Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 91: Chương 91: Xin hỏi, nơi này có tuyển người làm không?




Sáng sớm, ánh nắng tươi sáng, tuyết cũng dần hòa tan trên mặt đường lát đá xanh, tất cả đều đầy nước, giẫm lên nước bắn tung tóe khắp nơi.

Xung quanh vắng vẻ, ít người qua lại.

Ngày thứ sáu Tra Tiểu Tân khai trương nàng đã giải quyết thành công hơn trăm vụ làm ăn, nói đi nói lại vẫn là người cổ đại quá ngu ngốc, có Tiểu Tam dụ dỗ lão công chỉ cần phái một soái ca đến dụ Tiểu Tam chạy là được, không có con được thì đi tìm con nuôi thay thế, cảm thấy bản thân không có mị lực hấp dẫn trượng phu vậy chỉ cần đi thanh lâu học cách nữ tử nơi ấy đối đãi với nam nhân như thế nào không phải là được sao? Tóm lại mọi chuyện đều rối tung lên, từ khi nàng mở cửa tiệm liền bắt đầu cải trang nam, vẽ hai vòng tròn quầng thâm đen sẫm ở xung quanh mắt, giống như mắt gấu mèo, như vậy sẽ không có người nào nhận ra nàng! Vẫn lấy tên là Tra Tiểu Tân, nàng có thân phận mới và tên thật sống như vậy sẽ không mệt mỏi. Bởi vì trong quán trọ bề bộn nhiều việc cho nên nàng cần một trợ thủ, nàng vui vẻ treo ở cửa hai chữ “ Tuyển người làm”

“Xin hỏi, nơi này có Tuyển người làm không?”

Một giọng nam nhân có sức hút vang lên, giống như nửa đêm yên tĩnh bỗng dưng vang lên tiếng tiêu, cúi đầu oa oa, mùi rượu nồng đậm. Tra Tiểu Tân chịu không nổi lên giọng cáu gắt, nàng bận ghi sổ đầu cũng không ngẩng lên nói: “Nói nhảm, trên tường không phải có ghi hai chữ “Tuyển người làm” sao?”

Nụ cười trên mặt Gia Luật Hằng cứng đờ, nén lại cảm xúc mỉm cười hỏi: “Vậy ngươi xem, ta có được không?” dùng một chút năng lực hấp dẫn nàng chú ý, lần này dịch dung thành một tuyệt thế mỹ nam, đương nhiên, so với bản thân hắn thì xấu hơn một chút.

“Ba ba phiền chết người ta à!” Tra Tiểu Tân dùng sức đập mạnh lên bàn ngẩng đầu nhìn, mắt nheo lại phút chốc trợn to, nam tử trước mắt ngũ quan mềm mại đáng yêu, tựa như loại giấy Tuyên Thành tốt nhất chạm bút thành câu văn tinh xảo, dáng người thanh tú, mặc dù bận y phục cũ màu xanh nhạt, nhưng đứng giữa lầu gác phong cách cổ xưa, có vài phần ôn nhã.

“Thế nào?” Thấy nàng nhìn hắn như bảo bối trong bảo bối, Gia Luật Hằng có vài phần đắc ý.

“Có thể! Đương nhiên có thể! Chỉ là phòng trọ chúng tôi chỉ tuyển nữ không tuyển nam…” Tra Tiểu Tân chống má lắc đầu, ngón tay thon dài chỉ đến tờ giấy dán trên tường: “Thấy ngươi cũng giống thư sinh chả lẽ không biết đọc chữ sao? Nam và nữ cũng không phân rõ?”

Gia Luật Hằng lập tức nhìn theo hướng tay nàng, chỉ thấy trên đó viết “Bổn tiệm tuyển một nữ công”, lông mày hắn chau lại, việc này làm sao đay? Tuyển nữ không tuyển nam?

Tra Tiểu Tân thấy tinh thần hắn có chút đau buồn, một đôi mắt đen tròn như quả nho linh động xoay chuyển, vụt lên tia sáng chói lọi, vỗ tay cười to: “Có rồi!”

“Có cái gì?” suy nghĩ của Gia Luật Hằng bị nàng cắt đứt, tim đập mạnh và loạn nhịp.

“Nếu phòng trọ chỉ tuyển nữ công mà ngươi lại muốn làm, ta đây trang điểm ngươi thành nữ không được sao!” Tra Tiểu Tân cười rất gian xảo.

“Việc này, không tốt lắm đâu?” Gia Luật Hằng nghe đến trợn mắt há mồm, nhưng bị nàng giữ lấy cổ áo, lập tức cả người nhào vào bên trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.