Tần Vân liếc nhìn về cửa đá nguy nga phía sau này, cẩn thận cảm ứng, hắn có thể mơ hồ cảm ứng được Triêu Hà môn có một lớp gì đó vô hình ngăn cách trong ngoài, làm cho hắn không cách nào nhìn xuyên thấu để kiểm tra bên ngoài.
“Trận pháp Cảnh Dương tiên nhân bố trí quả thực lợi hại.”
Tần Vân thầm nghĩ.
Thập Lục hoàng tử thì là liếc mắt nhìn Tần Vân, truyền âm:
“Không ngờ ngươi có gan tiến vào nhưng mà ngươi nên cẩn thận, trận pháp Cảnh Dương tiền bối lưu lại không không biết lưu tình. Ngươi còn trẻ, chết trong tiên phủ thì thật đáng tiếc!”
“Điện hạ! Người cẩn thận, trận pháp Cảnh Dương tiên nhân cũng không nhận ra ngươi là hoàng tử, cũng sẽ không lưu tình.”
Tần Vân truyền âm mỉm cười nói.
- Hừ.
Thập Lục hoàng tử không nói thêm nữa.
Bao gồm cả Cảnh Sơn phái, ở đây tổng cộng có bảy phe, mười lăm cao thủ.
Bọn họ đi dọc theo con đường lót đá này. Đến cuối đường đám người Tần Vân đã có thể nhìn thấy ở xa xa một tòa phủ đệ tiên gia cách đó hai dặm.
- Đó là?
Tần Vân nhìn qua thì thấy trên đất hoang có những mảnh quần áo rách nát, bên cạnh còn ngổn ngang vài món pháp bảo: một cái ấn tỏa ra ánh sáng ngũ sắc, một cây côn bằng đá màu đen cắm vào đất bùn. Tuy rằng phong cách cổ xưa nhưng đám người Tần Vân đều cảm nhận được phù văn mặt ngoài gậy đá vẫn có dao động nhè nhẹ. Đây cũng là một món pháp bảo cực kỳ lợi hại.
- Có pháp bảo.
- Chỗ nào cũng có.
Cao thủ các bên hoàng tộc, Bạch Gia, Y thị đều phát hiện, trên đất hoang bên ngoài phủ đều có rất nhiều quần áo rách nát, pháp bảo rơi đầy trên đất.
Vì ảnh hưởng của động phủ tiên gia, bọn họ không có cách nào phóng tinh thần ra ngoài cảm ứng, nhưng chỉ cần quan sát bằng mắt thường, ở xung qua đã có thể thấy được mười hai chỗ có mảnh y phục, vết máu khô đen, pháp bảo rải rải khắp nơi, thậm chí còn có cả các vật bằng vàng bạc vỡ vụn.
Tuy rằng phát hiện pháp bảo nhưng trong lúc nhất thời tất cả mọi người không ai nhúc nhích. Dù sao đây cũng là động phủ tiên gia! Ngốc nghếch đi lung tung thì đúng là dâng nộp tính mạng.
- Chư vị.
Ánh mắt Cung chưởng môn quét nhìn xung quanh, cười nói,
- Ở ngoại vi của phủ đệ này của Cảnh Dương tổ sư có bố trí đại trận Phong Sa, một khi sinh mệnh sống bước vào phạm vi của nó, thậm chí chỉ cần có một chút dao động pháp lực thì sẽ gặp bão cát nổi lên, người tu hành Tiên Thiên Kim Đan cũng sẽ bị nghiền chết thành thịt vụn.
Đám người Tần Vân hít một hơi khí lạnh.
“Trận pháp bên ngoài thôi mà đã lợi hại như vậy?”
Tần Vân thầm nghĩ.
- Cảnh Sơn phái ta nhiều năm qua cũng chỉ bảo vệ cửa đá, ba ngàn năm nay vẫn không thiếu người tu hành nào từ nơi khác của hòn đảo xông vào được tiên phủ. Hoặc là để giành bảo bối nâng cao thực lực, hoặc là để trường sinh, tóm lại, ba ngàn năm qua, người tu hành liều mạng vào đây vẫn có! Nhưng bọn họ phần lớn đã chết trong trận pháp ngoại vi này. Chỉ có kẻ nào rất mạnh mới có thể tiếp tục thâm nhập vào bên trong!
Cung chưởng môn nói ra.
- Đương nhiên, hiện giờ sáu tấm phù bài đã xuất hiện, cửa đá đã mở ra, chúng ta tiến vào. Pháp trận của tiên phủ phần nhiều là khảo nghiệm chứ không phải là giết chết không lưu tình! Nhưng mà, mặc dù chỉ là khảo nghiệm, nhưng thực lực quá yếu, bị trận pháp diệt sát, vậy thì cũng không trách được ai.
