Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 144: Chương 144: Mộc Xuân Phong đại hôn




Chỉ thấy mấy gia đinh thở hổn hển chạy theo phía sau nàng, trong tay cầm một sợi dây ngân tuyến thả diều ở trên trời, trong tay một cái khiên tai to mặt lớn là Trư Bát Giới, một người trọng trách là sa hòa thượng, còn có một là ngựa bạch long, một người đi theo nữa là Đường Tăng, sau phần mông của Đường Tăng chính là bạch cốt tinh đuổi sát không tha.

Tra Tiểu Tân vừa chạy vừa quay đầu hô to: “Nhị sư đệ, các ngươi nhanh chút nha!” Nàng cũng là ngẫu nhiên nhìn thấy có người chơi diều nhưng chơi như vậy không vui lắm thế nên nàng mới nhớ tới có trò chơi như vậy,quả nhiên là hứng thú hơn nhiều.

“Đại sư huynh! Ngươi chạy chậm một chút,đợi chút sư phụ chút nha!” Gia đinh bát giới kia hô, bước chân cũng chậm rãi thong thả lại. Mấy người khác đi theo phụ họa, vóc dáng Tra Tiểu Tân nhỏ bé cho nên chạy tốc độ cũng rất nhanh, bọn họ có chút chịu không nổi .

“Ôi, chờ hắn làm chi, chờ hắn chúng ta chẳng phải tất cả đều bị bạch cốt tinh ăn! Không cần phải để ý đến hắn.” Nàng không kiên nhẫn vẫy tay, kéo vị bát giới kia chạy nhanh về phía trước.

“… Ngộ không! Cứu mạng nha…” Đường Tăng vị bị bạch cốt tinh cuốn lấy, vội vàng gấp gáp hô to giống như người bị ăn chính là hắn, kết quả hắn chưa kêu xong, những người khác ồn ào cười to, nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại.

Tra Tiểu Tân cười đến đau thắt lưng, không sao nói: “Ăn đi ăn đi! Dù sao cũng không phải ăn chúng ta.” Nàng chỉ quên trách nhiệm đến Tây thiên để lấy kinh.

Đang lúc mọi người vui cười bát nháo, chỉ thấy một nhà đinh vội vàng chạy tới, vẻ khẩn cấp: “Đừng đùa nữa! Mau trở về nhanh!”

Tra Tiểu Tân xem thường nhún vai, một tay đưa ra kéo hắn lại nói: “Cùng chúng ta chơi tây du ký!”

“A! Đến lúc này các ngươi còn ở đây chơi sao? ! Vương gia và Ninh Thanh cô nương sắp bái thiên địa !Còn không nhanh tới đó !” Hắn một hơi nói xong, trên mặt vội vàng làm như không tới sẽ chậm mất màn kia.

Một câu nói, tất cả đều im lặng, mọi người hai mặt nhìn nhau.

“Cái gì? ! Cùng Ninh Thanh Thành thân? !” Tra tiểu tân nghẹn họng nhìn trân trối,tay vô ý thức gãi đầu: “Ta tại sao không nghe hắn nói qua? !” Nghe được tin tức này nàng lập tức có một cú sốc, tên kia chuyện kết hôn lớn như vậy cũng thông báo tin tức cho nàng? !Cứ như vậy đột nhiên liền kết hôn ? ! Trong lòng có chút cảm giác là lạ.

Mấy người khác thấy sự việc là thật ào ào chạy tới vui cười, cuống quít đi theo trở về phủ, làm hạ nhân khi chủ tử đại hôn lại còn ở bên ngoài chơi trừ phi bọn họ không muốn làm nữa! Tra Tiểu Tân đứng tại chỗ sửng sốt thật lâu mới vội vàng đi theo phía sau bọn họ.

Mộc vương phủ.

Bên trong tràn đầy không khí vui mừng, dải băng màu đỏ, đèn lồng màu đỏ,dây pháo màu đỏ nổ vang lên.Đâu đâu cũng là vương công đại thần đến chúc mừng,Tra Tiểu Tân tinh thần hoảng hốt nhìn cảnh náo nhiệt này dường như lại nhớ tới ngày đại hôn ấy của Lâu Lan, trong vòng ba tháng ngắn ngủn,Lâu Lan và Mộc Xuân Phong trước sau kết hôn, buồn cười là tin tức đều là thông qua một người khác chuyển lời tới cho nàng . Nhìn thấy Mộc Xuân Phong cả người diện bộ hỉ phục tuấn nhã nhẹ nhàng đứng ở trong đám người, nàng rất muốn giáp mặt chất vấn hắn có xem nàng là bạn bè của hắn hay không, nếu thật là có, vì sao chuyện thành thân lớn như vậy lại không nói cho nàng biết? !

“Ai ya, chúc mừng đại hỉ của Mộc vương gia nha! Chúc Mộc vương gia và Ninh thiên kim trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử!” Một đại thần giơ lên chén rượu chúc mừng nói,mặt đầy vui mừng.

“Sau khi cưới cả hai tương kính như tân,sống đến đầu bạc.”

“Sinh một tiểu tử béo tròn dễ thương, ha ha.”

