Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 41: Chương 41: Đại Hội Bắt Đầu




*Sáng hôm sau, tại quảng trường to lớn của thành Đế Kinh tập trung rất nhiều người, đầu người đông nghìn nghịt, đến mức con kiến cũng chui không lọt

Tại trung tâm quảng trường xuất hiện một lão giả áo bào trắng, râu tóc cũng trắng xoá, gương mặt hiền từ ánh mắt cười đến cong lên như phật di lạc sống, ông dùng công lực truyền tiếng nói của mình đi thật xa khắp quảng trường

“chào các vị và các hạ có mặt tại cuộc thi đại hội y sư của Thanh Linh môn, ta là Hàn Khiêm, thập trưởng lão của Thanh Linh môn, ta sẽ là người chủ trì buổi đại lễ này, sau đây ta xin giới thiệu các vị giám khảo cùng với những vị khách mời chứng kiến buổi đại lễ này”

Ông im lặng một chút rồi đưa tay chỉ bốn người đang ngồi trên giữa quảng trường

“đó là những vị được Thanh Linh môn mời đến làm giám khảo cuộc đại hội này, ghế thứ nhất là đại trưởng lão của Thanh Linh môn là luyện đan sư thánh cấp cao giai, ghế thứ hai là nhị trưởng lão là luyện đan sư thánh cấp sơ giai, ghế thứ ba là luyện đan sư của Thanh Long đế quốc, thánh cấp cao giai, ghế cuối cùng là luyện đan sư cũng là thánh y hiện đã đến vương cấp sơ giai”

Ông nói rồi đưa tay lên nơi cao nhất quảng trường nơi có ba cái ghế trống không đặt ngang hàng nhau tại đó

“đó là ghế của ba vị chứng kiến buổi đại lễ, là linh chủ của Thanh Linh môn, Tà đế của Đỉnh Ngọc Luân và cuối cùng là Ma đế của Ám Mị Tháp, xin mời ba vị ạ”

Cô đứng dưới hàng ghế thí sinh nghe lão giả nêu danh của cả ba người theo quán tính cô ngước mắt lên nhìn chỗ trên đài cao kia

Lúc này chỗ ba chiếc ghế cùng lúc xuất hiện ba thân ảnh dáng người cao ngất, khí thế tôn quý của vương giả, đó không ai khác ngoài họ

Hàn Hy Thần anh tuấn phi phàm với y phục màu lục, Hoàng Phủ Hiên cũng không kém với bộ y phục đỏ chói mắt kia, còn Tiêu Ảnh vận một thân hắc y cộng thêm một chiếc mặt nạ bạc che nửa khuôn mặt, càng làm cho hắn thêm thần bí cao thâm khó lường

Cô cười nhẹ nhìn thân ảnh của ba nam nhân trên đài cao, có lẽ họ cũng đã cảm nhận được ánh mắt của cô nên đồng loạt cùng nhau nhìn đến chỗ cô ngồi, ánh mắt sáng rực yêu thích

Một màn này có lẽ những người khác không biết nhưng làm sau thoát được ánh mắt của những lão ngoan đồng nơi đây, những trưởng lão cũng nhìn theo ánh mắt họ thì thật bất ngờ khi thấy cô

Cô vận một thân tử y mặt đeo mạng che cùng màu, trên trán có một điểm chu sa màu đỏ, khí thế vương giả cao quý vô hình phát ra, làm cho họ khiếp sợ chính là họ không nhìn ra được tu vi của cô

Vừa nhìn đã biết là nhân trung long phượng, những lão giả càng nhìn càng thích, nếu cô đứng trong hàng thí sinh thì chắc chắn cô đến đây để thi, thế thì họ sẽ xem biểu hiện của cô

Cô cảm nhận có vài ánh mắt đánh giá mình thì thu lại ánh nhìn rồi quay sang gật đầu với các vị trưởng lão, đặc biệt là Hàn Khiêm, cô rất thích ông lão này, có lẽ do bề ngoài ông rất giống một gia gia tốt

Hàn Khiêm cũng mỉm cười gật đầu với cô rồi nói tiếp

“nơi đây còn có những vị khách được Thanh Linh môn mời đến làm chứng cho những thiên tài sau này, bên tay trái ta là bốn vị hoàng đế của tứ đại quốc gia, còn bên phải là người của Tuyết Lệ dược quán, chắc các vị đã biết được Tuyết Lệ dược quán chứ hả, giờ ta xin tuyên bố, đại hội y sư bắt đầu”

“mời các thí sinh dự thi bước lên kháng đài nơi đã đặc sẵn những lò đan và thảo dược”

Dưới đài hơn hai ngàn người đi lên, nam nữ điều có đủ, họ điều là những thiên tài từ gia tộc lớn và những quốc gia chọn ra

Cô nhìn nhìn thì chọn một cái bàn ngay góc khuất mà đứng, cô cứ ngỡ nơi đây sẽ không có ai để ý nhưng không ngờ cô lại cảm nhận được có một ánh mắt âm độc nhìn cô chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống cô

Cô khỏi nhìn cũng biết là Lạc Tiền Hoa cô ta, cười lạnh tà tứ cô cũng nhìn lại cô ta, một ánh mắt rét lạnh thấu xương, cô ta nhìn thấy ánh mắt đó thì hoảng sợ nhìn đi nơi khác

Lạc Tiền Hoa lấy tay vuốt vuốt ngực mình, còn thì thầm

“thật đáng sợ, tại sau cô ta lại có ánh mắt đáng sợ vậy chứ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.