Cung chưởng môn cười nói.
- Cung chưởng môn.
Thiếu niên tuấn mỹ Chu Bát của Chu thị Hỗn Nguyên Tông mắt tỏa sáng:
- Ý của ngài là hiện giờ uy lực pháp trận trong tiên phủ đều đã giảm bớt? Uy lực ủa Phong Sa trận này cũng đã giảm xuống?
Cung chưởng môn mỉm cười gật đầu:
- Đúng vậy, uy lực đều giảm đi. Cửa đá mở ra, hiện giờ dù xông vào đại trận Phong Sa cũng chỉ kích phát ra một trận là Phong Đao trận, chứ không phải hai trận hội tụ lại. Uy lực chỉ có một hai thành của đại trận Phong Sa chân chính.
Vừa dứt lời.
Phụt.
Thanh niên cường tráng Chu Phong bên cạnh Chu Bát bỗng nhiên lao ra. Hắn vừa cất bước đã như sấm sét, lóe lên đã đi rất xa. Trên đất hoang bỗng có luồng không khí vặn vẹo, một vệt đao gió ngưng tụ, cắt quét đến.
- Đừng nóng vội.
Chu Bát liền hô lên nhưng đã chậm rồi.
Phốc phốc phốc...
Đao gió cắt vào thân thể Chu Phong, xẹt xẹt xẹt, cắt vào trên y phục, y phục không hư hao chút nào. Một số thì chém vào trên cổ hắn, không để lại vết tích gì. Điều này làm cho đám người Tần Vân, Y Tiêu, Hồng Cửu, Viên công hơi líu lưỡi.
“Không hổ là Chu Điên của Hỗn Nguyên Tông, nhục thân tu luyện thật quá mạnh mẽ. Dựa theo tình báo, nhìn ra cả thiên hạ, Nhân tộc, Yêu tộc, Thủy tộc tứ hải, ở Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, nhục thân Chu Điên của Hỗn Nguyên Tông này là mạnh nhất.”
Tần Vân thầm nghĩ.
Bàn về tu luyện nhục thân, thánh địa Đạo gia Hỗn Nguyên Tông là đệ nhất không cần phải bàn cãi.
Mà Chu Điên lại chính là người mạnh nhất trong Tiên Thiên Thực Đan Cảnh ở Hỗn Nguyên Tông!
Đao gió cắt đến, Chu Phong cười khà khà, đưa tay lấy hết mấy món pháp bảo trên mặt đất, bỏ vào trong túi càn khôn.
- Trời ơi, vội vàng như vậy làm gì.
Thiếu niên tuấn mỹ Chu Bát ôm đầu, có hơi bất đắc dĩ.
Mà những người khác lại nhờ đó mà xác định được uy lực của trận pháp.
- Quả thực là chỉ có đao gió!
- Uy lực cũng không quá mạnh, mỗi đao gió chỉ ước chừng là có uy lực của Tiên Thiên Thực Đan Cảnh đỉnh phong.
Vụt.
Tần Vân cũng hành động. Dưới chân hắn đạp một thanh phi kiếm màu tím bay vụt ra, phi thẳng đến chỗ mấy món pháp bảo ở xa xa.
Đồng thời lúc đó, bốn người Cơ Liệt, Bạch Quân Nguyệt, Viên công, Y Phong Cốc cũng hành động.
Dù sao đại trận Phong Sa hiện giờ chỉ là kích phát Phong Đao trận, nhưng cũng không phải Tiên Thiên Thực Đan Cảnh thông thường dám xông vào! Cơ Liệt, Bạch Quân, Nguyệt Viên công không nói gì, bọn họ đều là Tiên Thiên Kim Đan cảnh! Chu Điên... hắn là Tiên Thiên Thực Đan Cảnh có nhục thân kinh khủng nhất hiện nay, cũng có thể so bì với những Tiên Thiên Kim Đan Cảnh tu luyện nhục thân.
Tần Vân, hắn cũng từng chém giết ba đại yêu vương của Ác Long sơn, cũng có tự tin.
Y Phong Cốc cũng là Tiên Thiên Thực Đan Cảnh nổi tiếng đã lâu mà Y Thị tuyển ra, cũng có thể đấu với Tiên Thiên Kim Đan Cảnh mười chiêu hai mươi chiêu.
Về phần những người khác?
Thập Lục hoàng tử là Tiên Thiên Thực Đan Cảnh vừa đột phá, không muốn mạo hiểm! Y Tiêu cũng vừa mới nắm giữa ý cảnh Lôi Đình, tấn công chém giết lợi hại nhưng phương diện bảo mệnh lại yếu kém! Phương Ngu, Bạch Quân Ngữ, Hồng Cửu, Chu Bát đều sở trường về trận pháp, cũng không muốn đi mạo hiểm.
