Tra Tiểu Tân cả người trên giường rơi xuống lộn mấy vòng , sinh lần đầu sinh đụng vào góc bàn , họa xuất một vết thương đỏ tươi , hơn nữa ngực nàng cũng đau . Vừa rồi một cước của hắn gần như muốn lấy mạng nàng .
Nam tử áo hồng như địa ngục tu la đứng ở đằng kia , tóc đen ma mị , hai mắt đỏ ngầu phát tiết trong lòng liên tục không ngừng giận cùng hận , Tra Tiểu Tân không sợ hãi nhìn thẳng hắn , khóe môi thấm máu tươi , giữa lạnh lẽo lại có mấy phần đoạn tuyệt .
“ Như thế nào ? Hài lòng chưa ?”
Thấy nàng bị thương còn dám nói như vậy với hắn , ánh mắt của nam tử áo hồng lộ ra , thuận tay cầm lấy roi treo bên giường quất mạnh vào người nàng , cười điên cuồng : “ An Ninh ! Ngươi chưa bao giờ để bổn vương hài lòng quá ! Sau này cuốn để cho bổn vương hài lòng ! Nếu không ! Giống như roi này.” Nói xong hắn đem roi xé đứt , đồng thời , tay bởi vì cùng roi ma sát tạo nên vết thương , máu tươi văng khắp nơi .
Vô cùng thảm thiết.
Tra Tiểu Tân nhất thời quên mất đau đớn ngây ngốc đứng nhìn hắn , nam nhân này điên rồi sao ?
Hắn lạnh lùng nhìn nàng , ánh mắt không có chút tình cảm tuy nhiên làm cho người ta thấy tâm không khỏi đau thương , hắn càng cười , ý nghĩ đau đớn càng mãnh liệt , chỉ thấy hồng y lúc ẩn lúc hiện , hắn vài bước đã ra đến cửa liền phân phó : “ Ba ngày sau không đưa cơm cho nàng”
“ Dạ , Vương gia.”
Ngay sau đó cửa đóng lại , đang yên tĩnh , tiếng cửa đóng lại thật lớn gần như nứt ra , không ngừng phát ra tiếng vang , rung chuyển ánh nến .
Tra Tiểu Tân che ngực không ngừng ho khan , tơ máu trong miệng nhỏ giọt trên chăn lông , ở cạnh hắn một canh giờ giống như đi một chuyến địa ngục !Namnhân kia thật đáng sợ ! Giống như tử thần ! Tâm tìnhTra Tiểu Tân thấp thỏm không yên , chết tiệt ! Làm sao lại xuyên đếnnơi quỷ quái này ? Xem ra muốn chạy trốn là không thể nào ? Sau này phải bàn bạc kỹ hơn .
Đêm khuya , Trong căn phòng đang tu sửa có hai nữ tử , một ngồi , một quỳ .
“ Nương nương , nàng gần như thay đổi ! Đối vớiTất cả tràn đầy tò mò ! Dường như mấy ngày trước đây người bị hành hạ không phải là mình .” Nữ tử quỳ gối dưới đất bẩm báo từng chữ .
“ A , đã quên ? Ta xem nàng lại đang giả ngây giả dại ! Chẳng lẽ ngươi quên đêm cô tịch năm ngoái nàng giả bộ nhảy xuống hàn ao sau đó được vương gia cứu lên , sau khi tỉnh lại liền đem tình trạng lặp lại , Vương gia mềm lòng liền mang xuất phủ ngắm hoa mai , trên đường gặp phải sát thủ .” Nói đến đây cô gái nữ tử đặt mạnh chén trà xuống bàn , phát ra tiếng động , buồn rầu nói : “ Lần đó thiếu chút nữa muốn lấy mạng vương gia !” Sau lần đó Vương gia đối với nàng hoàn toàn thất vọng, ta đã sớm động thủ giết nàng !”