“ ngươi dám đánh bọn ta? Muốn chết?”- đại hoàng tử Liêm Châu nói
“ các người đâu có thi, thì ta không bị tước quyền thi đấu!”- nàng lạnh lùng, ung dung nói
“ ngươi...”- hắn ta cùng tam hoàng tử bỏ đi
“ được rồi, chúng ta đi ăn rồi chuản bị nghỉ ngơi để hôm sau luyện tập!”- nàng quay sang nói
Mọi người nghe vậy cùng bước theo sau nàng vào quán ăn bởi những ánh mắt thán phục. Cả nhóm cùng ăn uống xong lập tức về phòng nghỉ ngơi. Riêng nàng đến sau một ngọn núi gần thành Liêm Châu, nằm ngắm sao trời mà nàng nhớ hắn...ừm nàng nhớ hắn, không biết sao nữa chắc là nàng đã chấp nhận hắn rồi...Hắn từ xa dụng khinh công đáp xuống, lúc này gương mặt hắn đối diện nàng. Hắn ma mị nở nụ cười, ngồi xuống bên nàng nói:
“ Hoa Nhi a, nhớ ta không?” - hắn vui vẻ
“ nhớ..a không!”- nàng chuẩn bị nói nhớ lại đỏ mặt trả lời không
“ hừm...Hoa Nhi không ngoan! Phải phạt!”- hắn hôn lên môi nang
“ hứ, ghét ngươi “
“ thật hết cách với nàng “- hắn thở dài, ôm nàng vào lòng
Hai người nằm ngắm sao, không ai nói một lời. Không gian yên tĩnh, thì một nam nhân từ đâu nhảy đến, ngồi lên người Lãnh Thần. Nàng cảm nhận được liền tránh một bên nhìn tư thế của hai người, Lãnh Thần lạnh lùng lên tiếng:
“ ngươi mau tránh ra “
“ hì hì, xin lỗi ngươi, ta không định được vị trí đáp!”- hắn ta gãi đầu cười vừa đứng lên
“ cười cái gì?”
“ không, đến đây làm gì ngươi còn không biết? Mau đi! “
“ Haiz...ta đi làm chút việc rồi lại tìm ngươi!”- hắn hôn nhẹ lên trán nàng rồi cùng tên kia dụng khinh công đi mất, nàng cũng về phòng trọ nghỉ ngơi.
————————————
Sáng hôm sau...
Vừa sáng nàng đá gọi tất cả dậy, cùng nhau ăn sáng rồi nghỉ ngơi một lúc mới đến sân tập của Liêm Châu Quốc. Vừa đến thì gặp người của Liêm Châu Quốc, nàng cũng lướt qua như không thấy gì. Bắt đầu hướng dẫn mọi người tập nhẹ trước, hôm qua nàng đã đi khảo sát gần thành xem chỗ nào tốt để tập rồi. Nên đầu với những vòng chạy đầu tiên, luyện đan thì tập điều khiển lửa lớn nhỏ để khởi động.
Người của Liêm Châu Quốc nhìn bọn nàng với ánh mắt ý “ thế này là luyện tập sao?” Họ không nói nàng vẫn biết a, bọn ta làm gì liên quan đến các người đâu chứ? Nàng không quan tâm họ nữa và phân ra tập những bài khác. Đến giữa trưa mọi người mệt rã rời ngồi trên mặt đất, thì người của Liêm Châu sang khiêu khích nàng:
“ hừ! Nhìn các ngươi tập luyện là thấy ngốc rồi! Thế mà cũng dám đến tham gia!”
“ liên quan đến ngươi sao?”
“ ta..ngươi “
“ luật có nói, không được khiêu khích!”- nàng nói
“ thế nào? Bọn ta có thua là chuyện của bọn ta có gì liên quan đến ngươi?”- Sa Liễu phản bác
Bọn người kia hậm hực dậm chân rời đi, thì cả bọn cười phá lên. Ai bảo nàng ta đến khiêu khích chứ? May là Thiên Hoa dặn không được manh động thì chăc lúc này họ phải về nước rồi a. Mọi người nghỉ ngơi một lúc rồi cùng nhau đi ăn cơm, nàng thì đến núi gần Liêm Châu thành xem xét.
Buổi chiều thì tất cả đi chơi, riêng nàng lúc trưa đã nhận được thư của Lãnh Thần chờ ở nơi trọ. Nàng ở đó chờ một lúc thì hắn từ đằng sau đến ôm lấy nàng. Hôn nhẹ lên tai nàng, thì thầm:
“ Hoa Nhi chờ ta lâu không ~~? Hôm nay sẽ cho nàng một bất ngờ đấy nhé?”
“ hừm, không lâu lắm! Bất ngờ gì nào?”- nàng xoay người lại ôm hắn
“ tiểu yêu tinh, tính quyến rũ ta?”- Lãnh Thần nổi ý trêu ghẹo
“ thế thì thế nào? Ngươi định làm gì ta nào?”- nàng khiêu khích hắn, còn đưa bàn tay nhỏ nhắn lên mặt hắn trêu ghẹo