Thấy mấy đại thần kia chúc mừng,các người khác cũng ào ào đứng dậy chúc mừng, trong lúc nhất thời đẩy không khí càng thêm ồn ào náo động không tự chủ, nâng chén chạm vào chén của Mộc Xuân Phong, uống xong một ly lại một ly khác, khuôn mặt tuấn lệ như ánh trăng hàm chứa nhàn nhạt ý cười, , thưa thớt giống như không tồn tại,một thân hỉ phục đỏ thẫm hắn đứng ở trong đám người tuấn tú phong lưu, tao nhã. Chỉ là, cảm giác hình như hồn phách của hắn giống như một mình tách khỏi thân thể, cả người như một cái xác không hồn,không phát ra không khí vui mừng ngược lại có một chút chua sót.

Không ngừng đẩy người ngăn cách phía trước ra Tra Tiểu Tân nhìn chăm chú vào ánh mắt của hắn, bị đẩy tới mộn góc khuất nhất, giờ khắc này, Tra Tiểu Tân đột nhiên cảm thấy người đã từng cùng nàng là bạn bè tốt bỗng nhiên biến thành xa lạ như vậy, hắn không nói đến tên nàng,cũng không quan tâm nàng có hay không tới tham gia. Thì ra, nàng ở trong mắt hắn không quan trọng đến như vậy?

Như hoa cũng không nói với nàng một tiếng liền rời đi.

Mộc Xuân Phong cũng vậy, cũng không nói với nàng một tiếng liền thành thân.

Lâu Lan… Lâu Lan cũng sẽ như vậy sao?

Tinh thần hoảng hốt nàng không tự giác lui bước chân về phía sau, cảm thấy nơi này không thuộc về nàng, nàng chính là một người xa lạ đến nơi đây cho nên không có ai quan tâm. Đang lui bỗng nhiên đụng vào một người,nàng ngạc nhiên ngoái đầu nhìn lại khi cả người đều chấn động, trước mắt là mắt phượng hẹp dài, nam tử dung nhan diễm lệ không phải là —— Lâu Lan sao? !

Sợ run một hồi lâu Tra Tiểu Tân mới tâm hoảng ý loạn phát ra giải thích: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi…” Hắn thế nào lại ở chỗ này? Hắn không là hẳn là ở bên trong chúc mừng Mộc Xuân Phong sao?

Lâu Lan vẫn nhìn nàng, dung nhan tuấn lệ giống như sương phủ trên cánh hoa đào, lãnh đạm và kêu ngạo, nhìn thấy bộ dáng không biết làm sao của nàng ở trước mặt mình,lòng có chút đau,giữa ánh mắt nàng chợt lóe lên ưu thương làm sao có thể thoát qua được ánh mắt hắn? ! Nhưng khi mở miệng giọng nói vẫn nhẹ nhàng lạnh lạnh: “Hậu viện rất rộng, đi vào trong đó đi.”

Ngắn ngủn một câu, cũng tất cả hắn đối với nàng đau lòng và sủng ái.

Nếu như nàng biết, nếu như…

“Cám ơn.”Lời nói mới lại thốt ra,Tra Tiểu Tân giống như một người đang làm chuyện xấu không dám đứng dưới ánh nắng mặt trời.khi ánh mắt hắn nhìn mình chăm chú nàng hoang mang rối loạn muốn bỏ chạy. Nàng không muốn hắn nhìn thấy mình cảm thấy khó chịu, không cần nhìn thấy hắn bản thân cảm thấy nhỏ bé, không cần, không cần! ! !

Nhìn thân ảnh nàng nhanh chóng rời đi,tất cả hơi thở của Lâu Lan như bị rút hết đi, đứng cứng ngắc ở đằng kia, bất động thật lâu.

Thì ra nàng chán ghét ta như vậy, ta đã hiểu.

Hôm nay, thật sự là một ngày buồn vui đan xen.

Tất cả người trong Mộc vương phủ náo nhiệt chúc mừng cùng ngồi ở hậu viện chỉ có một mình Tra Tiểu Tân lẻ lo đứng riêng một mình, sắc trời nhiễm tối, không khí càng ngày càng tối, ngay cả hạ nhân đều vui mừng ở cùng một chỗ uống rượu ăn đậu phộng, chỉ nghe âm thanh “vù vù”, yên hỏa xán lạn từng cái từng cái bắn lên phía trên bầu trời, rực rỡ cả bầu trời,sáng lạn hơn sao.

“Oa! Đẹp quá a!”

“Ta lần đầu tiên nhìn thấy xinh đẹp như vậy, đi, chúng ta đi trên nóc nhà có thể xem càng rõ ràng!”

Mấy nha hoàn hưng phấn kêu lên vui mừng , cùng rời đi hậu viên vốn yên tĩnh giờ náo nhiệt hơn.

Tra Tiểu Tân tựa lan can đình ngẩng đầu nhìn ánh sáng lộng lẫy trước mắt mắt nàng, bỗng nhiên thương cảm đứng lên, nàng quả nhiên là một người thật thất bại, cùng người mình thương bởi vì hiểu lầm mà không thể cùng một chỗ, bạn tốt lại không biết vì nguyên nhân gì chia lìa, không có Lâu Lan, không có Như Hoa, không có Mộc Xuân Phong, nàng về sau còn có thể là một người hi hi ha ha, líu ríu, không buồn không lo Tra Tiểu Tân sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.