CHƯƠNG 31 PN2
-Bạn gái-
(女朋友)
Mọi người đều biết Chung Lý có bạn gái, mặc dù hắn không hề lên giọng huênh hoang, luôn kín miệng như bưng về cô bạn gái hoàn hảo kia, nhưng làm sao có thể chạy khỏi pháp nhãn của mọi người, không chỉ trên tay đeo chết một chiếc nhẫn, mà trên cổ còn thỉnh thoảng xuất hiện mấy vết hồng hồng.
Một đám đàn ông trưởng thành sống chung một phòng, đến bữa nhịn không được đều đồng loạt vô sỉ đứng lên, “Hớ hớ, rốt cuộc thì mày với bạn gái đã tiến triển đến cảnh giới nào rồi?”
“…”
“Không lẽ đã xé rào toàn diện?”
“…”
Bọn kia đồng thời thóa mạ hắn, “Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, chó cắn là chó không sủa mà.”
“Kín gì kín thế không biết, uổng công bọn tao coi mày là bạn bè tốt, ta khinh!”
Chung Lý thẹn quá hóa giận, “Tiên sư! Chuyện này có gì hay ho đâu mà nói, tụi bây bỉ ổi vừa thôi!”
“Sao lại không có gì hay để nói?” Lão Ngũ chớt nhả, “Hay là mày không cương được?”
Chung Lý phẫn nộ nói, “Sao lại không!!”
Vì thế bọn kia càng trở nên táo tợn, “Ê, khai thiệt đi, cảm giác thế nào?”
“…Tốt lắm.”
“Tốt là tốt sao? Tuyệt diệu hay xoàng xoàng thôi? Cỡ mấy phần chăm?”
Chung Lý lại nổi điên, “Tốt là tốt chứ sao. Tao làm sao có thể so sánh thế nào là tốt hơn với chả kém hơn.”
Anh Năm chậc chậc thở dài, “Tội nghiệp quá, tại sao cái giếng của mày lại chật hẹp đến vậy. Là đàn ông thì nên cần có nhiều trải nghiệm ở nhiều góc độ nha, thế mới biết thế giới này rộng lớn tươi đẹp nhường nào.”
“Nhưng mà phải nói nha, bạn gái Chung Lý hình như là một thiên kim tiểu thư, dịu dàng nhã nhặn.”
“Loại tiểu thư này chẳng phải bình thường sẽ thét lên chói tai rằng ‘cơ thể đàn ông gớm muốn chết’ rồi sau đó bịt mắt lại sao, thế này còn gì là hạnh phúc gối chăn nữa.” Lại là lão Ngũ đáng thương.
“Không đâu.” Chung Lý có phần miễn cưỡng nói, “Người đó sẽ không ngạc nhiên, bởi vì rất am hiểu.”
“Thế là hạnh phúc dầm dề phải không?”
Không hiểu sao Chung Lý lại có chút rầu rĩ, “Ờ, cũng không tệ lắm.”
“Nào anh em, bây giờ chúng ta sẽ lần lượt báo cáo tình trạng giường chiếu của từng đứa. Ê, Chung Lý đừng đi chớ, đàn ông với nhau cả na, chuyện này mà cũng ngại sao?”
“Tốt lắm, bắt đầu.”
“Có.”
“Không có.”
“Không có.”
“…Có.”
“Bồn tắm lớn.”
“…Oa.”
“…”
“…Ban công.”
“Chung Lý mày cũng kinh thật đấy, ở chỗ đó mà cũng…”
“Phát biểu cảm tưởng sau, tiếp tục đi.”
Vì thế…
“Tư thế đó bình thường mà.”
“…”
“…”
“…Đèn treo Italy .”
Một khoảng lặng bò qua, lão Ngũ nói, “Chung Lý, thật ra mày chết cũng không có gì hối tiếc đâu. Thế giới của mày đã đủ rộng lớn rồi.”
“Chung Lý, để thiên hạ không ôm thắc mắc nữa, mày khai thật ra đi, mày với bạn gái mày ăn rơ vậy, mỗi tối có thể làm bao nhiêu lần hả?”
“…”
“Không cần phải ngượng. Kỷ lục cao nhất của anh đây là năm lần. Tuy nhiên anh vốn không phải người thường, cho nên mày đừng có tự ti.”
Chung Lý có phần ủ dột, “Chuyện đó… bọn này…”
Cả bọn lại đồng loạt vô sỉ hóng tai lên.
“Khụ…” Chung Lý coi như hết biết xấu hổ là gì, chỉ ngượng tý teo khai ra, “Hơn năm lần có phải rất nhiều không?”
“…”
“…”
“…”
Sau một khoảng lặng lại là một tràng ‘Phắc! Phắc! Phắc!’ bắn liên thanh.
“Mạnh vãi chưởng!”
“Con mẹ nó mày có phải là người không hả?”
“Giờ thì tao đã hiểu rồi, vị tiểu thư hoàn hảo kia coi trọng mày đến vậy, phải chăng là vì điểm này?”
“Coi như vén màn bí mật. Hô, cuối cùng thì cũng không đến nỗi không đào ra được một lý do.”
“Chí phải chí phải.”
“Phải rồi Chung Lý, truyền lại bí kíp đi.”
“Có bí kíp không thể giấu diếm anh em chứ?”
“Ế ế, không chia sẻ cũng được, mày đừng bỏ đi chứ…”
Điều khiến tất cả mọi người băn khoăn đó là, vốn dĩ là chuyện đáng để tự hào, nhưng mỗi lần bàn về nó Chung Lý đều cực kì không cao hứng.TOÀN VĂN HOÀN
(Hoàn thành – 16/01/2012)