Phi Điển Hình Tính S

Chương 30: Chương 30




Lấy cái gì để chỉnh chết ngươi đây, người yêu của ta.

“Anh trai!” Thân thể mất đầu quỳ rạp xuống đất, máu phun ra chảy xuống mặt đất, chậm rãi thấm ướt y bào màu trắng bạc của thi thể trên mặt đất. Trong mắt công chúa ngoại trừ cái đầu nằm trong vũng máu kia chẳng còn cái gì khác.

“Dionysus • Sia!”

Sát ý cuồng bạo tràn ngập không trung, thanh kiếm bạc phá vỡ sàn nhà cứng rắn trong điện, đá vụn bị kình phong cuồn cuộn nổi lên thổi bay tứ phía, Sera mạnh mẽ chém về phía đầu Dionysus, trường kiếm trong tay gã vừa vung lên đã chặn lại, phát ra một tiếng keng lớn, sóng xung kích(*) dội ra xung quanh. Per kéo Harula vẫn còn đang ngẩn người ôm vào trong lòng ngực mình. Hắn đã từng thấy cảnh hai vợ chồng đánh nhau, nhưng chưa thấy qua cặp nào động đao động thương như cặp này. Hai người này thật là dữ dội, mấy tên lâu la xung quanh đang chiến đấu bị loại sóng này đánh trúng, phun ra một búng máu, ngã xuống đất không dậy nổi.

(*) sóng va chạm cho chấn động dữ dội của không khí

Nhưng công chúa điện hạ có mạnh đến đâu cũng chỉ là công chúa, mà Dionysus không chỉ có giá trị vũ lực trên cả vua, mà còn là trùm cuối không đạo đức, không tiết tháo. Xét theo phương diện giá trị vũ lực, công chúa không phải là đối thủ của Dionysus. Còn nói về trình độ nhẫn tâm mà nói, cô cũng không bằng Dionysus. Công chúa điện hạ bi thương quá độ chuyển sang phẫn nộ, mà thời điểm Dionysus nhìn thấy công chúa điện hạ đánh úp về phía mình, lòng cũng nguội lạnh.

Đứng trên lập trường của Dionysus khiến cho gã không thể nương tay với Rene As – kẻ đứng bên chiến tuyến đối lập với hắn, đó là chuyện hết sức bình thường. Hơn nữa trong nội tâm của vị vua khác người này kỳ thật chỉ là muốn dùng việc này để chứng minh tình yêu của công chúa dành cho hắn có phải là dù bất kỳ chuyện gì xảy ra sẽ không thay đổi không. Bản chất vừa biến thái vừa vặn vẹo, làm cho gã ra độc chiêu với Rene As – BOSS phe trắng. Mà hiện tại, kẻ biến thái, vặn vẹo này lại vừa cảm thấy thất vọng vừa cảm thấy thất bại, làm cho gã tung ra chiêu nào cũng đều muốn đoạt mệnh công chúa điện hạ.

Khi Dionysus xuống tay, còn có thời gian nhàn hạ quan sát mặt của đối phương. Gã nhìn thấy đối phương từ phẫn nộ trở nên kích động rồi lại sợ hãi. Gã nghĩ thầm: Yo, thì ra người phụ nữ này cũng sẽ lộ ra vẻ mặt sợ hãi trước gã, thật sự thú vị, tại sao trước kia gã lại không chú ý chứ. Tất cả lực chú ý của Dionysus đều đặt trên gương mặt mà gã đã từng yêu thương, máy móc nắm giữ, phân tích mỗi một biểu tình trên đó. Gã không khỏi tự hỏi, nếu bây giờ sợ hãi, vậy trước kia là gì?

Là bởi vì ỷ vào thân phận công chúa cho nên mới không hề sợ gã, hay là bởi vì kiếm của gã chưa bao giờ chỉa về phía cô… Mặc kệ như thế nào, thật sự là chật vật. Lúc phát hiện đối phương cũng không phải hoàn toàn không sợ gã, thứ tình yêu mà gã ngỡ rằng chính mình đã tìm được chẳng qua cũng là lịch sử làm cho gã nhục nhã, có một thứ gì đó chắn ngang cổ họng của gã, làm cho gã cảm thấy khó chịu, nỗi đau như giằng xé cả linh hồn gã. Dưới sự phẫn nộ của gã, trường kiếm màu bạc chém nát áo giáp, cắt vào làn da trắng nõn, máu tươi tràn ra, nhiễm đỏ tay áo màu trắng của công chúa điện hạ.

