa ngủ nửa tỉnh, Cố Khuynh Thành còn ở trong lòng lầm bầm: Trách không được kịch truyền hình của hiện đại, đều thích chụp nữ sinh nằm ở trong lòng nam sinh, cảm tình là như thế này thoải mái a!

Nghĩ như vậy, Cố Khuynh Thành nhích lại gần trong lòng của Mộ Quân Tà, khuôn mặt nhỏ nhắn ma thặng hai cái, khóe miệng còn một nụ cười, Mộ Quân Tà thấy thế, trong lòng biết Cố Khuynh Thành chỉ sợ là đang mộng đẹp, bất đắc dĩ cười cười, trên môi của Cố Khuynh Thành, hạ xuống một nụ hôn mạnh mẽ.

Cũng may là Cố Khuynh Thành đang ngủ, an tĩnh dị thường, dịu ngoan, chưa nói tới hết sức phối hợp, nhưng không có kháng cự, thậm chí còn có một tia tiếp nhận.

Điều này làm cho Mộ Quân Tà cảm thán: Quả nhiên, người đang ngủ, tương đối dịu ngoan, nhìn Cố Khuynh Thành một cái, lúc ngủ, thoáng cái từ cọp mẹ, biến thành tiểu bạch thỏ, nhâm quân thải hiệt (Luna: mặc người làm bậy), không hề oán hận.

Dần dần, cái hôn của Mộ Quân Tà, từ hôn môi, biến thành hôn sâu, Cố Khuynh Thành nhíu mi một cái, nhưng không có phản kháng, nàng dần dần trở nên vô pháp hít thở.

Ngay thời gian Cố Khuynh Thành vô pháp hô hấp, Mộ Quân Tà thả ra, đáy mắt lộ ra màu sắc động tình, liên tục chuyển đến chiến cổ trắng nõn của Cố Khuynh Thành.

Nhưng lo lắng Cố Khuynh Thành sẽ tùy thời tỉnh lại, Mộ Quân Tà lại không dám có động tác lớn, chỉ có thể nhẹ nhàng mài.

May là như vậy, Cố Khuynh Thành vẫn là đang nửa mê nửa tỉnh, cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng, không tự chủ dựa địa phương mát mẻ, nhưng nàng tâm phiền ý loạn, căn bản ngủ không được, không bao lâu mơ mơ màng màng mở mắt, đã thấy Mộ Quân Tà chính ghé vào trên người nàng, tuy rằng động tình, nhưng rất khắc chế.

Trong lòng bỗng nhiên có chút hơi đau đớn, Cố Khuynh Thành thở dài trong lòng, thanh âm có chút khàn giọng nói: “Muốn hôn cũng nhanh chút, lão nương còn buồn ngủ!” Đau lòng nam nhân khắc chế này, là một chuyện, nhưng xấu hổ không sợ xấu hổ, lại là một chuyện khác.

Vưu kì là lời như vậy, từ trong miệng một thiếu nữ như nàng nói ra, thế nào đều cảm thấy không hợp khẩu vị.

“Nàng xác định?” Mộ Quân Tà ngẩng đầu lên, trong con ngươi đen thâm thúy, lóng lánh màu sắc không giống tầm thường, môi đỏ mọng yêu dã, để cả người trở nên tà mị, câu dẫn ra một nụ cười, nhìn về phía Cố Khuynh Thành, bàn tay nhiều lần ma sát trên môi Cố Khuynh Thành.

Cố Khuynh Thành cắn ngón tay của hắn một cái, hung hăng cắn một cái, mới buông ra, “Đừng cho là ta cho ngươi hôn, là dung túng ngươi a! Ta cho ngươi biết, chỉ có lần này, tuyệt đối không có lần sau!”

Phi… Lời nói này của Cố Khuynh Thành, chỉ có đầu óc phát nhiệt mới nói ra được, bởi vì vừa nói xong, nàng liền hối hận.

Phải biết rằng, Mộ Quân Tà dầu gì cũng là một nam nhân bình thường, nàng nàng xa cầu ngửi thấy mùi thịt, lại ngậm miệng không ăn!

Cố Khuynh Thành ngủ đến mơ hồ, nhất thời có loại xung động muốn đập chết mình, cũng không cũng không nàng thực hành loại xung động này, cái hôn của Mộ Quân Tà, đã rơi xuống trên môi của nàng.

Nhiệt hơi thở lập tức đập vào mặt, cái hôn của Mộ Quân Tà, phảng phất là điện lưu tinh tế dầy đặc, giữa lúc trong lòng Cố Khuynh Thành có chút sợ, muốn đẩy Mộ Quân Tà ra, lại nghe được thanh âm của Mộ Quân Tà, “Chớ lộn xộn, bằng không xui xẻo là nàng.”

Lúc này, thanh âm của Mộ Quân Tà, đã trầm thấp khàn khàn, lộ ra vị đạo động tình, Cố Khuynh Thành nghe vậy, nhất thời thân thể căng thẳng, một điểm cũng không dám lộn xộn, rất sợ chọc giận sói đói chỗ động tình này!

Cảm giác được thân thể của Cố Khuynh Thành buộc chặt, Mộ Quân Tà cười nhẹ hai tiếng, “Ngoan, thả lỏng…”

Trên thực tế, hắn cũng không muốn vào lúc này muốn Cố Khuynh Thành, vì thời gian này, còn không phải thời cơ tốt gì, nên hắn chỉ là nghĩ ăn không được thịt, uống chút canh thịt, tự nhiên cũng không muốn làm Cố Khuynh Thành sợ hãi.

Bị vừa nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Khuynh Thành, oanh một cái, từ gương mặt hồng đến vành tai, ô ô…Đây có tính là ngôn ngữ đùa giỡn không?

Có tính không?

Tôn thượng đại nhân thật sự là quá xấu rồi, cư nhiên dùng một chiêu: Đầu độc! Nàng thật muốn làm ra chuyện không lý trí gì, vậy trách ai?

Bất quá tôn thượng đại nhân, người tự chủ siêu cường, thấy vẻ mặt nghi hoặc ngây ngô của Cố Khuynh Thành, trên mặt nàng gặm một cái, liền bỏ qua nàng. Dù sao còn nhiều thời gian, cũng không thể hiện tại liền dọa chạy tức phụ được…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.