- Mặc dù đại trận Phong Sa chỉ còn một bộ phận uy lực nhưng cũng không dễ ngăn như vậy. Một kiếm tiên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh cũng dám vào trong?
Thập Lục hoàng tử khẽ cười nhạo.
Những người khác ở đây đều đang nhìn.
Người của Cảnh Sơn phái cũng nhìn không xuất thủ, bọn họ đã sớm nói rõ, không lấy những bảo vật khác, chỉ lấy điển tịch!
- Vù vù vù!
Lúc Tần Vân lao ra, giữa không trung xung quanh lập tức có đao gió ngưng tụ thành, từng vệt đao gió gào rít chém đến, uy thế cực nhanh.
Trong tay Tần Vân cũng có một thanh phi kiếm màu đỏ bay ra.
Hai thanh phi kiếm tím, đỏ này chính là hai thanh phi kiếm pháp bảo ngũ phẩm Tần Vân mới đổi về! Thông thường cũng chỉ có Bản Mệnh Phi Kiếm là chắc chắn không đổi, phi kiếm khác tất nhiên là phải dùng loại tốt lên theo thực lực.
Vù! Vù! Vù!
Phi kiếm màu đỏ bay lượn ở xung quanh để lại từng vệt quỹ đạo, đơn giản ngăn trở từng luồng gió chém tới! Tần Vân am hiểu nhất chính là phòng thủ, vài luồng gió này không có chút áp lực nào. Đồng thời trong tay áo Tần Vân còn có Bản Mệnh Phi Kiếm tùy thời chuẩn bị bay ra. Ở động phủ tiên nhân, Tần Vân không dám thư giãn một thời khắc nào.
- Bảo bối.
Tần Vân bay đến một chỗ, phóng ra chân nguyên cuốn hết những món bảo vật trên mặt đất. Vụt vụt, từng món một pháp bảo trực tiếp bay vào trong túi càn khôn mở sẵn.
- Đây là pháp bảo tứ phẩm, pháp bảo tứ phẩm? Còn đây, một món pháp bảo nhị phẩm?
Tần Vân mắt tỏa sáng, nhìn đại ấn tỏa ánh ngũ sắc trong tay.
- Không biết người chết ở đây là ai, nhưng mà hẳn là một người tu hành Tiên Thiên Kim Đan. Dám mạo hiểm lẻn vào hẳn đã lưu hết bảo vật cho hậu nhân, chỉ mang theo pháp bảo thường dùng nhất đi vào. Nhưng mặc dù như vậy, thu hoạch thế này còn nhiều hơn cả giết tam đại yêu vương ở Ác Long Sơn rất nhiều.
Tần Vân có phần kích động.
- Đùa sao. Pháp bảo nhị phẩm đó!
- Hắn ngăn trở đao gió này nhẹ nhàng đến như vậy!
Thập Lục hoàng tử ở phía xa âm thầm cau mày,
- Thì ra cũng có chút thực lực.
Mà giờ khắc này Tần Vân lại bị một món pháp bảo nhị phẩm hấp dẫn,
- Mau mau mau, đoạt đoạt đoạt, nhanh tay thì còn chậm tay thì mất!
Tần Vân bỗng nhiên vung tay lên.
Vụt vụt vụt!
Trong nháy mắt hắn phóng ra bốn thanh phi kiếm, đều là phi kiếm pháp bảo bát phẩm, hai thanh phi kiếm hợp thành một tổ bay về một nơi.
- Vù vù vù!
Phi kiếm ẩn chứa dao động pháp lực cường đại, cũng dẫn dắt một thanh đao gió hội tụ, chém về phía những phi kiếm này.
Nhưng mặc dù chỉ là phi kiếm pháp bảo bát phẩm, dưới sự thao túng của Tần Vân cũng có thể ngăn cản những đao gió này!
Một thanh phi kiếm ngăn trở đao gió, thanh phi kiếm khác cuốn tất cả những pháp bảo còn lại. Hai thanh kiếm liên hợp với nhau, nhanh chóng đưa bảo vật mang về.
Tần Vân thế mà đồng thời thao túng bốn thanh phi kiếm! Hơn nữa bản thân hắn lại bay về một phía khác.
Coi như là làm cùng lúc ba hành động!
Cảnh tượng này lập tức làm cho những người đang quan sát ở xa xa, như đám người Cảnh Sơn phái, Y Tiêu, Hồng Cửu, Thập Lục hoàng tử, Chu Bát cũng phải trợn mắt há mồm.