Dionysus lạnh lùng nhìn máu đỏ không ngừng chảy xuống, bỗng nhiên mỉm cười.

Per bị nụ cười của Dionysus làm cho sợ run cả người, trong chớp mắt, chỉ thấy Dionysus đem trường kiếm trong tay nhẹ nhàng chém về phía công chúa, lập tức phản thủ dùng roi quấn lấy thanh kiếm đang chuẩn bị tiếp xúc với cái cổ mảnh khảnh của công chúa. Tốc độ kia, thủ pháp kia nhanh, độc, chuẩn. Nếu không phải Per phản ứng nhanh chóng vung ra một roi, công chúa điện hạ đã đầu lìa khỏi xác.

Trường kiếm cách cổ chỉ có một tấc, roi dài màu bạc quấn quanh trường kiếm, bị Per kéo căng đến cực hạn. Công chúa điện hạ tê liệt ngồi trên mặt đất, ngơ ngác nhìn Dionysus, run rẩy không thôi. Dionysus quay đầu lại nhìn Per đang kéo căng cây roi, mỉm cười, cực kỳ tà ác.

“Tại sao ngươi lại nhắm chính xác như vậy?” Dionysus cười tủm tỉm.

Per lôi kéo trường kiếm không buông tay, trong lòng mắng, ngươi cái tên phúc hắc chết tiệtttttttttttt, ngẫu nhiên nhường người ta một chút thì chết à! Chém chết vợ tương lai rồi, cũng chỉ có đường làm gay thôi. Bày đặt đường lớn thênh thang tràn ngập ánh nắng không đi, lại chen chúc vào hành lang đen tối, chật hẹp kia chứ. Ngươi đúng là cái tên ngạo kiều, dở người, ngu ngốc.

Dionysus không có hứng cùng Per chơi kéo co, gã nhún vai buông kiếm. Per thấy thế, cũng thu hồi roi. Dionysus không thèm nhìn tới Sora đã không lòng dạ nào ứng chiến, đi về phía bộ hạ còn sống của mình. Đi được một khoảng kha khá, gã đánh mắt về phía Naosica vẫn còn đang nằm yên trên mặt đất, ánh mắt Dionysus nhìn về phía Per tràn ngập nghi ngờ và đánh giá: “Vì sao phải giúp y?”

Per vạch cổ áo, để lộ ra chú văn kỳ lạ trên ngực, cà lơ phất phơ nói: “Bị nguyền rủa.”

Nhưng trên mặt hắn một chút cũng không có vẻ kích động mà những người bị nguyền rủa nên có.

Dionysus cũng không phải dễ lừa gạt, hắn hỏi “Nguyền rủa là vừa bị, hay là ngay từ đầu đã bị rồi?”

Per cũng cười tủm tỉm theo, thanh âm khiêu khích: “Mới có, thì sao?”

Dionysus biểu tình cổ quái: “Vì cái gì… ?” Người đang gặp vấn đề khó có thể lý giải sẽ phân tích chuyện đó từ những kinh nghiệm mà mình đã trải qua, liên tưởng người đó thành mình, cuối cùng người này cho ra kết luận cực kỳ anh dũng. Dionysus khó có thể tin mà nói: “Chẳng lẽ ngươi… thích y.”

Per bùng nổ, đâu ra cái lôgic ta không giết y nghĩa là ta thích y. Không phải suy nghĩ của gã nên phát triển theo hướng hắn là trùm cuối tà ác tâm cơ sâu xa, thích giở thủ đoạn, mưu mô chước quỷ, cứu người này vì tương lai vĩ đại của mình đặt một nước cờ à?

Đại khái là Per lộ ra biểu tình cực độ vặn vẹo, hoặc là hắn cùng Dionysus khi ở chung biểu lộ tình tự nhiều nhất nên đối phương càng thêm hiểu biết hắn, nói ngắn gọn là, Dionysus liếc mắt một cái đã nhìn ra Per đang suy nghĩ cái gì.

