Hòang cung màu đỏ sẩm , cho dù ban đêm nhưng bên trong hoàng cung đèn đuốc vẫn sáng trưng , mặt hồ xanh thẳm .
Bọn cung nữ trang điểm tinh sảo tay nâng mâm thức ăn ngon lần luợt hướng trong cung đi tới , màng vải đỏ thẩm bị thái giám vén lên , bên trong phần lớn hình bóng y phục mùi hương , ăn uống linh đình . Hai người nam tử bị mỹ nhân vây quanh . Một đang mặc hoàng y , phong thái bất phàm , người mặc hồng y , dung mạo kiều mỵ , sợi tóc đen nhánh uống lượn trên mặt đất , bộ mặt lộ ra vẻ đẹp lạnh lùng nghiêm nghị .
“ Ha ha ..ái phi , hôn ta một cái.” Bản thân hoàng thượng đã đến tuổi trung niên vẫn không thay đổi sắc tính, rất vui vẻ .Những cô gái kia cười duyên lên tiếng , tràn đầy hương diễm .
Ngồi ở bên cạnh Lâu Lan mấy nữ nhân cũng tranh nhau cầm nho trong tay đưa đến miệng hắn nói : “ Vương gia , ăn một chút nha !”
Lâu Lan ánh mắt trong trẻo lạnh lùng , thậm chí mang theo vài phần nghiêm khắc cùng lạnh lẽo , mấy nữ tử kia không hiểu ý tứ hắn vẫn đưa nho đầy miệng hắn , cừơi đến run rẩy cả người , ngực sữa lộ rõ ra ngoài , Lâu Lan trong lòng cảm thấy chán ghét , bỗng dưng nhớ tới hình ảnh nữ tử áo trắng bên cạnh ao ngư kia , nụ cười chói lọi khắp nơi , ánh mắt thuần khiết..
“ A ! Vương đệ , mỹ nhân rượu ngon sao ngươi không nhận a ? Bằng không gọi ái phi trẫm đến hầu ngươi .” Hoàng thượng phát hiện không khí có phần bất ổn liền đẩy mỹ nhân trong ngực về phía hắn .
Mỹ nhân kia không ngừng sờ soạn trên người và hôn Lâu Lan, vừa tính chạm đến môi hắn liền đẩy ra không chút lưu tình, mắt phượng lạnh lùng nhìn thẳng về phía hoàng thượng: “ Hoàng thượng triệu thần vào cung để rượu chè mỹ nữ ? Hay lo việc chánh sự ? Nếu là rượu chè mỹ nữ thì trong phủ Lâu Lan đã có mỹ nhân , nếu bàn về chánh sự kính thưa hoàng thượng đem những nữ nhân này trục xuất đi .” Lời nói mặc dù bình thản nhưng có phần không vui .
Hoàng thượng thấy hắn tực giận sợ run lên , vội vàng dùng chân đạp những cô gái kia đi nói : “ còn không cút nhanh cho trẫm ! Trẫm muốn cùng Lâu Lan Vương bàn luận chính sự.” Hắn hét lên , những nữ tử kia sợ chết khiếp , nhanh chóng đi khỏi .
Lâu lan nhếch lông mày liền đi thẳng vào vấn đề : “ Gia Luật Hằng mua chuộc đại thần trong triều , chiếm đoạt hộ thành , Hoàng thượng nghĩ như thế nào ?”
“ Việc này….trẫm…trẫm vẫn tiếp thu ý kiến vương đệ .” Hoàng thượng nghe đến chính sự liền thấy nhức đầu , đem việc này đẩy càng xa càng tốt , hắn không muốn quản mấy chuyện kia , chỉ cần có Lâu Lan ở bên , kỳ quốc sẽ được mưa thuận gió hòa .
“ Ý kiến của thần là thuận theo tự nhiên.”
“ Thuận theo tự nhiên ? ”
“ Hắn muốn mua chuộc thì cứ cho hắn mua chuộc , đợi những đại thần kia phản bội Kỳ quốc đi Ấp quốc thì đem người nhà họ giữ lại , để cho họ mang danh quân bán nước , để cho người nhà con cháu khinh bỉ họ , thần sẽ dẫn binh tấn công , đến lúc đó dù Gia Luật Hằng có bao nhiêu tiền tài châu báu , các đại thần bị người nhà phỉ nhổ lúc đó sẽ muốn được tha thứ , chúng ta liền cho họ một cơ hội , liên thủ đem Ấp quốc trừ đi !” Lâu Lan nghiêm mặt nói , mắt phượng nheo lại tình thế bắt buộc phải cứng rắn .