Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 52: Chương 52: Thiên Cổ Kỳ Độc




Cô và Chu Thiên Kỳ trải qua ba ngày đi đường cuối cùng cũng đến trước cổng An thành, là nơi ở của đế vương và các quan lại trong triều

Vì là xe ngựa của đế vương cho nên không cần phải xuống ngựa kiểm tra mà là trực tiếp đi thẳng vào cung, vốn dĩ Chu Thiên Kỳ định đưa cô đến tẩm cung nghĩ ngơi trước nhưng cô đã đề nghị đi trị bệnh trước

Trước cửa Đức Hiên cung, là nơi nghĩ dưỡng của thái đế và thái hậu, Chu Thiên Kỳ dừng xe ngựa lại, hắn xuống xe trước đưa tay vào xe ngựa đỡ cô đi ra

Tất cả các cung nữ thái giám đứng nghênh đón chết lặng, vì Chu Thiên Kỳ tuy có tứ phi lục tần và thất nghi nhưng hắn không bao giờ cho họ đi đến tẩm cung riêng của thái đế và thái hậu làm phiền người nghĩ ngơi, nhưng hôm nay không những hắn cho nữ nhân lạ mặt đi đến còn là đích thân đón nàng xuống xe, thái độ còn rất cung kính, bọn họ không ngừng suy đoán thân phận của cô

Cô và Chu Thiên Kỳ đi thẳng vào trong phòng của thái đế và thái hậu, cô đi đến cạnh giường quan sát hai phu phụ đang nằm kia

Trên giường hai người tuy đã cao tuổi nhưng lại thấy không hề già mà còn rất trẻ, nếu như nói hai người họ là huynh đệ của Chu Thiên Kỳ cũng không quá

Cô quan sát một lát thì thấy có hiện tượng lạ liền quay qua hỏi ngay Chu Thiên Kỳ đứng cạnh bên

“phụ mẫu ngươi trước kia vẫn trẻ như vậy hay là chỉ mới đây thôi”

“thưa đại sư, họ vẫn luôn trẻ ra như vậy, có gì không đại sư”

Cô gật đầu đi đến cầm tay họ truyền linh lực vào dò xét kĩ càng hơn, ngay cả đan điền bát mạch cũng dò xét luôn, quả nhiên không sai lúc đầu cô đoán, buông tay họ ra đứng dậy

“Chu Thiên Kỳ, phụ mẫu ngươi là trúng độc, nó là thượng cổ kỳ độc đã thất truyền, độc này rất lợi hại hơn nữa là trúng đã lâu, tên là Trẻ Hoá Ngũ Dung, khi họ trúng độc sẽ không có dấu hiệu gì cụ thể cả chỉ có là họ sẽ ngày càng trẻ ra, mà ăn thì ngày càng nhiều hơn lúc trước, ta nói có đúng không”

Chu Thiên Kỳ mặt mày biến sắc gật đầu

“thưa đại sư, đúng như thế, phụ mẫu ta vài tháng trước không hiểu vì sau tự dưng trở nên ăn rất tốt, còn rất là thường xuyên ăn nhiều, ta cứ nghĩ đó là dấu hiệu tốt vì lúc trước họ rất khó ăn, cho dù ăn gì cũng không vô”

“họ cứ như thế bình thường sinh hoạt cho đến khi gần đây tự dưng họ thấy khó chịu rồi ngã bệnh bất tỉnh nhân sự như người thấy kia”

“như ta đoán, họ đã trúng độc rất nặng, nếu còn chậm trễ chữa trị thì da dẻ của họ sẽ ngày càng trẻ ra thức ăn họ tích trữ khi đó sẽ tự động nở bung ra, đến khi đó ngươi tự hiểu”

Chu Thiên Kỳ tái xanh mặt đi, cầm chặt tay cô mà van xin

“đại sư, cầu xin ngài cứu phụ mẫu ta”

Cô gật đầu, đi đến án thư cầm bút lên viết viết vào một sấp giấy

“ta đã hiểu rồi, ta sẽ kê cho họ vài đơn thuốc, ngươi đi cho người chuẩn bị cho họ tắm và ngâm trong thuốc kia mười hai giờ, sau mười hai giờ ngươi cầm đơn này đi sắc thuốc cho họ uống, rồi đi đến gặp ta, ta sẽ ở đây luyện cho họ hai viên đan dược, đan vào độc tan”

Chu Thiên Kỳ cầm hai tờ đơn thuốc trong tay mà run run, mắt đã đỏ hồng ánh lệ, định quỳ gối tạ ơn cô nhưng cô đã phát hiện trước, ngăn hắn quỳ gối rồi tự mình ra ngoài trước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.