Dionysus biểu tình sung sướng, cười nói: “Ngươi nha, căn bản là không phải là một tên am hiểu mấy cái trò mờ ám này, ngươi chính là nghĩ như thế nào làm như thế đó, một kẻ sống bằng bản năng.” Per không nói gì, câu này của gã nói dễ nghe là hắn không có tâm cơ, nói khó nghe thì chính là đang nói hắn thiếu tâm nhãn. Chỉ cần câu nói này của Dionysus, Per phỏng chừng sẽ giúp đỡ công chúa điện hạ dạy dỗ gã một chút. Giá trị quỷ súc đáng thương của hắn, giết người nhiều như vậy mới tăng một chút, thật không dễ dàng, bị cái tên dở người kia phán một câu lại bị tụt xuống, cái tên đần độn, ngu đần lâu năm kia, ông muốn giết mi. A!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nhưng cũng may Dionysus còn chốt lại một câu, gã cực kỳ khí phách nâng cằm, kiêu ngạo mà nói: “Tại vì một người có năng lực giết một người, hắn sẽ không cần quanh co tốn thời gian như vậy.”

Quần chúng đang vây xem xung quanh lộ ra biểu tình thì ra là thế. Sau đó, những nhân sỹ phản diện khác nhìn Per cười nhạt, tỏ vẻ người như vậy mà ngươi cũng thích, ngươi quả nhiên là biến thái có cá tính. Nhân sỹ chính phái thì căm giận, dùng ánh mắt khiển trách nói vị vua cao quý, thuần khiết, nhân từ, thiện lương như vậy không thể nào để cho hạng tà ác, thối nát như ngươi có thể với tới. Per đem ánh mắt hướng về phía trước, dùng hành động này tỏ vẻ coi thường những tên phàm nhân nhẹ dạ cả tin, nghe lời tên dở người kia.

Chỉ có điều, tất cả lực chú vẫn đều tập trung vào Per và Naosica cùng những chuyện cũ không thể nói, bao gồm cả Dionysus vừa bị thất tình. Người dân Shiber Leon yên lặng đứng thành một vòng tròn vây quanh Naosica, dùng ánh mắt như đề phòng lang sói mà nhìn Per. Mặt Per lập tức đen lại, hắn không phải súc sinh, gào rú mà xông lên cưỡng gian một người đàn ông đang nằm ngay đơ, loại chuyện ghê tởm này còn lâu hắn mới làm.

Nỗi thương cảm của Dionysus khi cùng công chúa hỗn chiến kịch liệt lập tức bị hòa tan. Dionysus há miệng cười, ánh mắt quét qua cô gái vẫn còn ngồi yên trên mặt đất, thu kiếm lại, nhìn những thành viên trong tổ chức của mình khoát tay, lặng yên không một tiếng động rời khỏi. Nhân vật phản diện nhất định sẽ không vì quá khứ mà thương cảm quá lâu, bọn họ vốn là những kẻ vô tâm vô phế. Nếu bọn họ vấp ngã, họ sẽ không khóc mà sẽ đứng lên, đem những kẻ đã hại mình té bắt họ phải trả một cái giá lớn, sau đó cười to nhìn những kẻ đó đau khổ.

Một ngày rồi lại một ngày, xuân đến rồi xuân lại đi, đây chính là cuộc đời của Dionysus. Sự thật đã chứng minh khi một ngày mới lại bắt đầu, dù là ai cũng đều phải từ bỏ lại chuyện của ngày hôm qua để một lần nữa tiến về phía trước.

Giáo hoàng đại nhân cũng nói, khi mặt trời vừa lên tất cả mọi người phải quay về làm một đứa trẻ ngoan, hoặc giả dạng làm đứa trẻ ngoan. Sau khi chứng kiến vụ công kích kỳ dị kia, mọi người cảm thấy rằng tuân thủ quy tắc vẫn tốt hơn. Không còn đánh nhau, mọi người ai về nhà nấy, có người tìm thần quan chữa thương. Osi Nash theo phân phó của Per, tự mình đem Naosica quay về đại bản doanh của hắn. Per đại ma vương quang minh chính đại bắt cóc một lớn một nhỏ, hai thần quan dưới mắt người dân Shiber Leon. Nói đúng ra, Harula là tự nguyện đi theo Per, nhưng ma vương mới vừa giết người, toàn thân là máu tươi, vẻ mặt đằng đằng sát khí, thấy thế nào cũng giống như Harula bị ức hiếp đi theo.

