Nam nhân thần bí đi đến cạnh cô quan sát một lát mới lấy từ trong nhẫn không gian ra một bình đan dược, đút vào miệng cô, 15p sau cô từ từ mở mắt ra, đập vào mắt cô đầu tiên là một nam nhân đẹp đến hoàn mĩ, ngũ quan góc cạnh, đôi mắt thăm thúy như dãy ngân hà không thể nhìn thấu
“cô tỉnh rồi sau”
“ngươi là ai, linh thú của ta đâu, Tử”
Tử từ một bên đi lại liếm tay cô
“chủ nhân, người tỉnh rồi, đó là người đã cứu người đấy, còn cho người ăn đan dược”
Cô gật đầu, nhìn hắn nói
“cảm ơn đã cứu giúp, ngươi muốn gì, cứ nói, làm được ta sẽ báo đáp”
Nam nhân thần bí nhìn cô cười mỉm
“báo đáp, ta đâu có thiếu thứ gì, vậy cô báo đáp ta bằng cách nào, hay là...”
Hắn từ từ di chuyển khuôn mặt gần với mặt cô, giọng nói mờ ám
“cô lấy thân báo đáp, được không”
Cô cứng đờ vài giây rồi đẩy mạnh hắn ra
“nằm mơ”
Cô đứng dậy đi đến cánh đồng thảo dược mà cô đã bỏ ra bao nhiêu máu và công sức để đổi lấy, nhìn chúng mà mỉm cười, dùng truyền âm hỏi tiểu Trần
“tiểu Trần, ngươi có sách gì dạy luyện đan không, ta chỉ biết chữa bệnh không biết luyện đan thuật”
“đương nhiên là có rồi, ta còn chuẩn bị một lò luyện của chủ nhân trước kia cho người”
Cô im lặng đưa tay vào tay áo, giả vờ như lấy sách từ tay áo ra nhưng thực chất là trong không gian tiểu Trần chuyển ra, cầm quyền sách lên mở ra, sách đan dược cũng giống như sách tu luyện tự động hoá thành ánh sáng bay vào mi tâm của cô, dựa theo trong sách cô hái từng loại thảo dược một.
Nam nhân thần bí đi đến cạnh cô, nhìn thảo dược cô hái mà cười cười
“cô mới biết luyện đan à, sau lại luyện Trị Thương Đơn, loại đan dược kém như vậy”
“ừm, đây là lần đầu tiên ta thử luyện đan, không biết thành công không cho nên luyện loại thấp kém thôi”
“lần đầu luyện sau, ta cũng là luyện đan sư, ta có thể giúp cô, cô có lò luyện chưa, ta cho cô mượn dùng nè”
“thật sâu, vậy thì tốt, ngươi cho ta mượn đi”
Tuy tiểu Trần nói có chuẩn bị lò luyện cho nàng, nhưng nàng cũng không thể thò tay vào tay áo lấy lò luyện ra được, vậy thì kì hoặc quá
“lần này luyện đan thành công nhất định phải đi kiếm tiền mới được, ta nghèo quá mà”
Nam nhân thần bí lấy từ trong nhẫn không gian ra một cái lò trông rất tinh xảo
Cô cầm lên xem, ừm, lò này nhìn đã biết là đồ tốt, mà hắn còn có nhẫn không gian, chắc chắn rất giàu có rồi
“ta tên là Hàn Hy Thần, cô cứ gọi ta là Hy Thần hay Thần cũng được, còn cô”
“ta là...”
Không thể sử dụng tên Lạc Vu Tuyết được, ai bảo tên này nổi tiếng quá mà, ngay cả khi nói ra ta là Lạc Vu Tuyết chắc cũng không ai tin
“ta là Thủy Linh”
“Linh nhi, cô muốn luyện đan vậy có biết đan phương chưa, để ta dạy cô”
“không cần đâu, ta có đan phương”