Per đem người sắp xếp một vị trí tốt, mới nâng cằm buồn bực. Đối với này nhân vật cần tiến công chiếm đóng ngoài ý muốn xuất hiện này, hắn cũng không phải thập phần vừa lòng. Thứ nhất, hắn không biết rõ đối phương đã nguyền rủa mình cái gì, chuyện này là nhân tố mới tự xuất hiện vì hắn gia tăng số nhân vật tiến công. Thứ hai, hắn chưa có thử qua đồng thời tiến công chiếm đóng hai người. Lúc đầu, hắn nghĩ muốn tiến công chiếm đóng hoàn toàn Dionysus mới đi ứng phó thần quan với BOSS trắng. Thứ ba, người này dù sao ở trong đây cũng là một cơ sở ngầm, hành động cực kỳ bất tiện.

Per cầm cổ tay đối phương, sau khi xác định người còn sống, hắn đứng bên giường. Trên đời này, không có tường nào gió không lọt, không có xà nhà nào không thể thắt cổ. Thần quan đại nhân, tại sao ngươi lại vì cái gọi là lý tưởng tự tròng đầu mình vào nguy hiểm, thật dễ dàng bị tổn thương mà.

Thần quan đại nhân nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, môi khẽ nhếch, bộ dáng vô cùng thống khổ, Per không rõ đối phương đến tột cùng dùng cái gì nguyền rủa, cho dù biết thì hắn cũng sẽ không giúp thần quan giảm đau, không cần hắn ngược đãi cũng có thể đem mình biến thành bộ dạng này, Per chỉ có thể nói đây thật sự là một nhân tài. Chính là vầng sáng thánh mẫu kia, à không, là vầng sáng hệ thần quang rực rỡ kia cực kỳ chói lóa, làm cho Per không thoải mái, huống chi bên cạnh còn có Harula đang đứng đó muốn nói lại thôi. Per ở bên giường ngây người vô cùng khó chịu, không định tiếp tục chờ thần quan tỉnh lại. Hắn bày ra gương mặt than nhìn Harula, quay đầu nói “Ngươi trông chừng y, ta còn có việc.”

Harula uất ức cúi thấp đầu, Per làm bộ như không phát hiện, định rời khỏi.

Kỳ thật hiện tại khi Per đối mặt với Harula sẽ có cảm giác xấu hổ giống như quản lý quán bar ở trên đường đụng mặt nữ tiếp viên thoát y mình từng dạy dỗ, điều giáo. Hơn nữa, cô ta còn thay đổi 180 độ, biến thành thần quan tràn ngập cảm giác cứu rỗi.

Cái gì gọi là cảm giác tội lỗi? Đây chính là cảm giác tội lỗi, người từng bị ngươi lột sạch quần áo hiện giờ biến thành thần quan cứu khổ cứu nạn, giúp ngươi chữa thương, xong việc, còn dùng ánh mắt cực kỳ thuần khiết, cực kỳ ngây thơ hỏi ngươi, kỹ thuật có tốt không, còn chỗ nào không thoải mái không. Per là một tên biến thái, mà một trong những kỹ năng quan trọng nhất của biến chính là xuyên tạc ý tứ. Dưới lớp giáo bào thần thánh là thân thể mà chính hắn từng cho người điều giáo, có thể hấp dẫn mọi ánh nhìn, hình ảnh đó đã ăn sâu vào trong đầu hắn, cho nên thật ngại quá, hắn lại nghĩ bậy rồi.

“Mortis!” Harula thấy Per chuẩn bị đứng dậy, nhịn không được hô một tiếng. Mặc kệ qua bao lâu, Harula vĩnh viễn vẫn là một thiếu niên tùy hứng, muốn hỏi liền hỏi, muốn nói thì nói.

Per mệt mỏi quay đầu lại hỏi: “Chuyện gì?” Hắn muốn đi ngủ bù lắm rồi, mấy ngày liền xóc nảy, hơn nữa lại thêm một đêm gây sức ép, cho dù thể lực vẫn còn nhưng tinh thần cũng sẽ mệt nhọc.

Per hoàn toàn không để ý thái độ gợi chuyện không được tự nhiên của Harula. Thiếu niên bỗng nhiên xúc động phẫn nộ, lớn tiếng chất vấn “Vì sao phải làm như không nhìn thấy ta? Vì sao khi nói chuyện không nhìn thẳng vào ta? Ngươi rõ ràng vẫn luôn quan tâm đến ta. Tại sao lại làm như vậy?!”

Per còn chưa nghĩ ra câu trả lời, bỗng nhiên nhìn thấy Harula từ bên kia giường đi về phía mình, sau đó mạnh mẽ nhào vào người hắn. Per sợ ngây người, hắn lúc trước còn oán thầm người dân Shiber Leon nhìn hắn như nhìn loài động vật ngu ngốc chỉ biết gào rú đòi động dục, kết quả vừa đảo mắt đã có một người bổ nhào vào hắn. Khóa dạy dỗ Harula không phải là vô ích, ít nhất y thật chuyên nghiệp, đối mặt Per cả người là người, còn có thể bất động như núi cởi quần sau đó nhiệt tình dán vào người Per, cả quá trình, động tác tiếp xúc vừa nhanh nhưng ổn định, động tác khiêu khích vừa ngả ngớn lại cẩn thận.

Nhưng Per cũng chẳng có hứng thú tham gia trình diễn màn GV nóng bỏng này, cho nên hắn nói,

“Lăn xuống đi.”

Harula khóa ngồi ở trên người Per, quần được cởi ra rơi xuống cổ chân, dưới lớp giáo bào là y sa mỏng rộng thùng thình bán xuyên thấu là vòng eo nhỏ nhắn như ẩn như hiện. Nghe thấy tiếng quát của Per, mỹ thiếu niên cũng chỉ cắn môi không để ý, cúi đầu cùng Per nhẹ nhàng nằm cùng nhau, biểu tình thập phần quật cường. Tay y vẫn còn sờ lung tung trên vai và ngực của Per, nhưng trên mặt lại thấm đẫm nước mắt. Harula cực kỳ cố gắng mà cọ sát với thân thể của đối phương, y muốn từ trên mặt Per tìm ra được một chút rung động nhưng lại thất vọng phát hiện trong đôi mắt màu đỏ kia vẫn không hề có một chút thay đổi.

“Tại sao chứ?!”

Per đẩy cái tay đang vuốt mặt hắn ra, đối phương lại đưa tay sờ đến ngực hắn, không hề khoan nhượng.

“Ta cho ngươi cơ hội, là cho ngươi một lần nữa được tái sinh làm một con người chân chính, mà không phải trở thành một sủng vật khoác áo da người.” Per không thể nhịn được nữa, cuối cùng tát cho đối phương một cái, nghe nói phương pháp này đặc biệt có hiệu quả giúp người ta bình tĩnh lại, nhưng mấu chốt là đừng quên phải biết vừa đánh vừa xoa. Per nâng mặt Harula lên, tựa vào trán hắn, nhìn thấy ánh mắt ngập nước mắt của Harula nói: “Ngươi có thể thay đổi, sau đó trở nên tốt hơn. Đó là hy vọng của ta.”

Đây cũng không tính là hắn nói dối, hắn quả thật hy vọng đối phương trở nên tốt hơn, ít nhất là giống người bình thường một chút cho hắn đỡ khổ.

Nhưng mà sau khi phun ra một câu nói hết sức thâm tình, Harula bất ngờ hỏi Per một câu làm Per mở to mắt. Harula hỏi: “Vậy còn ngươi, ta có thể thay đổi, trở nên tốt hơn. Còn ngươi thì sao?”

Xem ra mấy ngày nay Harula đọc cũng không ít sách, xem ra lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa. Càng thông minh càng khó lừa gạt, Đầu óc của Per hoạt động hết công suất, cuối cùng cho ra một đáp án hết sức mơ hồ, hắn nói: “Ta vẫn tiếp tục bước tiếp trên con đường của ta.”

Nói xong, hắn tránh khỏi Harula đang ngây ra suy nghĩ, thừa dịp đối phương còn không kịp đặt câu hỏi, nhanh chân chuồn lẹ, sợ đối phương hỏi thêm một câu đại loại như: xin hỏi đường đó ở phương nào, hắn dám cam đoan vấn đề này toàn bộ vũ trụ không ai biết.

Ném Harula qua một bên, kết quả ngay chỗ rẽ lại gặp được Osi Nash đang ôm mấy bộ quần áo đi đến. Per đã bảo y trước tiên đưa cho thần quan và Harula một bộ trang phục, hai người đó ăn mặc như vậy ở trong này rất đáng chú ý. Bắt chước mấy người trong câu lạc bộ múa thoát y mặc một thân trang phục của tu sĩ, ngoại trừ kích thích dục vọng chế phục với cuồng ngược đãi của nhân vật phản diện cũng chả có gì. Ánh mắt Osi Nash lướt qua chỗ quần áo phanh rộng trước lồng ngực Per, không nói gì.

Per trở lại phòng, bị Harula làm cho nổi da gà toàn thân nên hắn quyết định cởi đồ rồi tắm rửa. Sau khi tẩy sạch mùi máu tươi trên cơ thể, hắn ngâm mình trong nước, cùng thần minh đại nhân bắt đầu bật hội thoại chat xã giao sau nhiều ngày gián đoạn.

【 Ngươi không cảm thấy gương mặt của giáo hoàng kia nhìn có chút quen à? 】 Per chất vấn, thông qua hiện trang quỷ dị này, điều duy nhất hắn có thể liên tưởng đến chính là vị thần minh đại nhân có lối suy nghĩ vượt ngoài tầm hiểu biết của người Trái Đất này.

【 Đó là em trai thất lạc nhiều năm của ngươi, tên là More • Potisi 】 Thần minh đại nhân giữ vững lập trường, bắt đầu lừa bịp người khác.

【 Trò chơi được thiết lập rằng dòng họ của Per • Mortis đều chết sạch. 】 Per lành lạnh nói thầm.

【 Đó chính là em trai của chồng của con gái của bác của cậu ngươi 】 Thần minh tiếp tục vô sỉ mà nói dối.

【… Ta tình nguyện tin rằng giáo hoàng đại nhân thèm nhỏ dãi sắc đẹp của ta đã lâu, nên mới tạo ra cái mặt nạ da người kia mà đắp lên mặt. 】 So với tên vô sỉ nói dối không thèm chớp mắt kia, Per có thể càng vô sỉ hơn. Dù sao chỉ số thông minh của hằn cũng không suy bại đến mức tin tưởng một lời nói dối rõ ràng như thế. Thế giới này không có khả năng có hai người giống nhau như đúc, trừ phi thế giới này có công nghệ nhân bản… Đúng lúc này, một kết luận vớ vẩn chợt hiện lên trong đầu Per, hắn ngập ngừng hỏi 【 Nếu… Đây là một giả thiết thôi, nếu ta hiện tại là Per • Mortis, như vậy Per • Mortis chân chính đã đi đâu ?】

Per chỉ cần nghĩ đến nguyên hình của giáo hoàng đại nhân thật ra chính là BOSS biến thái trong nguyên tác thì da đầu liền run rẩy.

【 Yên tâm đi, người kia không phải hắn. 】 thần minh đại nhân lười biếng giải thích. Per lại tiếp tục truy vấn không tha cho vấn đề này.

【 Vậy tại sao mặt lại giống nhau như vậy? 】

【 Giống như ngươi nói đó, đại khái là có người đối với sắc đẹp của ngươi thèm nhỏ dãi đã lâu, muốn ngày đêm nhìn thấy. 】 Thần mình lại trêu tức hắn rồi, Per nghe xong cực kỳ khó chịu, cái loại ảo giác bị trở thành búp bê hơi mô phỏng mình này là cái quái gì thế?

【 Thật ghê tởm! 】 Per nhíu mày, biểu tình chán ghét.

【 Hoặc ngươi có thể lý giải rằng đối phương yêu ngươi, yêu đến điên cuồng. 】

Per khoát tay, lơ đễnh mà tựa vào ven thành hồ, trước khi tạm thời nhắm mắt nghỉ ngơi mơ hồ nói một câu.

【 Như thế nào lại có chuyện đó, trừ phi là trời sinh thuần M, nếu không ai lại thích biến thái. 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.